Chương 141: Niếp Tự (1)
Thấy cảnh này.
Trên mặt Niếp Tự hiện ra nụ cười khổ: "Thẩm đại nhân có điều không biết, Tấn Thành trong khoảng thời gian trước có yêu tà làm hại, thật vất vả đợi yêu tà trong tổ trạch của Chu gia bị tiêu diệt, vốn nghĩ rằng có thể sống yên ổn một đoạn thời gian.
Không nghĩ tới chưa được một ngày, Chu gia đã bị diệt cả nhà.
Bản quan thân là quan phụ mẫu của Tấn Thành, bây giờ bị việc này làm cho sứt đầu mẻ trán."
Nói đến đây.
Ông ta hơi dừng lại, vẻ buồn rầu trên mặt biến mất một chút.
"Bất quá bây giờ Thẩm đại nhân tới, bản quan tin tưởng chuyện Chu gia bị diệt môn, không phải là vấn đề lớn."
Đối với lời tâng bốc của Niếp Tự, vẻ mặt của Thẩm Trường Thanh cũng không có thay đổi gì.
Ánh mắt của hắn lướt qua trên người Niếp Tự, sau đó là lần lượt lướt qua Lưu bổ đầu phía sau cùng v1 các nha dịch khác, cuối cùng rơi vào bên trong cửa lớn Chu gia.
"Ta muốn nhìn tình huống cụ thể của Chu gia."
"Không thành vấn đề, Thẩm đại nhân mời vào."
Niếp Tự không có chần chờ, rất là thẳng thắn nhường đường.
Thẩm Trường Thanh cất bước đi vào.
Đợi sau khi hắn tiến vào, Niếp Tự nhìn về phía nha dịch bên cạnh: "Tiếp tục canh giữ nghiêm, không được để cho bất luận kẻ nào đi vào, có tình huống lập tức bẩm báo cho bản quan."
"Ty chức rõ ràng!"
Vài người nha dịch nhận lệnh.
Niếp Tự gật đầu, liền mang theo Lưu bổ đầu đuổi theo bước tiến của Thẩm Trường Thanh.
"Niếp đại nhân."
"Có hạ quan, Thẩm đại nhân có cái gì căn dặn?"
Tư thế của Niếp Tự thả rất thấp.
Không có biện pháp.
Lúc này Chu gia bị diệt môn, yêu tà làm hại hầu như không cần hoài nghi, người trước mặt lại là một vị Trừ Ma sứ chính thức, mặc kệ là thực lực hoặc là thân phận địa vị, đều muốn cao hơn so với một tri huyện nho nhỏ của Tấn Thành.
Dù cho Trừ Ma sứ của Trấn Ma ti đều là không có phẩm cấp.
Nhưng chỉ cần là ba chữ Trấn Ma ti, đã có thể đại biểu rất nhiều thứ.
Thẩm Trường Thanh nói: "Niếp đại nhân bắt đầu phát hiện Chu gia bị diệt môn từ lúc nào?"
"Giờ Mão hôm nay, có bách tính dựa theo lệ thường đưa rau dưa cùng thịt cá tới cửa cho Chu gia, gõ cửa hồi lâu không ai trả lời, sau đó lo lắng thịt cá để lâu sẽ hỏng, cho nên tự ý bò tường vào Chu gia, muốn nhìn tình huống một chút.
Lúc này vừa nhìn, liền phát hiện người của Chu gia chết, sau đó người này liền lập tức đi đến nha môn báo án.
Bản quan nhận được tin tức, liền dẫn người đến đây tra xét, sau khi đến mới phát hiện, Chu gia căn bản không phải chết một hai người đơn giản như vậy, mà là toàn bộ đều bị diệt môn."
Âm thanh của Niếp Tự thoáng run rẩy, Thẩm Trường Thanh có thể nghe ra được lửa giận trong đó.
"Toàn bộ người của Chu gia đều đã chết sao?"
"Trải qua điều tra, tiểu thư của Chu gia là Chu Cầm không biết kết quả ra sao, còn lại toàn bộ đều chết ở đây."
Niếp Tự thành thật trả lời.
Thẩm Trường Thanh gật đầu, lời đối phương nói, trùng khớp với tin tức của Thiên Sát Vệ.
Rất nhanh.
Ba người liền đi tới địa điểm đặt thi thể.
Trong đại đường.
Không ít nha dịch đều tập trung ở nơi ấy, ở giữa đặt rất nhiều thi thể.
"Đại nhân!"
"Đại nhân tới!"
Thấy Niếp Tự đi tới, những nha dịch này đều tránh ra lối đi.
Nhìn những thi thể này.
Niếp Tự lấy tay che dưới mũi theo bản năng, mặc dù người vừa mới chết không được bao lâu, không có khả năng sinh ra mùi xác thối.
"Thẩm đại nhân, ở đây là thi thể của người trong Chu gia, vì tránh cho có tình huống đột nhiên xảy ra, bản quan cho người đem tất cả thi thể, tập trung lại chổ này."
Nếu như là vụ án giết người bình thường, khẳng định sẽ không tự ý động vào thi thể như thế, như vậy sẽ phá hư hiện trường phạm tội.
Thế nhưng.
Yêu tà ra tay, liền không có hiện trường phạm tội để nói.
Tất cả thi thể đặt cùng một chỗ, nếu có thi biến, cũng có thể lập tức xử lý.
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đại đường, ánh mắt bị thây khô ngồi ở vị trí chủ hấp dẫn.
Tất cả thi thể, đều được để đặt lung tung trên mặt đất, chỉ có thi thể này, là chết trong tư thế ngồi ngay ngắn.
Cảm thấy được ánh mắt của Thẩm Trường Thanh, Niếp Tự hợp thời giải thích: "Đó là thi thể của lão gia tử Chu gia, lúc được phát hiện, đã ngồi chết ở chỗ kia."
Không cần nghi ngờ.
Đến giây phút chết, vị lão gia tử của Chu gia cũng không có phản ứng.
Chỉ từ tư thế ngồi ngay ngắn không mất trật tự của đối phương, là có thể nhìn ra được.
"Xem ra yêu tà ra tay, thực lực không tầm thường..."
Thẩm Trường Thanh nhíu nhíu mày.
Hút khô tinh huyết, đích thật là thủ đoạn của yêu tà, thế nhưng có thể làm cho người ta bị hút khô tinh huyết, vẫn không có bất luận cảm nhận gì, vậy hoàn toàn khác biệt.
Bởi vậy có thể thấy được.
Yêu tà ra tay, tuyệt đối không chỉ là cấp U đơn giản như vậy.
Có thể là cấp Oán... Cũng có khả năng là tồn tại cao hơn.
Cấp Sát! ?
Trong đầu vừa xuất hiện suy nghĩ này, Thẩm Trường Thanh đã mạnh mẽ đè ép nó xuống.
Nếu như là quỷ quái cấp Sát ra tay, như vậy chết không phải chỉ là cả một nhà Chu gia, coi như là toàn bộ Tấn Thành, đều có khả năng trở thành thây khô.
Cho nên.
Hắn càng thêm có khuynh hướng, ra tay chính là một con quỷ quái cấp Oán mạnh mẽ.
Vấn đề duy nhất bây giờ chính là.
Ra tay đến tột cùng là Vĩnh Sinh Minh phía sau Vạn Hoa Lâu, hay là cường giả sau lưng của con yêu tà trong tổ trạch của Chu gia.
So sánh.
Thẩm Trường Thanh càng có khuynh hướng nghiêng về suy đoán thứ hai.
Dù sao ngày hôm qua yêu tà trong tổ trạch của Chu gia vừa mới bị tiêu diệt, ngày hôm nay Chu gia liền bị diệt môn.
Nếu nói không có vấn đề, đó là không có khả năng.
Tầm mắt dời đi từ trên người lão gia tử Chu gia, Thẩm Trường Thanh nhìn về phía thi thể trên mặt đất.
Có người sắc mặt hoảng sợ, dường như khi còn sống nhìn thấy được hình ảnh đáng sợ.
Có người lại là sắc mặt an nhàn bình tĩnh, hình như là chết không hề hay biết.
Đi tiến vài bước.
Bàn tay của Thẩm Trường Thanh đụng vào một vài thi thể, có khí tức âm tà yếu ớt lưu lại không tiêu tan.
Ngay sau đó, hắn lại nhìn các thi thể khác.
Cuối cùng.
Sau khi thu tay trở về từ thi thể của lão gia tử Chu gia, Thẩm Trường Thanh xoay người nhìn về phía Niếp Tự: "Niếp đại nhân, phái người đem tất cả thi thể của Chu gia hoả táng đi, tránh cho có hậu hoạn.
Mặt khác phái người điều tra tung tích của Chu Cầm, yêu tà đơn độc đem nàng ta mang đi, không có khả năng không có mục đích."
"Không thành vấn đề."
Niếp Tự gật đầu, chợt nhìn về phía người bên cạnh: "Lưu bổ đầu, đi làm dựa theo lời căn dặn của Thẩm đại nhân."