Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 170: Người một nhà (2)

Chương 170: Người một nhà (2)
So sánh với nhiệm vụ lần trước, nhiệm vụ của lần này hoàn thành rất nhanh không thể nghi ngờ.
Trừ thời gian đi đường.
Bản thân mình tổng cộng ở lại trong Tấn Thành, cũng chỉ bốn năm ngày thời gian mà thôi.
Lần trước ở thành Lâm An, bản thân phải ở gần hai tháng, hai bên hoàn toàn không thể so sánh.
Đêm khuya.
Thẩm Trường Thanh khoanh chân ngồi ngay ngắn ở trên giường, đang nhắm mắt dưỡng thần.
Âm thanh gõ mõ cầm canh vang lên, nhắc nhở người khác thời gian trôi qua.
Yêu tà bên trong Tấn Thành có vẻ như thật sự bị chém giết sạch sẽ toàn bộ, khiến cho trong thành một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh của ngày xưa.
Trong một phủ đệ ở nơi nào đó.
Ngọn đèn dầu bên trong Đại đường sáng rực, một nam, một nữ, một ông già ba người đang ngồi ở chỗ kia.
Dưới ánh đèn dầu chiếu rọi, sắc mặt của mấy người này có vẻ như có chút quỷ dị.
Người nam chậm rãi mở miệng, âm thanh khàn khàn đến chói tai: "Những con yêu tà toàn bộ bị người diệt trừ, có năng lực làm được bước này, hoặc là người của Trấn Ma ti, hoặc chính là Hắc Hổ Quân."
"Không có khả năng là Hắc Hổ Quân."
Người nữ lắc đầu, trên khuôn mặt yêu diễm có vẻ hung ác.
Nếu như Thẩm Trường Thanh ở chỗ này, hắn sẽ phát hiện, người nữ không phải người lạ, rõ ràng là ả yêu nhân Hồng Y trước kia từng giao đấu.
Hồng Y bây giờ.
Cánh tay cụt trên người đã không thấy, cánh tay mới một lần nữa xuất hiện trên thân thể của ả.
Xoa vai.
Hồng Y dường như cảm nhận được cảm giác đau đớn khi bị chặt tay, trong đôi mắt đẹp có ánh mắt lạnh lẽo lộ ra.
"Người thật sự lợi hại của Hắc Hổ Quân, chỉ có một mình Sở Định, thế nhưng Sở Định sẽ không đơn giản rời khỏi đại doanh của Hắc Hổ Quân, Hắc Hổ Quân còn lại muốn đối phó yêu tà, phải tạo thành quân trận mới được.
Tạo thành quân trận, thanh thế tuyệt đối không nhỏ.
Hơn nữa ta đến những địa điểm đó, đều cảm nhận được một khí cơ quen thuộc lưu lại, nếu như không đoán sai, người ra tay là Trấn Ma ti không thể nghi ngờ."
"Ý của đường chủ chính là, người giết chết những con yêu tà kia, là Thẩm Trường Thanh lúc trước làm cho người bị trọng thương?"
Ông già nhướng mày.
Đối với Thẩm Trường Thanh, lão ta không có bất kỳ tiếp xúc gì.
Nhưng Hồng Y là người có thực lực mạnh nhất trong ba người ở đây.
Ngày đó Hồng Y bị thương nặng trở về, quả thật làm bọn họ đều giật mình nhảy dựng, thiếu chút nữa cho rằng là người của Trấn Ma ti giết tới cửa.
Cho nên.
Ông già đối với Thẩm Trường Thanh, cũng cảm thấy kiêng kỵ thật sâu.
"Không sai!"
Hồng Y lúc nói, nghiến răng.
"Lúc này người của Trấn Ma ti trong Tấn Thành, cũng chỉ có một mình hắn, hơn nữa với thực lực của hắn, chém giết mấy con yêu tà căn bản không thành vấn đề.
Người này đối với ta Vĩnh Sinh Minh mà nói, chính là một tai họa lớn, ta đã từng thử chào mời hắn, cuối cùng thất bại.
Không thể trở thành đồng minh, vậy chỉ có thể hủy diệt hắn, bằng không chờ đợi ngày sau hắn trưởng thành lên, chúng ta sẽ có phiền toái rất lớn."
Nghĩ đến tiềm lực của Thẩm Trường Thanh, trong mắt Hồng Y cũng có kiêng kỵ thật sâu.
Tuy rằng đối phương không có bước vào cảnh giới Tông Sư, thế nhưng với thực lực như vậy, coi như là đột phá Tông Sư, cũng không kém bao nhiêu.
Điểm khác biệt duy nhất.
Chỉ là tạm thời chưa có tìm hiểu ra chân ý của võ đạo mà thôi.
Người nam dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi: "Chúng ta hiện tại nên làm như thế nào, có người của Trấn Ma ti, chúng ta căn bản không có biện pháp làm ra hành động khác, lúc này Tấn Thành chỉ sợ là không loạn được."
"Sợ cái gì, Tấn Thành loạn hay không có quan hệ gì với chúng ta."
Hồng Y dùng ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn người nam, trong nháy mắt khiến trái tim của đối phương căng thẳng.
Sau đó.
Ả ta thu hồi ánh mắt, trên mặt hiện rõ vẻ lạnh lùng.
"Vạn Hoa Lâu luôn ẩn dấu rất tốt, nếu không phải Chu gia bị diệt, sao có thể nhanh như chóng bại lộ như vậy, bọn họ tuy rằng bề ngoài không chống đối Vĩnh Sinh Minh chúng ta, nhưng hành động sau lưng, không thể nghi ngờ là đẩy Vạn Hoa Lâu ra phía trước.
Đã như vậy, vậy mặc kệ bọn họ đi."
"Chúng ta liền tạm thời mặc kệ?"
Ông già trầm giọng hỏi.
Hồng Y lắc đầu.
"Mặc kệ, chỉ cần chúng ta ngủ đông vài ngày, chờ người của Trấn Ma ti rời đi, đi thiết lập cứ điểm khác, lúc này yên tĩnh hai ngày trước cũng tốt."
Vừa dứt lời.
Bên ngoài phủ có cuồng phong thổi tới, thổi lá cây rung động sàn sạt.
"Người nào!"
Hồng Y trực tiếp đứng lên, trên mặt tràn đầy thần sắc lạnh lùng.
Người nam cùng ông già cũng đều không hẹn mà cùng đứng lên, thần sắc lạnh lùng nhìn về phía bên ngoài đại đường.
Khi trong tầm mắt của bọn họ, một người trung niên mặc áo bào màu đen từ bên ngoài chậm rãi đi đến.
"Mấy vị không cần khẩn trương, người một nhà."
Trong âm thanh của người áo bào đen có vẻ cười khẽ, lúc ánh mắt lướt qua người nam cùng ông già, rõ ràng có chứa vẻ khinh thường, cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người Hồng Y, vẻ khinh thường trong mắt mới thu hồi rất nhiều, sau đó ôm quyền chào hỏi.
"Bái kiến Hồng đường chủ!"
Đối với một vị đường chủ của Vĩnh Sinh Minh, gã không dám làm càn quá mức.
Dù sao người có thể trở thành đường chủ, bất kỳ một ai đều là cường giả khó có được trong chốn giang hồ.
Cho dù không phải Tông Sư.
Nhưng cũng có tư cách xứng với danh xưng là nhóm người mạnh nhất dưới Tông Sư.
"Là ngươi!" Ánh mắt của Hồng Y rơi vào người áo bào đen, trong con ngươi có vẻ như có thần sắc lạnh lùng chợt loé liền biến mất: "Chính là ngươi dám uy hiếp Vạn Hoa Lâu ta, miệt thị Vĩnh Sinh Minh phía sau Vạn Hoa Lâu?"
Nghe vậy.
Thần sắc của người áo bào đen khẽ biến, sau đó cúi đầu trả lời: "Hồng đường chủ hiểu lầm, tại hạ cho tới bây giờ cũng không dám khinh thường Vạn Hoa Lâu, càng không dám bất kính đối với Vĩnh Sinh Minh."
"Biết rõ Vĩnh Sinh Minh ta vừa thành lập một vài căn cơ tại Tấn Thành, nhưng ngươi lại làm động tĩnh lớn như vậy, kỳ tâm phải tru."
"Hồng đường chủ bớt giận, người của Trấn Ma ti giết bảo bối trong tay ta, ta tự nhiên muốn làm ra đáp lại."
Người áo bào đen nói đến đây, đã đứng thẳng lưng, đối mặt với ánh mắt của Hồng Y cũng không chút nào lùi bước.
"Bằng không, chẳng phải làm cho người ta xem thường Man tộ tac!"
"Ngươi đang dùng Man tộc uy hiếp ta?" Âm thanh của Hồng Y dần dần lạnh giá.
"Không dám!"
Người áo bào đen cúi đầu, ngữ khí cũng hòa hoãn hơn một chút.
"Vĩnh Sinh Minh chính là do tộc yêu tà sáng tạo, Man tộc ta sao dám có khinh thường."
"Ngươi rất cuồng!"
Trong miệng Hồng Y phun ra mấy chữ, bầu không khí trong phòng nhất thời trở nên căng thẳng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất