Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2

Chương 372: Chân Khí

Chương 372: Chân Khí

Nhưng vào đúng lúc này, Khánh Trần đột nhiên cảm nhận được chân khí trong cơ thể hắn đang bùng nổ, hắn đột nhiên nhớ tới những gì Lý Thúc Đồng đã từng nói qua: Nếu như không sử dụng Thu Diệp Đao, chân khí của Kỵ Sĩ không thể trực tiếp gây tổn thương cho người khác được. Nhưng nếu có thể truyền chân khí của Kỵ Sĩ vào trong cơ thể kẻ địch thì có thể gây ra tổn thương khó mà tưởng tượng được cho đối phương.
Debuff!
Khánh Trần đã từng muốn thử sử dụng Debuff trên người Lý Thúc Đồng, nhưng Lý Thúc Đồng lại nói cấp bậc của hắn còn quá thấp nên không dùng được.
Có thể chân khí Kỵ Sĩ của Khánh Trần không là gì với Lý Thúc Đồng, nhưng chỗ chân khí đó chắc chắn có tác dụng đối với Hoàng Tử Hiền.
Ở ngoài rìa lồng bát giác, Khánh Trần đánh ra những cú đấm mạnh mẽ, chân khí của Kỵ Sĩ đang dâng trào trong cơ thể hắn đều đang hội tụ đến hai nắm đấm.
Khánh Trần nện xuống hết cú đấm này lại đến cú đấm khác, mạnh mẽ đánh lên trên hai tay của đối phương, từng tia chân khí của Kỵ Sĩ cũng theo những đòn này mà truyền vào trong cơ thể của Hoàng Tử Hiền!
Trong khoảnh khắc, Hoàng Tử Hiền chỉ cảm thấy mũi mình đau rát, tuyến nước mắt giống như vòi phun nước, vô số giọt nước mắt đục ngầu đang tuôn ra.
Hoàng Tử Hiền không thể hiểu nổi, vốn hắn đang quan sát Khánh Trần qua khe hở giữa hai cánh tay, nhưng không hiểu sao lại rơi nước mắt đến nỗi không nhìn thấy gì.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Khánh Trần đấm móc từ dưới lên trên, phá hủy sự phòng thủ của hắn!
Có người xem đột nhiên đứng dậy:
"ĐCM, Hoàng Tử Hiền bị hắn đánh đến phát khóc!"
Tất cả nhìn chăm chú nhìn về phía Hoàng Tử Hiền, vị Quyền Vương hạng hổ kia đúng là đang lệ rơi đầy mặt dưới những đòn tấn công của Khánh Trần, căn bản không mở mắt ra được!
Lần này, ngay cả người vốn dĩ bình tĩnh như Giang Tiểu Đường cũng không thể bình tĩnh được, một võ sĩ mới lại có thể đánh cho Quyền Vương hạng hổ lâu năm khóc lóc nức nở trong lồng bát giác.
Thành thật mà nói, ngay cả nàng cũng không biết đây là khái niệm gì!
Giang Tiểu Đường lẩm bẩm:
"Hắn lại có thể đánh cho Hoàng Tử Hiền phát khóc....”
….
Võ sĩ mới đã đánh cựu Quyền Vương hạng hổ đến mức phát khóc!
Trong một thời gian, tin tức này được lan truyền nhanh chóng, thậm chí chỉ trong vòng một phút đã truyền khắp toàn bộ khu thứ bốn.
Vốn dĩ đám người sống về đêm đang ăn bữa khuya trong quán ăn đêm, nhưng sau khi nhìn thấy tin tức trên điện thoại di động đều nhao nhao đổ xô đến sàn đấu Hải Đường.
Xe cộ rầm rầm đi đến, sàn đấu Hải Đường biến thành nơi sáng nhất khu thứ bốn trong đêm nay.
"Ngươi đánh bại kẻ địch”với "Ngươi cho kẻ địch phải phát khóc”là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Người trước thuộc về thế giới bình thường, logic của người bình thường, mà người sau lại có chút gì đó vô lí và hài hước.
Cho nên không trách mọi người ngạc nhiên, việc Khánh Tiểu Thổ đánh Hoàng Tử Hiền đến mức phát khóc thực sự là chuyện quá khó tin.
Chưa nói đến việc khán giả bị sốc, ngay cả chính Khánh Trần cũng khiếp sợ không kém!
Trước đây hắn biết chân khí của Kỵ Sĩ rất hung tàn, nhưng hắn lại không ngờ tới chân khí Kỵ Sĩ của mình lại hung tàn như vậy.
Chân khí của sư phụ Lý Thúc Đồng có thể làm cho kẻ địch sinh ra cảm giác bị bỏng.
Chân khí của sư bá Trần Gia Chương làm cho kẻ địch sinh ra cảm giác buồn nôn.
Nếu trúng hai loại chân khí này mặc dù sẽ rất khó chịu, nhưng vấn đề là nó không thể làm suy yếu quá nhiều lực chiến đấu.
Nhưng mà chân khí Kỵ Sĩ của Khánh Trần lại có chút quỷ dị, những giọt nước mắt kia đã làm mờ tầm nhìn, đến mức Hoàng Tử Hiền hoàn toàn không nhìn thấy đòn tấn công của Khánh Trần.
Điều quan trọng nhất trong chiến đấu là tầm nhìn, nếu không có tầm nhìn thì ngay cả việc đi bộ cũng rất khó khăc, căn bản không thể nào tiếp tục trận chiến được nữa.
Thực sự có quá ít người trên thế giới này có thể nghe âm thanh mà biết được vị trí.
Nhưng Khánh Trần đã tính trước, hắn truyền khoảng chừng một phần ba chân khí Kỵ Sĩ vào trong cơ thể của Hoàng Tử Hiền, đối phương mới có phản ứng.
Phải mất ít nhất năm đến sáu cú đấm mới có thể truyền bấy nhiêu chân khí của Kỵ Sĩ vào trong cơ thể của đối phương.
Lúc này, Hoàng Tử Hiền vừa lùi lại để kéo dãn khoảng cách của mình với Khánh Trần, vừa thử đưa tay lên dụi mắt mình, thử khôi phục lại tầm nhìn cho bản thân.
Nhưng cho dù hắn có dụi như thế nào thì nước mắt cũng không thể ngừng được.
Nhưng trong tình huống này, Khánh Trần vẫn không dễ dàng tiến lên kết thúc trận đấu, hắn chậm rãi đi trong lồng bát giác để quan sát đối phương.
Đối thủ lợi hại này mặc dù mắt không còn nhìn rõ tình hình, nhưng cánh tay vẫn lặng lẽ bày ra tư thế phòng thủ giống hệt như tư thế trong nhu thuật mà Khánh Trần đã xem trong video ở thế giới ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất