Chương 171: Chuẩn bị sẵn sàng đi!
Người áo bào đen lặng lẽ không nói, có vẻ như thừa nhận lời Hồng Y nói.
Trong chớp mắt.
Bầu không khí càng trở nên căng thẳng hơn một chút.
Trong mắt người nam cùng ông già có màu xanh lục hiện lên, hình như chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Đột nhiên.
Hồng Y ngồi xuống, ánh mắt ý bảo: "Người tới là khách, nếu Man tộc hợp tác với Vĩnh Sinh Minh ta, hai bên tự nhiên chính là đồng minh."
Lúc nói những lời này, bầu không khí căng thẳng nhất thời tan biến rất nhiều.
Người áo bào đen cười nói: "Cảm ơn Hồng đường chủ."
Gã ngồi xuống ở ghế trống.
Người nam cùng ông già thấy cái này, màu xanh lục trong mắt biến mất, cũng một lần nữa ngồi xuống.
Hồng Y lạnh nhạt nói: "Ngươi lần này đến chổ của ta, là có mục đích gì?"
"Hồng đường chủ có điều không biết, ngay hôm qua Man tộc ta đã đưa quân lên bắc, triển khai tấn công đối với phủ Đại Hoang, nếu như không có đoán sai, cửa ngõ của phủ Đại Hoang tất nhiên đã bị công phá.
Rất nhiều thành trì với thành Ninh Sơn dẫn đầu, tất cả đều rơi vào trong tay tộc của ta.
Bây giờ đại quân Man tộc, gần như thâm nhập vào phủ Đại Hoang, trong tộc truyền đến ý chỉ cho ta, hy vọng Hồng đường chủ có thể phối hợp tộc của ta, cùng nhau tấn công Tấn Thành!"
Dứt lời.
Mấy người đều biến sắc.
"Man tộc đã công phá thành Ninh Sơn!"
Hồng Y lấy làm kinh hãi, mặc dù Vĩnh Sinh Minh cùng Man tộc hợp tác, sớm rõ ràng Man tộc muốn đánh phủ Đại Hoang, nhưng không nghĩ đến động tác sẽ cấp tốc như vậy.
Làm cửa ngõ của phủ Đại Hoang.
Những thành trì như thành Ninh Sơn, đều có trọng binh canh gác, mục đích chính là ngăn cản Man tộc tấn công.
Ngày xưa Man tộc tấn công phủ Đại Hoang, đa số đều là đi vòng thành trì có trọng binh canh gác, trực tiếp tiến vào bên trong cướp bóc một phen, sau đó lập tức rút đi.
Trừ khi là cướp bóc quy mô rất lớn, mới có thể tấn công một thành lớn như thành Ninh Sơn.
Chỉ là.
Man tộc đánh vào cửa ngõ của phủ Đại Hoang, luôn phải tiêu hao không ít thời gian, trong một đêm liền công phá thành Ninh Sơn, hiển nhiên là ngoài dự liệu của ả.
Trong nháy mắt.
Hồng Y liền rõ ràng, vì sao người áo bào đen sẽ đến đây lúc này.
Tấn Thành tuy rằng không phải là thành trì lớn, vị trí địa lý cũng không phải quan trọng.
Nhưng nghiêm ngặt mà nói, tài nguyên bên trong Tấn Thành không ít.
Man tộc nếu như thật sự công phá cửa ngõ của phủ Đại Hoang, với tiến độ của đại quân, không được bao lâu sẽ đến nơi đây.
Vĩnh Sinh Minh lúc này, nếu như phối hợp người của Man tộc lẻn vào Tấn Thành, tạo nên hỗn loạn trong thành, không thể nghi ngờ là cung cấp tiện lợi rất lớn cho Man tộc công chiếm thành trì.
Người áo bào đen nói: "Tộc của ta lần này thề muốn đưa quân lên bắc, chiếm lĩnh quốc thổ Đại Tần, bây giờ đại quân của tộc ta dốc toàn bộ lực lượng, một cửa ngõ nho nhỏ của phủ Đại Hoang, dựa vào cái gì ngăn cản thế tấn công của đại quân tộc ta.
Bây giờ ta chỉ hy vọng, Hồng đường chủ có thể phối hợp chúng ta, chế tạo một vài hỗn loạn trong thành.
Vì biểu thị thành ý, đợi cho tộc của ta công phá Tấn Thành, phân nửa nhân khẩu trong thành đều có thể cống hiến cho Vĩnh Sinh Minh, Vĩnh Sinh Minh tuỳ ý sử dụng."
Phân nửa nhân khẩu!
Hồng Y nghe vậy, ánh mắt nhất thời lóe ra.
Tấn Thành có bao nhiêu người, không ít hơn ba mươi vạn người.
Một thành lớn sở hữu hơn ba mươi vạn người, nếu có thể đạt được phân nửa nhân khẩu trong đó, thực lực của mình tuyệt đối sẽ tăng trưởng biên độ lớn.
Nói cho cùng.
Ả ta cũng là đường chủ của Vĩnh Sinh Minh, Tấn Thành xem như là khu vực quản lý của ả.
Man tộc cho phân nửa nhân khẩu, chỉ cần hơi vận tác một chút, đó là vật trong bàn tay của mình.
Nghĩ thông suốt vấn đề trong đó, trên mặt Hồng Y liền xuất hiện nụ cười quyến rũ: "Vĩnh Sinh Minh cùng Man tộc vốn là đồng minh, Man tộc nếu như có yêu cầu, thiếp thân tự nhiên sẽ thế đứng ra hỗ trợ, các hạ dự định làm như thế nào?"
"Rất đơn giản, chỉ cần chế tạo hỗn loạn trong thành là được."
Người áo bào đen trầm giọng nói.
"Bây giờ phiền phức lớn nhất trong Tấn Thành, nằm ở Hắc Hổ Quân đóng quân ngoài thành, bọn họ đóng quân ở ngoài thành, phàm là có bất luận dị động gì, đều làm lập tức làm ra biện pháp xử lý, cho nên biện pháp tốt nhất, chính là phân tán lực lượng của Hắc Hổ Quân ra.
Chế tạo hỗn loạn trong thành, Hắc Hổ Quân nhất định sẽ có động tác.
Chỉ cần lực lượng bị phân hoá, chúng ta liền có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
Dù cho không có cách nào tiêu diệt được Hắc Hổ Quân, cũng có thể làm cho thể xác và tinh thần của bọn họ bị ảnh hưởng, đến lúc đó trong thành xảy ra hỗn loạn, Man tộc ta chắc chắn đưa quân tấn công."
Trong mắt người áo bào đen xem ra.
Hắc Hổ Quân chính là uy hiếp lớn nhất.
Chỉ cần đem vấn đề của Hắc Hổ Quân xử lý, còn lại cũng không cần lo buồn.
"Không thành vấn đề."
Hồng Y gật đầu.
Trên mặt của người áo bào đen hiện ra nụ cười thỏa mãn, sau đó gã hình như nghĩ tới chuyện gì,
"Lại nói tiếp, ta nghe nói Hồng đường chủ có vẻ như giao thủ cùng với một cường giả, cho nên dẫn đến Vạn Hoa Lâu bị hủy, không biết việc này thật hay giả?"
"Việc nhỏ mà thôi."
Hồng Y mỉm cười, không có nói nhiều về vấn đề này.
Thấy cảnh này.
Người áo bào đen cũng không có hỏi nhiều.
"Vậy tại hạ chờ tin tức tốt của Hồng đường chủ."
"Lời nói của Vĩnh Sinh Minh đáng giá ngàn vàng, thế nhưng cũng hy vọng Man tộc các ngươi ra sức, bằng không ta Vĩnh Sinh Minh thế đan lực cô, rất khó tạo ra khởi sắc."
"Đó là đương nhiên, cáo từ!"
Người áo bào đen ôm quyền một phen, sau đó xoay người rời đi.
Lúc đi, gã lại một lần nữa liếc nhìn người nam cùng ông già, nhưng không nói thêm một câu.
Trong mắt của gã.
Hai tên yêu nhân ở cảnh giới Thông Mạch, căn bản không coi là gì.
Nếu không phải có Hồng Y, bất quá là phất tay liền diệt mà thôi.
Đợi sau khi người áo bào đen hoàn toàn rời đi, nụ cười quyến rũ trên mặt của Hồng Y mới biến mất.
"Đường chủ, vì sao không nói với gã về Thẩm Trường Thanh?"
Ông già lộ vẻ không giải thích được.
Trong cuộc nói chuyện vừa rồi, Hồng Y hiển nhiên là có ý giấu diếm Thẩm Trường Thanh tồn tại.
Khi nãy còn người áo bào đen, trong lòng lão mặc dù có nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, rất sợ phá hủy kế hoạch của đối phương.
Cho tới bây giờ.
Ông già mới dám hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Nghe vậy, người nam cũng đem ánh mắt nhìn về hướng của Hồng Y.