Chương 556: Luyện Tập
Điều này khiến Hồ Tiểu Ngưu hơi kinh ngạc, lúc họ vừa chuyển đến trường đã nghe nói đến danh tiếng học bá của Khánh Trần. Trên thực tế, lần thi tháng vào tuần trước Khánh Trần chỉ được đứng top 3 trong lớp.
Chỉ là Hồ Tiểu Ngưu không rõ, từ khi hắn chuyển tới đây, căn bản chưa bao giờ nhìn thấy Khánh Trần học...Đây chính là thiên phú của học sinh giỏi sao.
Họ không biết, lúc này Khánh Trần đang mở ra thế giới thần bí của Lấy Đức Phục Người trong đầu, tiếp tục ghi chép số liệu đánh lén của mình.
Giành giật từng giây.
Trên hoang dã trong thế giới thần bí, Khánh Trần đã nắm giữ tất cả số liệu trong vòng 400 mét.
Hắn không ngừng dịch chuyển đồn tiền mục tiêu về phía sau, sau đó tuần hoàn tốc độ gió với những cấp bậc khác nhau.
Phương pháp này không công bằng với những tay bắn tỉa khác.
Muốn trở thành một tay bắn tỉa thì cần gì? Đầu tiên cần chính là thiên phú.
Một binh lính trong quân đội có thích hợp làm tay bắn tỉa hay không, thật ra đã được định sẵn từ lúc sinh ra.
Nhưng mà bây giờ Khánh Trần lại dùng một cách dã man nhất để ghi nhớ tất cả hoàn cảnh có thể xuất hiện quỹ tích đường đạn, thậm chí chỉ cần nhìn một cái đã có thể biết được khoảng cách với mục tiêu.
Khi hết cách, thiên phú của hắn sẽ giúp hắn đưa ra sự lựa chọn chính xác nhất.
Những tay bắn tỉa khác sẽ không biết được kết quả sau khi nổ súng, nhưng Khánh Trần thì sao, khi tất cả nhân tố bên ngoài đã được định sẵn, kết quả sẽ giống một phương trình bình thường, có thể tính toán được.
Hơn nữa trong lòng hắn đã sớm có đáp án.
Nhưng đây vẫn không phải ưu thế lớn nhất của thế giới thần bí, theo Khánh Trần, ưu thế lớn nhất của nó là...sức giật nổ súng sẽ không ảnh hưởng đến thân thể hiện thực, đạn bắn miễn phí.
Phải biết, chi phí để bồi dưỡng một tay bắn tỉa cực kì cao.
Một viên đạn bắn lén bình thường đã có giá tầm 20 đồng, đạn đặc chủng có tầm sát thương khoản 2000 mét trở lên còn lên đến 50 đồng.
Thời gian để huấn luyện một tay bắn tỉa bình thường là 3 năm, trong quá trình này, số đạn bắn lén phải chi có thể tính đến hàng chục nghìn, chung bình là 10 nghìn viên.
Trong 3 năm đó, một tay bắn tỉa phải chia nhiệm vụ huấn luyện ra từng ngày, sau đó dùng đạn như ăn để luyện súng thành công.
Cho dù là tay bắn tỉa nào cũng đều dùng đạn như ăn cả.
Cho dù tính theo 10 nghìn viên đạn, chi phí thấp nhất để bồi dưỡng một tay bắn tỉa cũng là 5 triệu...
Với tần suất Khánh Trần nổ súng, mỗi ngày hắn bắn khoảng 18 nghìn viên đạn bắn lén đặc chủng, sau 7 ngày có thể lên đến một số lượng cực kì kinh khủng.
Nếu Khánh Trần chỉ là người bình thường, nội việc luyện súng cũng đủ để hắn phá sản, đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước lão Cửu không dẫn hắn đi đánh lén ở thế giới bên trong.
Tiền lương của lão Cửu không cao đến thế...
Lúc Khánh Trần nghĩ mỗi một phát súng của mình đều kiếm lời, hắn càng thêm nhiệt tình với việc huấn luyện đánh lén.
Không hề thấy buồn tẻ.
Khánh Trần di chuyển đồng xu càng ngày càng xa trong thế giới thần bí, từ 400 mét, đến 450 mét, lại đến 500 mét.
Mỗi một điểm tiến bộ, đều vô cùng vững chắc.
Dần dà, Khánh Trần đột nhiên cảm giác được hắn có thêm một số liên hệ với Lấy Đức Phục Người.
Sau khi bóp cò, khẩu súng ngắm đen này sẽ có phản ứng như thế nào, hắn đều biết rõ trong lòng.
Sau khi đạn bắn ra sẽ có quỹ tích như thế nào, sẽ đến sau bao lâu, hắn cũng đều hiểu rõ.
Cảm nhận súng.
Khánh Trần bỗng nhiên ý thức được, khi hắn bắn một số lượng lớn, cuối cùng hình thức ban đầu của cảm giác súng mà lão Cửu từng nhắc đến đã xuất hiện!
Trong lòng của hắn có một cảm giác không thể diễn tả được.
Thần trong những tay bắn tỉa đều chọn một trong trăm vạn dặm, thậm chí là chọn một trong ngàn vạn dặm.
Khánh Trần đã chuẩn bị trước mọi thứ xấu nhất, cho nên ngay từ đầu hắn đã không ôm quá nhiều hy vọng.
Hắn bắn, ghi chép số liệu một cách máy móc là muốn dùng thiên phú về ký ức của mình để bổ sung cho thiên phú về phương diện đánh lén.
Nhưng bây giờ hắn mới biết được, hoá ra hắn cũng có thiên phú về đánh lén!
Ý chí tỉnh táo cứng rắn, cơ thể ổn định không run rẩy, cảm giác súng thần bí lại mạnh mẽ, năng lực tính toán đường đạn cẩn thận tỉ mỉ, Khánh Trần vốn là người thích hợp nhất để làm một tay bắn tỉa.
Đến lúc này, Khánh Trần càng bắn càng như ý, tiến độ huấn luyện bắn tỉa cũng nhanh hơn trước gấp đôi.
Hắn nằm trên vùng hoang dã, dừng bắn.
Khánh Trần đang nghĩ, nếu mình đã có thiên phú mạnh mẽ như vậy, có còn cần dùng phương pháp ngốc nghếch nữa?
Chỉ suy nghĩ 2 giây, hắn lại tiếp tục huấn luyện theo cách trước đó.
Khánh Trần không bị vui sướng làm mờ đầu óc, hắn luôn biết rõ mình cần gì nhất.
Cho dù có cảm giác súng hay không, hắn đều phải đi từng bước chắc chắn mới được.
500 mét.
501 mét.
502 mét.