Chương 142: Niếp Tự (2)
"Ty chức tuân lệnh!"
Lưu bổ đầu ôm quyền nhận lệnh, sau đó bảo những nha dịch kia, đem thi thể khiêng đi ra ngoài.
Rất nhanh.
Tất cả thi thể đều được mang tới vị trí trống trải.
Bên trong đại đường, chỉ còn lại Thẩm Trường Thanh cùng Niếp Tự hai người.
Đột nhiên.
Niếp Tự trầm giọng hỏi: "Vừa rồi Thẩm đại nhân có phải có một vài phát hiện hay không?"
Nghe vậy.
Sắc mặt của Thẩm Trường Thanh đầu tiên là kinh ngạc, sau đó chính là gật đầu.
"Niếp đại nhân tuệ nhãn như đuốc, không sai, ta vừa rồi trên một vài thi thể, đích thật là phát hiện một vài vấn đề, đó chính là khí tức âm tà trên thi thể mạnh yếu không giống nhau, chứng minh đêm qua ra tay, không chỉ là một con yêu tà đơn giản như vậy."
"Không chỉ là một con yêu tà..."
Niếp Tự hít một hơi thật sâu, sắc mặt nhất thời trở nên trầm trọng.
"Nếu như không chỉ là một con yêu tà nói, phiền phức như vậy đích thật là lớn."
Vốn dĩ tổ trạch của Chu gia cũng đã có một con yêu tà, hiện tại lại có không chỉ một con yêu tà ra tay, nói cách khác, Tấn Thành cho tới bây giờ, đã có chí ít ba con yêu tà xuất hiện.
Tuy rằng con yêu tà đầu tiên đã bị diệt.
Nhưng hôm nay Chu gia bị diệt môn, tạo thành rung chuyển tất nhiên không nhỏ.
Nếu như truyền ra ngoài, vị trí tri huyện của ông, chỉ sợ cũng rất khó ngồi được ổn định.
"Thẩm đại nhân có thể xác định, đến tột cùng tiêu diệt Chu gia, rốt cuộc là bao nhiêu con yêu tà hay không?"
"Hẳn là ba con."
"Ba con!"
Niếp Tự hít vào một hơi lạnh, còn muốn nhiều hơn so với dự đoán của ông ta.
Nghĩ tới đây.
Ông ta nhịn không được nói: "Ba con yêu tà này, chưa chắc đã rời khỏi Tấn Thành, kế tiếp trong thành sợ rằng sẽ có hỗn loạn, bản quan cho rằng nên khiến quân đội đóng ngoài thành vào trong thành, hỗ trợ duy trì trật tự trong thành.
Hơn nữa trong quân đội cũng có không ít cường giả, muốn đối phó yêu tà cũng có nắm chắc nhất định."
Tấn Thành khác với thành Lâm An.
Thành Lâm An tính là nằm trong trung tâm Đại Tần, còn có vị trí địa lý không quan trọng, cho nên không có quân đội tồn tại.
Nhưng Tấn Thành làm một tòa thành lớn của phủ Đại Hoang, mà phủ Đại Hoang lại là ở gần biên cảnh, thường xuyên sẽ có Man tộc xâm lấn, cướp bóc thành trì, cho nên trong phủ Đại Hoang hầu như lúc nào cũng có trọng quân đóng quân, xử lý tình huống xảy ra bất cứ lúc nào.
Bên ngoài Tấn Thành.
Có một đội quân, luôn luôn đóng quân canh giữ ở đấy.
Chỉ là ngoại trừ tiếp tế tiếp viện ngày thường, quân đội rất hiếm khi vào thành, mà là ở ngoài thành luyện binh.
Việc này.
Thẩm Trường Thanh trước khi đến Tấn Thành, đã có tìm hiểu không ít.
"Đội quân đóng ngoài Tấn Thành, hẳn là thuộc về Hắc Hổ Quân đúng không?"
"Không sai, Thẩm đại nhân cũng nghe nói về danh tiếng của Hắc Hổ Quân?"
Niếp Tự gật đầu.
Thẩm Trường Thanh cười nói: "Hắc Hổ Quân làm một trong các đội quân đứng đầu của Đại Tần, ta sao có thể không có nghe thấy, chỉ là không rõ ràng Hắc Hổ Quân đóng quân ở ngoài thành bây giờ, đến tột cùng có bao nhiêu người.
Mặt khác cường giả trong quân đội, được bao nhiêu người?"
"Hắc Hổ Quân đóng quân ở ngoài thành bây giờ, tổng cộng có hơn một vạn hai ngàn người, cường giả cụ thể nói, bản quan thật ra là không nhiều biết lắm, bản quan rõ ràng chính là, vị cường giả chỉ huy Hắc Hổ Quân, chính là cảnh giới Tiên Thiên."
Niếp Tự trầm ngâm, trả lời.
Cảnh giới Tiên Thiên!
Ánh mắt của Thẩm Trường Thanh thay đổi.
Chỉ huy của một vạn hai ngàn người là cảnh giới Tiên Thiên, không phải là chuyện kỳ quái.
Quân đội là nơi chú ý thực lực nhất, không có đủ thực lực, rất khó ngồi ổn vị trí chỉ huy.
Nhưng hắn tò mò chính là.
Chỉ huy của Hắc Hổ Quân ngoài thành, đến tột cùng là cảnh giới Tiên Thiên nội cương, hay là cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương.
"Niếp đại nhân đã có dự định, vậy làm như vậy đi, ta sẽ ở lại Tấn Thành, có bất luận tình báo gì, Niếp đại nhân đều có thể thông báo cho ta đúng lúc."
"Không biết Thẩm đại nhân bây giờ ở nơi nào?"
"Thiên Nhất Lâu."
"Thì ra là ở Thiên Nhất Lâu."
Niếp Tự hiểu rõ.
Theo ông ta thấy, Thiên Nhất Lâu là nơi có danh tiếng của Tấn Thành, với thân phận của đối phương ở nơi ấy, cũng là hợp tình hợp lý.
Sau đó.
Thẩm Trường Thanh nhìn quét đại đường, nói tiếp: "Ta muốn đi một vòng chung quanh Chu gia, nhìn xem có thể tìm được dấu vết không, Niếp đại nhân không có vấn đề gì chứ?"
"Thẩm đại nhân nói đùa, Chu gia ngài cứ việc nhìn, có vấn đề gì có thể tìm đến bản quan."
"Không dám."
Thẩm Trường Thanh chắp tay, cất bước đi ra đại đường.
Tuy nói rằng từ trên thi thể của Chu gia, có thể nhìn ra không ít đồ vật, nhưng hắn vẫn muốn đi dạo Chu gia, nhìn xem có thể tìm được nhiều thứ hơn hay không.
Lỡ như có thể gặp phải một con yêu tà chưa có rời đi, vậy là tốt nhất.
Đương nhiên.
Cái xác suất này rất thấp.
...
Tốn hao hai canh giờ, Thẩm Trường Thanh đã dạo hết Chu gia từ trong ra ngoài một lần, khí tức âm tà mặc dù có lưu lại, nhưng mỗi giờ mỗi phút đều đang yếu bớt, chứng minh yêu tà đã sớm rời đi.
Đồng thời.
Người của nha môn, cũng đem tất cả thi thể của Chu gia đều chồng chất cùng nhau, sau đó dùng lửa đốt cháy.
Đợi sau khi Thẩm Trường Thanh rời đi, thi thể của Chu gia đã bị thiêu trụi.
Đóng cửa lớn Chu gia, dán giấy niêm phong, chuyện này coi như là có một kết thúc.
"Đều tản đi, tất cả mọi người tản đi."
Lưu bổ đầu xách đao, nhìn về phía những bách tính vây quanh ở bên ngoài Chu gia, quát lớn.
Nghe vậy.
Những bách tính này đều tự giác rút lui.
"Thẩm đại nhân, chúng tôi đi trước." Niếp Tự thoáng chắp tay với Thẩm Trường Thanh, lập tức dẫn người rời đi.
Nhìn người của nha môn rời đi, Thẩm Trường Thanh nhìn thoáng qua sắc trời, sau đó liền đi đến hướng Vạn Hoa Lâu.
Vốn hắn không muốn đi Vạn Hoa Lâu.
Thế nhưng Chu gia bị diệt môn, phía sau lưng chắc chắn có yêu tà mạnh mẽ ra tay.
Mặc kệ những yêu tà này có đến từ Vạn Hoa Lâu hay không, Thẩm Trường Thanh đều phải đi nhìn tình huống một chút rồi hãy nói.
Phủ đệ của Chu gia cách Vạn Hoa Lâu không xa.
Hắn dùng hai khắc, mới đi tới địa điểm.
Trước Vạn Hoa Lâu.
Vẫn có rất nhiều cô gái đứng ở nơi đó mời chào khách quan.
Thấy Thẩm Trường Thanh đi tới, nhất thời liền có một cô gái tinh mắt, tiến lên khoác cánh tay của hắn, cười nói thản nhiên.
"Công tử xưng hô như thế nào, là lần đầu tiên đến Vạn Hoa Lâu chúng ta sao?"
"Ta họ Thẩm, xem như là lần đầu tiên đến đây đi."
Thẩm Trường Thanh nhìn thoáng qua cô gái, đối phương cũng như Thanh Nhi, trên người cũng có một luồng khí tức âm tà yếu ớt bắt đầu chuyển động.