Chương 169: Người một nhà (1)
"Lưu bổ đầu đến đây tìm ta, là có chuyện gì?"
"Thẩm đại nhân tuệ nhãn như đuốc!"
Lưu Kiệm đầu tiên là khen tặng một phen, sau đó chính là xấu hổ mỉm cười nhưng không mất lễ phép.
"Niếp đại nhân có việc muốn mời Thẩm đại nhân đến nha môn một chuyến, không biết Thẩm đại nhân có thuận tiện hay không?"
"Cũng tốt."
Niếp Tự lên tiếng mời, Thẩm Trường Thanh cũng gật đầu đồng ý.
Dù sao thì Tấn Thành cũng đi dạo coi như gần hết, trước khi trở về đi đến nha môn một chuyến vừa lúc thích hợp.
Sau đó.
Hắn liền cùng Lưu Kiệm, đi về hướng nha môn.
Đi tới cửa nha môn, hai người nha dịch canh cửa nhìn thấy Lưu Kiệm cùng Thẩm Trường Thanh, cũng không dám ngăn cản, mà là cung kính để hai người đi vào.
Hai người lướt qua ngoại đường, trực tiếp đi về hướng nội đường.
Thời điểm Thẩm Trường Thanh cất bước đi vào, Niếp Tự vừa nhìn thấy, không khỏi đứng dậy khỏi ghế, nét mặt có nụ cười nhiệt tình.
"Thẩm đại nhân rốt cục tới, làm bản quan chờ thật vất vả!"
"Niếp đại nhân mời ta đến gấp như vậy, lẽ nào Tấn Thành lại có chuyện gì xảy ra?"
Hai người ngồi xuống hai bên.
Niếp Tự lắc đầu: "Thật ra không có việc lớn gì, chỉ là rất nhiều bách tính của Tấn Thành đêm qua, đều nghe được tiếng kêu thảm thiết quỷ dị, có lẽ là yêu tà tác loạn."
Nói đến đây.
Ông ta chăm chú nhìn về phía Thẩm Trường Thanh.
"Không biết Thẩm đại nhân, có rõ ràng đối với việc này hay không?"
"Niếp đại nhân vì sao hỏi như vậy?"
Thẩm Trường Thanh bưng chén trà bên cạnh lên, hơi nhấp một ngụm rồi một lần nữa đặt trở lại, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.
Nghe vậy.
Niếp Tự nói: "Có bách tính đồn đãi, tiếng kêu thảm đêm qua không phải yêu tà gây ra, mà là Hắc Hổ Quân chém giết yêu tà làm ra, loại suy đoán này theo bản quan xem ra, thật ra không có vấn đề gì.
Dù sao nếu như quả thật là yêu tà gây họa, trong thành hôm nay khẳng định sẽ chết một vài người.
Hiện tại nếu không ai tử vong, mà tiếng kêu thảm kia đích thật là có quan hệ với yêu tà, đã nói rõ là đêm qua có người tự mình ra tay diệt trừ yêu tà trong Tấn Thành.
Bản quan hỏi qua Văn Sách, đêm qua Hắc Hổ Quân không hề có hành động.
Tôi suy nghĩ, trong Tấn Thành ngoại trừ Hắc Hổ Quân, có thể có thủ đoạn chém giết yêu tà, cũng chỉ có Thẩm đại nhân thôi!"
Lúc nói.
Ánh mắt của Niếp Tự, vẫn đều rơi vào trên người của Thẩm Trường Thanh.
Ông ta thật sự muốn biết rõ, người ra tay đêm qua đến tột cùng là ai.
Nếu như không phải Thẩm Trường Thanh, vậy chứng minh trong Tấn Thành, lại xuất hiện một cường giả không biết, vậy bản thân mình phải nghĩ biện pháp đi tiếp xúc một chút.
Trong ánh mắt của Niếp Tự.
Thẩm Trường Thanh cười: "Ngày hôm qua đi với Lưu bổ đầu đến những địa điểm xảy ra chuyện nhìn một chút, ta liền phát hiện những địa phương ấy đều có yêu tà tồn tại, chỉ là yêu tà ẩn trốn lợi hại, không tiện trực tiếp ra tay.
Cho nên ta mới đợi đến buổi tối, đợi yêu tà tự động hiện thân, mới tiện ra tay chém giết diệt trừ chúng nó."
"Dù sao chúng ta thân là người của Trấn Ma ti, chém giết yêu tà vốn là chức trách, Niếp đại nhân cũng không cần suy nghĩ nhiều."
Nghe vậy.
Niếp Tự hít một hơi thật sâu, đứng dậy hành lễ về hướng Thẩm Trường Thanh.
"Thẩm đại nhân cam nguyện ra tay diệt trừ yêu tà, làm ra cống hiến lớn lao cho Tấn Thành ta, bản quan liền thay mặt bách tính toàn thành, tạ ơn Thẩm đại nhân!"
"Niếp đại nhân khách khí."
Thẩm Trường Thanh đưa tay hơi nâng nhẹ, Niếp Tự thuận thế đứng thẳng dậy, một lần nữa ngồi trở lại.
"Vậy yêu tà của những địa phương đó đều bị diệt trừ, nói như vậy, bên trong Tấn Thành có thể đã không tồn tại yêu tà nữa?"
Ông ta hỏi ra vấn đề quan tâm nhất trong lòng.
Thẩm Trường Thanh lắc đầu, không có cho ra đáp án xác thực.
"Ta không thể khẳng định trăm phần trăm, có yêu tà am hiểu thủ đoạn ẩn nấp, khí tức âm tà sẽ không tiết lộ ra ngoài, nhưng yêu tà bên ngoài, trên cơ bản ta đã giết gần như sạch sẽ."
Đi tới Tấn Thành nhiều ngày như vậy, mỗi một ngày hắn đều sẽ đi dạo trong thành một lần.
Không có gặp phải thì thôi, phàm là gặp phải yêu tà, về sau đều sẽ bị chém giết.
Niếp Tự gật đầu, trong lòng đại khái nắm chắc.
"Thẩm đại nhân nhớ Trấn Ma ti sao?"
"Gần như vậy, nhiệm vụ lần này của ta đã hoàn thành, còn có yêu tà của Tấn Thành đã diệt trừ, cũng không cần thiết ở lại chỗ này, đơn giản trở về báo cáo."
Thẩm Trường Thanh thản nhiên thừa nhận.
Lần này trở về Trấn Ma ti, hắn khẳng định là muốn thăng chức Trừ Ma sứ cấp Huyền.
Đến lúc đó.
Với thân phận của Trừ Ma sứ cấp Huyền, nói không chừng sẽ có tư cách tiếp xúc một vài Trừ Ma sứ ở cấp bậc cao hơn, cũng có thể thỉnh giáo một vài nghi hoặc trong phương diện tu hành.
Tính là không thể thỉnh giáo, Tàng Thư các tầng thứ ba, cũng khả năng sở hữu những thứ mình muốn.
"Đáng tiếc Thẩm đại nhân không phải người của Tấn Thành, bằng không có Thẩm đại nhân ở chỗ này, Tấn Thành ngày sau làm sao có yêu tà dám can đảm xâm phạm!"
Trên mặt Niếp Tự tràn đầy thần sắc tiếc nuối.
Tuy rằng Tấn Thành có Hắc Hổ Quân đóng quân, thế nhưng cường giả trong Hắc Hổ Quân không nhiều lắm, tuy rằng bày binh bố trận lợi hại, có thể phát huy lực lượng mạnh hơn rất nhiều so với một võ giả Tiên Thiên.
Nhưng có đôi khi.
Bày binh bố trận, chưa chắc là điểm hữu dụng nhất.
Ngược lại.
Chiến lực cao cấp của cá thể, trái lại sẽ tạo được tác dụng lớn hơn nữa.
Bất quá Niếp Tự cũng rõ ràng, Thẩm Trường Thanh trở về Trấn Ma ti là sự việc không thể tránh khỏi, thật sự muốn đối phương ở lại Tấn Thành, căn bản là không có khả năng.
"Ngày sau nếu có cơ hội, hy vọng Thẩm đại nhân vẫn có thể đến Tấn Thành một chuyến."
"Niếp đại nhân nói đùa, ngày sau nếu như ta còn đến Tấn Thành, vậy không phải là chuyện tốt đẹp gì dấu."
Thẩm Trường Thanh bật cười.
Niếp Tự ngẩn ra, sau đó rất nhanh liền có phản ứng, không khỏi cũng là cười nói.
"Đương nhiên, bản quan hy vọng Thẩm đại nhân khi đó, bởi vậy dùng thân phận của một người bạn mà tới, không phải dùng thân phận của Trấn Ma ti đến đây."
"Tốt, ngày sau nếu có cơ hội, Thẩm mỗ tất nhiên đến Tấn Thành thăm hỏi Niếp đại nhân."
Thẩm Trường Thanh thu hồi nụ cười, sắc mặt trịnh trọng mà nói.
...
Rời khỏi nha môn.
Thẩm Trường Thanh lại đi dạo trong thành một chút, đợi sau khi sắc trời đến chạng vạng, hắn mới trở về Thiên Nhất Lâu.
Ăn uống no đủ ở tầng hai.
Hắn đi trở về phòng nghỉ ngơi.
Đi đường ban đêm rất không thuận tiện, cho nên Thẩm Trường Thanh thẳng thắn ngủ lại thêm một đêm, đợi đến sáng sớm ngày mai, lại khởi hành trở về Trấn Ma ti.