Chương 128: Sạch sẽ đến khác thường (2)
"Thanh Nhi cô nương, là đến từ nơi nào?"
"Tiểu nữ tử từ nhỏ đã là người của Tấn Thành."
"Người của Tấn Thành?" Lông mày của Thẩm Trường Thanh hơi nhíu, trên mặt hiện ra nghi hoặc: "Ta thấy làn da của người Tấn Thành đều tương đối thô, da mỏng thịt mềm như Thanh Nhi cô nương không nhiều lắm."
"Thẩm công tử nói đùa."
Thanh Nhi che miệng cười, sau đó nhẹ nhàng nói: "Thanh Nhi ngày thường đều ở trong Vạn Hoa Lâu, không bị gió thổi nắng chiếu, tự nhiên sẽ tốt hơn một chút.
Lại nói tiếp, Thẩm công tử đến Tấn Thành là muốn làm cái gì?"
Lúc nói, nàng ấy đã rót một ly rượu, đưa tới bên mép của Thẩm Trường Thanh.
Thẩm Trường Thanh cũng không có cự tuyệt, thuận thế uống xuống.
"Nghe nói phong cảnh của Tấn Thành không sai, đặc biệt đến nhìn một chút mà thôi."
"Thì ra là thế."
Thanh Nhi gật đầu, chợt dựa thân gần vào rồi cười nói: "Các phương diện của Tấn Thành đều rất không tồi, đặc biệt là nữ nhân, so với địa phương khác, cũng có một phen phong vị khác, Thẩm công tử có hứng thú, có thể từ từ thể nghiệm một chút..."
"Ngày sau nếu có cơ hội, nhất định sẽ thể nghiệm một chút."
"Không cần ngày sau, nếu như Thẩm công tử nguyện ý, hiện tại cũng có thể." Thanh Nhi mị nhãn như tơ, môi đỏ khẽ mở, mị thái dụ hoặc lòng người.
Đối với cái này.
Thẩm Trường Thanh không hề bị tác động, chỉ là tự ngồi ở chỗ kia uống rượu.
Thấy vậy, Thanh Nhi có chút thất vọng nhìn hắn: "Chẳng lẽ là Thanh Nhi không lọt vào mắt của Thẩm công tử hay sao?"
Dáng vẻ ấy, thoạt nhìn như muốn rơi lệ.
Thẩm Trường Thanh mỉm cười: "Thanh Nhi cô nương nói quá lời, chỉ là ta vừa tới Tấn Thành không lâu, đi đường mệt nhọc thật sự không có tâm tư kia, đợi ngày mai nghỉ ngơi tốt, tất nhiên từ từ tâm sự với Thanh Nhi cô nương."
"Thẩm công tử nói lời này là muốn lừa gạt Thanh Nhi?"
"Sao có thể chứ, chút ngân phiếu này coi như là một chút tâm ý của ta, hy vọng ngày mai vẫn có thể cùng Thanh Nhi cô nương tâm sự."
Thẩm Trường Thanh từ trong lòng lấy ra một tấm ngân phiếu, đặt ở trên bàn.
Ánh mắt của Thanh Nhi nhất thời sáng ngời, rồi lại không có lập tức cầm lấy ngân phiếu, chỉ là tiếp tục rót rượu cho Thẩm Trường Thanh.
"Vậy Thanh Nhi ngày mai liền chờ Thẩm công tử tới."
"Tốt!"
Đem rượu trong ly uống cạn một hơi, Thẩm Trường Thanh đứng lên.
"Như vậy buổi tối ngày mai, ta trở lại gặp mặt Thanh Nhi cô nương."
"Thẩm công tử nhất định phải tới."
"Đó là đương nhiên."
...
Đi ra từ Vạn Hoa Lâu, trời đã tối xuống, người đi trên đường đã vắng hơn.
Thẩm Trường Thanh nhìn chuẩn một phương hướng, cất bước đi đến.
Đợi đến một góc không người, hắn mới hé miệng, đem rượu uống tại Vạn Hoa Lâu, toàn bộ đều bức ra.
Thẩm Trường Thanh không dám xác định, những rượu này có vấn đề hay không.
Vì để phòng lỡ như.
Từ lúc uống xong, hắn dùng chân khí khống chế, không để cho những giọt rượu này được tiêu hóa.
Lúc này rời khỏi Vạn Hoa Lâu, mới dùng chân khí đem những giọt rượu này bức ra.
Trở về Thiên Nhất Lâu.
Thẩm Trường Thanh chưa đẩy cửa ra, đã cảm giác được trong phòng có tiếng hô hấp rất nhỏ.
Lo lắng đến nơi này là cứ điểm của Thiên Sát Vệ, hắn cũng không có trắng trợn bại lộ, vẫn tiếp tục đẩy ra cửa phòng một cách bình thường, vừa lúc thấy một người trung niên mặt chữ quốc, ngồi ở chỗ kia.
Xoay người lại.
Đóng cửa phòng.
Ánh mắt của Thẩm Trường Thanh rơi vào trên thân thể của người trung niên, lạnh nhạt mở miệng: "Các hạ là người phương nào, vì sao đột nhiên xuất hiện trong phòng của Thẩm mỗ, hy vọng có thể cho một lý do!"
Tay phải khoát lên chuôi đao bên hông, bầu không khí trong nháy mắt căng thẳng.
Giây phút ấy.
Người trung niên dường như cảm giác được, bản thân mình bị một khí cơ cường đại tập trung, chỉ cần có bất cứ cử động sai nào, chờ đợi bản thân chính là một kích trí mạng.
Cái loại cảm giác này.
Khiến sau lưng ông không khỏi ứa ra mồ hôi lạnh.
Không dám chần chờ, người trung niên cuống quít đứng dậy, chắp tay nói: "Quản sự cứ điểm Thiên Sát Vệ ở Tấn Thành Trọng Trì, bái kiến Thẩm đại nhân!"
Dứt lời.
Luồng khí cơ tập trung tan biến, khiến trong lòng ông âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Trường Thanh quan sát đối phương trên dưới, sau đó tự ngồi xuống đối diện.
"Thì ra là quản sự Thiên Sát Vệ của Tấn Thành, lúc trước thật ra là Thẩm mỗ đường đột."
"Thẩm đại nhân khách khí."
Tâm trạng khẩn trương của Trọng Trì vừa giảm, nhưng vẻ coi trọng đối với Thẩm Trường Thanh trong lòng, lại cao lên một tầng.
Tấn Thành không kém so với nơi khác.
Có thể đảm nhiệm quản sự của Thiên Sát Vệ tại Tấn Thành, thực lực của ông ta cũng là không kém.
Mặc dù không vào Tiên Thiên, trong cảnh giới Thông Mạch, cũng xứng với hai chữ cường giả.
Thực lực của võ giả Tiên Thiên bình thường tuy rằng mạnh hơn so với chính mình, nhưng nếu như muốn gây cho bản thân cảm giác như vậy, cũng tuyệt đối không thể.
Cho nên...
Thực lực của Thẩm Trường Thanh trước mắt, còn mạnh hơn rất nhiều so với dự đoán của Trọng Trì.
Từ lúc đối phương đến đây.
Ông ta đã nhận được tình báo tương ứng có liên quan về Thẩm Trường Thanh.
Dựa theo tính toán.
Cảnh giới của đối phương đại khái là ở Tiên Thiên nội cương đỉnh phong, xác suất nhỏ là bước vào Tiên Thiên ngoại cương, bây giờ xem ra, xác suất đối phương bước vào Tiên Thiên ngoại cương tăng lên nhiều.
Vài hơi ngắn trôi qua.
Trong đầu Trọng Trì, đã xuất hiện rất nhiều tin tức.
Đột nhiên, ông nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, thần sắc có chút quái dị.
"Thẩm đại nhân đi Vạn Hoa Lâu?"
"Trùng hợp nhìn thấy, liền thuận tiện đi vào xem, Trọng đại nhân có thể ngửi thấy mùi vị của Vạn Hoa Lâu, tin tưởng Thiên Sát Vệ cũng có không ít hiểu biết đối với Vạn Hoa Lâu."
Thẩm Trường Thanh rót một ly trà cho mình.
Trọng Trì không đáp hỏi ngược lại: "Thẩm đại nhân vào Vạn Hoa Lâu, có thể có phát hiện gì không?"
"Vạn Hoa Lâu có khí tức của âm tà."
Thẩm Trường Thanh nói một câu, sau đó cảm giác mình nói không đủ hoàn chỉnh, lại bổ sung một câu.
"Một luồng khí tức âm tà rất là mịt mờ, nếu như không phải tới gần, căn bản không có biện pháp cảm thấy được luồng khí tức này tồn tại."
Nói xong.
Hắn nhìn về phía Trọng Trì.
"Ta thấy Trọng đại nhân có hiểu biết đối với Vạn Hoa Lâu, tin tưởng cũng cảm giác được khí tức âm tà đúng không?"
"Vậy ngược lại không phải."
Trọng Trì lắc đầu, sắc mặt chăm chú.
"Trong khoảng thời gian gần đây, Tấn Thành liên tiếp có người biến mất, tuy rằng đa số người biến mất, đều chỉ là bách tính bình dân, nhưng trải qua chúng tôi điều tra, trong những người biến mất đều có một điểm tương đồng.
Đó chính là... Bọn họ đều từng đi qua Vạn Hoa Lâu.
Cho nên tôi liền suy đoán, những người đó biến mất tuyệt đối là có quan hệ với Vạn Hoa Lâu, vì thế ta từng cho Thiên Sát Vệ âm thầm triển khai điều tra đối với Vạn Hoa Lâu, thế nhưng không tra được cái gì.
Nội tình của Vạn Hoa Lâu rất sạch sẽ, sạch sẽ đến mức không tầm thường."