Chương 460: Thu hoạch xa xỉ (1)
Thở sâu.
Ả rõ ràng.
Nếu như tin tức về Như Lai Kim Thân được truyền ra ngoài, nói không chừng Vạn Phật Tông đều sẽ rung động.
"Thiên phú của người này quá mạnh mẽ, nếu như không sớm diệt trừ, ngày sau chỉ sợ hậu hoạn vô cùng!"
Trong đôi mắt đẹp của Tô Uyển Nhi, có hàn ý kinh người ẩn giấu.
Tin tức này.
Khẳng định là phải truyền về Vĩnh Sinh Minh.
Nếu như Âm Hưu không giết được đối phương tại thành Lư Dương, như vậy về sau phải làm quyết định khác.
...
Một tay niêm hoa, một tay dựng thẳng trước ngực, tâm thần của Thẩm Trường Thanh bình tĩnh chưa từng có.
Dưới sự bao phủ của ánh sáng vàng, hắn nhìn kỹ phía trước, nhìn một chưởng của Âm Hưu, trong miệng phun ra một chữ.
"Diệt!"
Lời nói vừa dứt.
Tay phải dựng thẳng ở trước ngực đẩy ngang ra.
Đại Nhật Chân Nguyên tại lòng bàn tay ngưng tụ ra một chữ Vạn (卍), trực tiếp va chạm cùng bàn tay dường như của mãnh thú.
Hai lực lượng va vào nhau.
Khí tức âm tà cùng với Đại Nhật Chân Nguyên, cắn xé lẫn nhau, có vẻ như không ai rơi hạ phong.
Cứ như vậy.
Hai người giằng co ở tại chỗ.
"Chính là hiện tại!"
Tô Uyển Nhi thấy một màn như vậy, thân thể nhẹ nhàng lao về hướng của Thẩm Trường Thanh, gân xanh chợt nổi đầy trên bàn tay xinh đẹp, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Khi ả ra tay.
Khấu Thương đã sớm chuẩn bị sẵn của, cũng ra tay cùng một thời điểm.
Hai luồng khí tức âm tà không kém bộc phát, trong lòng Thẩm Trường Thanh chấn động, nhưng không có hoảng loạn gì.
Chỉ thấy tay trái niêm hoa của hắn lộ ra, phần da ở giữa đầu ngón tay nút ra, một giọt máu màu vàng chảy ra, sau đó liền bấm tay bắn ra.
Hai giọt máu màu vàng tản ra uy thế mạnh mẽ, phá không bay ra, hướng về hai tên yên nhân.
Ầm! !
Khí tức âm tà oanh kích.
Giọt máu màu vàng bỗng nhiên tản ra, sau đó xua tan tất cả khí tức âm tà, rồi rơi vào trên người của Khấu Thương.
A...
Tiếng kêu thảm thiết thê lương, khiến Khấu Thương che mặt rút lui, những chổ bị giọt máu màu vàng lan đến trên người, đều hiện ra dấu hiệu hư thối.
Bên kia.
Tô Uyển Nhi cũng không khác biệt lắm.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh.
Tất cả mọi thứ, đều xảy ra ở trong điện quang hỏa thạch.
Từ khi hai người ra tay, đến Thẩm Trường Thanh ra tay bức lui hai người, đều được hoàn thành ngay lập tức.
Cũng bởi vì vậy.
Âm Hưu cảm giác được lực lượng chống lại mình đang yếu bớt, toàn bộ lực lượng trong thân thể nhất thời tập hợp ở một điểm, sau đó liền phát động.
Ầm...
Đại Nhật Chân Nguyên tán loạn, khí tức âm tà cuộn trào mãnh liệt mà vào.
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh chợt chăm chú, ngay sau đó trong lòng cũng hung ác, hắn trực tiếp cắn nát đầu lưỡi của mình, tinh huyết hàm dưỡng rất lâu liền phun ra ngoài, sau đó rơi vào trên người của Âm Hưu.
Lực lượng khí huyết của Đại Nhật Hồng Lô, dường như nham thạch nóng chảy.
Tinh huyết rơi vào trong nháy mắt.
Vảy giáp trên người của Âm Hưu ngay lập tức bị tan chảy, sau đó chính là máu thịt bị ăn mòn.
Đau đớn kịch liệt, khiến cho sắc mặt của con yêu ma này trở nên dữ tợn không gì sánh được.
Lực lượng vốn đang ngưng tụ, cũng tản ra không ít.
Thấy cảnh này.
Thẩm Trường Thanh tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Đại Nhật Kim Đan trong đan điền toàn lực phát động, lực lượng của chân nguyên dâng lên từ đan điền, sau đó theo kinh mạch hội tụ về hướng tay phải.
Ngay sau đó.
Chính là một thân khí huyết rung động.
Tất cả khí tức âm tà từ tay phải tiến vào trong cơ thể, ở trước mặt lực lượng này, dường như gặp phải khắc tinh tự nhiên, toàn bộ tan biến không còn.
Nháy mắt tiếp theo.
Lực lượng dâng lên.
Âm Hưu không có phòng bị, trực tiếp bị lực lượng này tiến vào trong cơ thể, thêm vào vết thương của thân thể, kêu thảm một tiếng rồi lảo đảo rút lui.
Thẩm Trường Thanh bước xa một bước, nắm lấy chuôi đao cắm ở trên vai của đối phương, dùng sức kéo xuống.
Phập...
Máu đen tuôn ra, một cánh tay rơi xuống mặt đất.
...
Cánh tay bị chém đứt.
Làm cho sắc mặt dữ tợn của Âm Hưu, nhất thời trở nên trắng bệch.
Sau đó.
Lão ôm lấy vết thương bứt ra lui lại.
Thậm chí.
Lúc chạy trốn, ngay cả một tiếng bắt chuyện cũng không có.
Lúc đối phương thoát đi, hai người Tô Uyển Nhi cùng Khấu Thương, đang bị máu màu vàng ăn mòn lăn lộn trên mặt đất, cũng là vẻ mặt đại biến.
Không có chần chờ.
Hai người lập tức đuổi theo phía sau Âm Hưu rút lui.
Thấy cảnh này.
Thẩm Trường Thanh cầm chuôi đao trong tay ném mạnh ra ngoài, thân đao còn có một chút chưa bị ăn mòn sạch sẽ.
Trường đao ném ra.
Nhanh như sấm sét.
Khấu Thương chỉ nghe được phía sau lưng có tiếng gió kéo tới, không đợi gã quay đầu lại nhìn, đã cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt từ sau lưng, ngay sau đó trước ngực mát lạnh.
Cúi đầu nhìn lại.
Ngực không biết từ khi nào, đã hiện ra một cái lổ lớn.
Máu như nước lũ vỡ đê, từ trong vết thương dũng mãnh tràn ra.
Lập tức.
Thân thể gã té ngã xuống mặt đất.
Thế nhưng sinh mệnh lực mạnh mẽ của Tông Sư hậu kỳ, khiến gã không có lập tức tắt thở bỏ mình.
Trong tầm mắt.
Thân hình làm cho người ta sợ hãi đã tới gần.
Khấu Thương mân mê cái miệng, trong miệng miễn cưỡng phun ra mấy chữ.
"Không, không nên..."
Nói còn chưa dứt lời, chân nguyên cực nóng liền cắn nuốt gã hoàn toàn.
...
Chỉ chốc lát sau.
Thân hình của Khấu Thương đã hoàn toàn biến mất không thấy, tại chỗ chỉ có khí tức cực nóng lưu lại.
Thẩm Trường Thanh thu hồi bàn tay, sau đó lại tìm đến cánh tay bị chém rụng của Âm Hưu.
Cánh tay của Yêu ma.
Khác biệt hoàn toàn so với yêu nhân hoặc là quỷ quái.
Nó cho dù là rời khỏi thân thể, cũng sở hữu sinh mệnh lực như trước.
Khi hắn tìm được cánh tay, nó đã rời đi không xa.
Xông lên.
Trò cũ lập lại.
Đại Nhật Chân Nguyên phun ra, Thẩm Trường Thanh vì gia tăng tiến độ, lại cắt đứt da ở bàn tay, giọt máu màu vàng chảy xuống, khiến cho cánh tay phát ra âm thanh xì xì, rồi chậm rãi hòa tan trong máu.
Sau khi cánh tay hoàn toàn hòa tan.
Một cảm giác quen thuộc, từ cánh tay vọt tới.
Ngay sau đó.
Bách Chiến chân ý trong thức hải, cánh hoa thứ ba trực tiếp hoàn thành lột xác.