Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 234: Tông Sư! (2)

Chương 234: Tông Sư! (2)
Ầm...
Lại là một đao chém xuống.
Bàn tay của Mại Nhĩ Ba tóe máu, suýt nữa không cầm được chuôi đao, nhìn về phía Thẩm Trường Thanh vẫn đang đánh tới, sắc mặt hoảng hốt.
"Cứu ta!"
Mở miệng cầu cứu.
Quân lính Man tộc nhất thời tiến lên ngăn cản.
"Cút!"
Thẩm Trường Thanh gầm lên, tiếng gầm vang ra, lúc trường đao chém xuống, tất cả quân lính Man tộc đều bị chém lìa thân thể, ngũ tạng lục phủ cùng với tứ chi rơi đầy đất.
Uy thế như thế.
Khiến không ít quân lính Man tộc tới gần cảm thấy kinh hãi.
Chiến đấu đến bây giờ, tộc nhân chết ở trong tay của đối phương đã vô số kể, loại cường giả hung hãn như vậy, ngay cả là Man tộc dũng cảm cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Quân lính Man tộc chần chờ.
Sáng tạo cơ hội rất tốt cho Thẩm Trường Thanh.
Nhìn Mại Nhĩ Ba gần như rút lui, thân thể hắn lao đến, trong Huyền Nguyệt Đao mơ hồ có tia máu lộ ra.
Giết...
Ầm! !
Giờ phút này.
Sát ý tích tụ trong lòng của Thẩm Trường Thanh, rốt cục đạt đến trình độ siêu việt đỉnh phong.
Ý niệm túc sát, oanh liệt, tự nhiên mà sinh ra.
Đồng thời.
Tất cả chiêu thức của Bách Chiến đao pháp lần lượt tái hiện ở trong lòng hắn, cuối cùng hội tụ thành một đao kinh thiên chém xuống.
Một đao ấy.
Kéo theo sát ý vô cùng.
Trong tầm mắt của Mại Nhĩ Ba, chỉ cảm thấy trời đất đều nhuộm đỏ một màu máu, thế gian dường như đã đến ngày tận thế, có thiết kỵ màu máu đạp phá sơn hà mà đến, hủy diệt tất cả sinh linh ngăn cản ở phía trước.
Trong nháy mắt.
Mại Nhĩ Ba đứng ngây ra tại chỗ.
Rất nhanh.
Tâm thần của gã điên cuồng nhảy lên, một ý niệm cường đại nổi lên, mắt thấy sẽ đập nát thiết kỵ huyết sắc.
Trời đất phân tách.
Một ánh đao màu máu, hoàn toàn bao phủ tầm mắt của vị thống soái Man tộc này.
Giơ lên tay.
Đại đao vừa rời khỏi mặt đất, đã dừng lại ở giữa không trung.
Đao cương đáng sợ, để lại một vết đao dài hai ba trượng ở mặt đất phía sau của Mại Nhĩ Ba.
Nhất thời.
Tình cảnh trở nên yên tĩnh.
Tầm mắt của tất cả quân lính Man tộc, đều rơi vào trên người của Mại Nhĩ Ba cùng với Thẩm Trường Thanh.
Ngay sau đó.
Liền thấy trên trán của Mại Nhĩ Ba hiện ra một dòng máu, với một tốc độ cực nhanh mà tràn xuống ...
Một hơi thở.
Hai hơi thở.
Máu tươi phun ra, thân thể trực tiếp tách ra thành hai.
"Mại Nhĩ Ba đại nhân chết trận!"
"Không tốt, đại nhân đã chết!"
"Mại Nhĩ Ba đại nhân..."
Quân lính Man tộc thấy một màn như vậy, sắc mặt đều đại biến, phát ra tiếng hô hoảng sợ.
Rất nhanh.
Tin tức Mại Nhĩ Ba ngã xuống, đã truyền vào lổ tai của tất cả quân lính Man tộc.
Thống soái chết trận!
Đối với đại quân mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích mang tính hủy diệt.
Sau đó, trong đại quân Man tộc xảy ra không ít rối loạn.
Thẩm Trường Thanh thở dốc hai hơi, nhìn về thi thể tách đôi của Mại Nhĩ Ba, hơi thở tiếp theo chính là giết về hướng các quân lính Man tộc.
Hắn muốn phá vây!
Chém giết Mại Nhĩ Ba, chính là cực hạn bản thân có thể làm được.
Thật sự muốn chém tận giết tuyệt tám chín vạn Man tộc, đó là chuyện không có khả năng.
Bất quá.
Thẩm Trường Thanh tuy rằng tiêu hao nghiêm trọng, nhưng khí thế vẫn như hồng, kéo theo khí thế chém giết cường giả Tông Sư, hắn trực tiếp xông tới quân trận của Man tộc.
Trường đao quét ngang.
Tất cả quân lính chạm đến Man tộc đều ngã xuống.
Rất nhanh.
Liền có cường giả khác của Man tộc xông đến ngăn cản.
Thẩm Trường Thanh lại chém ra một đao, loại ý niệm vừa rồi xuất thế, một lần nữa bộc phát ra.
Ý niệm trùng kích.
Những cường giả Man tộc ấy đều kêu thảm một tiếng, ôm đầu ngã xuống đất, có người thậm chí thất khiếu còn chảy máu, bị thương nghiêm trọng.
Ngay sau đó.
Chính là Huyền Nguyệt Đao vung chém, thu hoạch tính mạng của những cường giả Man tộc ấy.
Không có thật sự lĩnh ngộ ra chân ý của võ đạo, vĩnh viễn đều không có cách nào rõ ràng chân ý của võ đạo mạnh mẽ.
Cho tới bây giờ.
Thẩm Trường Thanh mới chính thức rõ ràng, một cường giả Tông Sư, đối với võ giả dưới Tông Sư, đến tột cùng là có bao nhiêu áp chế.
Một chân ý của võ đạo quét ngang ra ngoài, có thể khiến những võ giả ấy bị thương tâm thần.
Không phải Tông Sư.
Muốn ngăn cản ý niệm tấn công, độ khó không phải lớn bình thường.
Đầu tiên là nhiều Man tộc tử vong.
Lại là Mại Nhĩ Ba ngã xuống.
Đại quân còn lại của Man tộc, trong lòng đều đã bị chèn ép rất lớn, dẫn đến sức mạnh ngăn cản cũng yếu hơn rất nhiều so với lúc đầu, hơn nữa Thẩm Trường Thanh hiện tại một lòng chỉ muốn đột phá vòng vây, tấn công càng thêm sắc bén hơn so với ngày xưa.
Cho nên.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ vòng vây của đại quân Man tộc, liền suýt nữa bị hắn đâm xuyên.
Bên trong vị trí chủ soái.
Tay nắm chặt quyền trượng xương của Cổ Nhĩ Nạp nhẹ nhàng run rẩy, nhìn người bị máu tươi dính đầy thân thể, đang xông trận giết chóc, thân thể dường như rơi vào hầm băng.
Đã chết!
Mại Nhĩ Ba đã chết!
Lão hoàn toàn không có nghĩ tới, Mại Nhĩ Ba sẽ chết trong tay của Thẩm Trường Thanh.
Phải biết rằng.
Có mười vạn đại quân hỗ trợ, coi như là Trấn Thủ sứ ra tay, cũng không có khả năng chém giết Mại Nhĩ Ba, dù sao nhân lực chỉ là nhân lực, không có khả năng thật sự đạt đến trình độ nghịch thiên.
Nhưng mà...
Mại Nhĩ Ba vẫn là đã chết.
Đương nhiên.
Nếu như Mại Nhĩ Ba không có ra tay, gã ta sẽ không chết trong tay của Thẩm Trường Thanh.
Nhưng bất cứ chuyện gì, đều là không có nếu như, xảy ra chính là xảy ra.
Chỉ có thể nói.
Tên người Tần kia đã sớm dự liệu, Mại Nhĩ Ba sẽ nhịn không được mà ra tay, cho nên mới vẫn giữ lại thực lực, chính là vì giết chết đối phương vào thời điểm mấu chốt.
Bây giờ Mại Nhĩ Ba ngã xuống, trong đại quân của Man tộc không còn có cường giả Tông Sư tọa trấn.
Với thực lực còn lại của Man tộc, muốn lưu lại tên người Tần kia, đã không có khả năng.
"Trấn Ma ti của Đại Tần, Thẩm Trường Thanh..."
Trong lòng Cổ Nhĩ Nạp yên lặng nhắc tới cái tên này.
Lão rõ ràng.
Không được bao lâu, tên này sẽ rung động thế nhân.
Một vị cường giả Tông Sư đạt đến trình độ Hổ Báo Lôi Âm.
Một vị cường giả có thể trong tám chín vạn đại quân, chém giết thống soái Man tộc, sau đó thong thả rút đi.
Người như vậy.
Đã định trước là sẽ được những người khác biết đến.
Cổ Nhĩ Nạp yên lặng nhìn Thẩm Trường Thanh đột phá vòng vây, không có ý tự mình ra tay, cũng không có suy nghĩ chỉ huy quân lính Man tộc thay đổi quân trận.
Lão không dám khẳng định, Thẩm Trường Thanh bây giờ còn có bao nhiêu phần lực lượng.
Loại cường giả như vậy.
Ngay cả là tới cực hạn.
Cú vồ sắp chết, cũng không phải những người khác có thể ngăn cản, huống chi đối phương còn chưa đến cực hạn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất