Chương 481: Toàn bộ cướp đoạt (1)
Cốc Trích Tiên!
Nghe đồn đã từng có tiên nhân từ trên trời mà đến, sau đó hạ xuống phàm trần, khiến cho nơi đây hình thành một thung lũng lớn.
Mà sơn cốc này.
Được xưng là cốc Trích Tiên.
Sau này có một triều đại cổ nghe nói tin tức của tiên nhân, liền hỏi thăm thôn dân gần đây về hình dạng của tiên nhân, cuối cùng phái người đến cốc Trích Tiên, dựa theo hình dạng của tiên nhân điêu khắc ra một tượng đá khổng lồ.
Sau đó.
Triều đình cho người ta đến cốc ngày đêm cúng bái, hy vọng có thể được tiên nhân che chở.
Nhưng đáng tiếc chính là.
Đến lúc triều đại cổ đó bị huỷ diệt, cũng không có nhìn thấy tiên nhân hiện thân.
Dần dần.
Tin tức của tiên nhân dần dần im ắng xuống.
Mà tượng đá tiên nhân trong cốc Trích Tiên, cũng không có người đi cúng bái.
Thời gian lâu dần.
Cỏ dại trong cốc Trích Tiên mọc thành bụi, trở thành nơi tụ tập của các loại độc trùng mãnh thú, càng ít có người xuất hiện ở nơi đây.
Thế nhưng hiện tại khác biệt.
cốc Trích Tiên ngày xưa rất ít có người xuất hiện, nhưng bây giờ lại tụ tập không ít.
Có hòa thượng.
Có đạo sĩ.
Có nam nữ trẻ tuổi, cũng có ông lão bà lão.
Mỗi người đều là sắc mặt nghiêm túc, nhìn tượng đá khổng lồ trước mặt.
Hoặc chính xác mà nói.
Là nhìn về phía vị trí lòng bàn tay phải của tượng đá.
...
Ngoài cốc Trích Tiên.
Tuần Khúc dẫn đầu ngừng lại, ông chờ tại chỗ ước chừng hai canh giờ, mới nhìn thấy thân hình của Thẩm Trường Thanh.
"Tốc độ của Thẩm trưởng lão cũng không chậm."
Ông mỉm cười.
Có lẽ bởi vì khinh công thắng được một bậc, mà cảm thấy vui vẻ.
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh không đổi, bình tĩnh nói: "Khinh công của Tuần trấn thủ rất cao, Thẩm mỗ cam bái hạ phong!"
Thua!
Hơn nữa là thua rất triệt để!
Trong hơn hai ngày thời gian này chạy, không ngừng nghỉ, nhưng vẫn không thể đuổi kịp được Tuần Khúc.
Cho tới bây giờ.
Đối phương dừng lại, mới từ từ đuổi kịp.
Lần đầu tiên.
Thẩm Trường Thanh cảm giác được khinh công của mình, là kém cỏi như vậy.
Nếu có lựa chọn.
Ngày sau tuyệt đối sẽ đầu tư công sức vào phương diện này.
Tuần Khúc lắc đầu bật cười: "Thẩm trưởng lão không cần tự coi nhẹ mình, ở tuổi như ngươi sở hữu thực lực như vậy, đã sớm ngạo thị cùng thế hệ, nếu các phương diện đều là đứng đầu, vậy quá vô cùng yêu nghiệt.
Hơn nữa, ta chìm đắm hơn mười năm trong phương diện võ đạo, phương diện khinh công cũng hơi có một chút tâm đắc.
Khinh công của Thẩm trưởng lão nếu so với người khác, cũng được cho là nổi tiếng."
Khen ngợi một câu.
Tuần Khúc nhìn về phía tượng đá khổng lồ phía trước.
"Thẩm trưởng lão nhìn xem, đó chính là tượng đá của cốc Trích Tiên, tượng đá tồn tại trên ngàn năm, chính là do một triều đại cổ xưa trước cả Đại Tần, phái người xây dựng ra, nói là điêu khắc y theo hình dáng của tiên nhân.
Nhưng thật hay giả, vậy không biết được rồi."
Nghe vậy.
Thẩm Trường Thanh nhìn lại theo ánh mắt của Tuần Khúc.
Từ trước đó, hắn cũng đã thấy được tượng đá tồn tại.
Tượng đá quá lớn.
Cho dù là cách rất xa, đều có thể thấy rõ ràng dáng vẻ ban đầu của tượng đá.
Hiện tại tới gần.
Càng có thể cảm nhận được độ cao của tượng đá.
Nhưng coi như là như vậy.
Ngũ quan điêu khắc của tượng đá cũng có thể thấy được rõ ràng, giữa lông mày, càng có thể nhìn thấy sự sống động, khóe miệng hơi nhếch lên, dường như là có tiên nhân quan sát thế gian, lộ ra vẻ mỉm cười.
"Xem ra vị tiên nhân này, là một người đạo sĩ!"
Sở dĩ có thể nhận ra tượng đá, là Thẩm Trường Thanh thấy được đồ trang sức mang trên đầu của tượng đá, chính là mũ thuần dương.
Mũ thuần dương.
Đó là thuộc về Đạo môn.
Tuần Khúc lắc đầu: "Ai biết được, ngay cả tiên nhân thật hay giả đều khó nói, hay là lúc ấy, Đạo môn vẫn hưng thịnh cũng không nhất định."
Chuyện trên ngàn năm, đã không thể nào xác định.
Đại Tần cũng chỉ có hơn ba trăm năm lịch sử, càng đừng nói cái khác.
"Thẩm trưởng lão đi theo ta."
Sau khi Tuần Khúc nói một câu, thân hình khẽ động, hướng về phía trên của cốc Trích Tiên.
Núi vây quanh ba mặt cốc Trích Tiên, tượng đá dựa vào thế núi phía trước mà khắc thành.
Thẩm Trường Thanh thấy cảnh này.
Thân hình cũng khẽ động, đi theo Tuần Khúc, đi tới núi bên trái của cốc Trích Tiên.
Nơi đó vừa lúc có một đài cao tồn tại, quan sát xuống phía dưới, có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh của cốc Trích Tiên.
Hắn cũng thấy được những người đó tụ tập phía dưới thung lũng.
Đồng thời.
Mọi người phía dưới thung lũng, cũng phát hiện Thẩm Trường Thanh cùng Tuần Khúc tồn tại.
Chỉ là một vài người sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Tuần Khúc, sắc mặt không khỏi khẽ biến, sau đó chính là dời ánh mắt, không dám nhìn thẳng.
"Người trong Trấn Ma ti của thành Phá Sơn đến!"
"Nếu như không nhìn lầm, người tới hẳn là Tuần Khúc."
"Vậy đứng ở bên cạnh của Tuần Khúc là ai?"
"Ai biết được, có thể cùng đến với Trấn Thủ sứ, con chỉ sợ cũng là cường giả trong Trấn Ma ti..."
Bên trong sơn cốc, có người thấp giọng nói chuyện với nhau.
Tuần Khúc đã là Trấn Thủ sứ của phủ U Nam, cũng xem như danh tiếng vanh dội.
Trong chốn giang hồ của phủ U Nam.
Phàm là người có chút danh tiếng, trên cơ bản đều có thể nhận ra thân phận của Tuần Khúc.
Tiếng nghị luận phía dưới rất nhỏ, Thẩm Trường Thanh cũng chỉ có thể miễn cưỡng nghe được một vài câu mà thôi.
Tuần Khúc đục không thèm để ý, ông trái lại là nhìn tượng đá trước mặt, chỉ vào lòng bàn tay phải thả ngang ở trước ngực của tượng đá.
"Thẩm trưởng lão thấy lòng bàn tay phải của tượng đá không?"
"Thấy được."
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
Lòng bàn tay phải của tượng đá vừa nhìn bình thường không có gì đặc sắc, nhưng chăm chú nhìn lại, là có thể phát hiện nơi ấy có ánh sáng yếu ớt thoáng hiện, hình như có chút không quá chân thật.
Tuần Khúc nói: "Đó chính là lối vào của Thiên Cảnh, còn hơn một ngày, Thiên Cảnh sẽ một lần nữa mở ra, mỗi người sau khi tiến vào Thiên Cảnh, vị trí đều không giống nhau.
Cho nên sau khi tiến vào bên trong, Thẩm trưởng lão có xác suất rất lớn sẽ tách ra với ta.
Nếu như tách nhau, Thẩm trưởng lão có thể tự tìm cơ duyên của mình, nhưng nếu như vừa lúc gặp phải, ngươi và ta liên thủ."