Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 57: Báo Án

Chương 57: Báo Án


Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hạo đi vào thị trấn nghe ngóng tin tức.
Tốt hôm quả nhiên lại có rất nhiều người biến mất, vị trí bất định, nhưng mà ngày tại phụ cận Học Viễn Võ Giả, cũng xảy ra một vụ mất tích, nghe nói là học viên lưu lại trường học. Đoán chừng thời điểm đi ra ngoài thì gặp độc thủ.
Còn có người nói ở gần học viện có một bộ thi thể bị nện nát người, do “Quỷ Giết Người” làm.
Điều này làm cho Tô Hạo chắc chắn, người mất tích ở gần Học viện, nhất định có liên quan đếm người tập kích hắn ngày hôm qua.
Xác nhận suy đoán của mình, Tô Hạo trước hết không để ý tới, tìm được một thư quán tiến vào lật xem thư tịch.
Lúc chiều tốt, hắn bắt đầu ở bên ngoài Học Viện du đãng, Ra-Đa đã mở tối đa để tìm kiếm vị trí của kẻ tập kích khác.
Trải qua một tháng thích ứng, huyết khí lại bổ đầy, phạm vi Ra-Đa cũng theo đó mà tăng lên thành 400 mét, hơn nữa rất ổn định, không cần huyết khí duy trì.
Nếu mà đem toàn lực Huyết Khí vận chuyển, phạm vi Ra-Đa có thể lên tới 1500 mét trở lên, vượt quá phạm vi này, chỉ có thể mơ hồ cảm giác phương hướng , hiệu quả giảm đi rất nhiều.
Đem Ra-Đa mở tối đa công xuất, tuy rằng tốc độ tiêu hao huyết khí rất nhanh, nhưng mà lấy lượng huyết khí vô cùng nhiều trong cơ thể hắn, trên cơ bản có thể bỏ qua loại tiêu hao này.
Tô Hạo không biết tối hôm nay kẻ tập kích còn đến săn mấy người học viên đệ tử này không, có lẽ trải qua tối hôm qua bị ngăn trở, đối phương sẽ thay đổi vị trí đi săn, không dám đến gần.
Vì vậy, hắn cũng chỉ đi nếm thử một chút.
Tuy nhiên nếu thay đổi lại cách nghĩ, Tô Hạo cho rằng Học Viện hoặc là xung quanh Học Viện chính là chỗ tuyệt hảo để ‘Săn Bắt Con Mồi’.
Trong Học Viện bây giờ vắng ngắt, đệ tử cũng không nhiều lắm, nhưng hầu như ai cũng là võ giả mười hai mươi ba tuổi, huyết khí ở trong thân thể sung túc mạnh mẽ, vô luận bắt lấy để làm gì, đều là tư liệu sống thượng hạng. Hơn nữa mấy ngày nay còn la ngày nghỉ, vừa không có lão sư lưu trú lại, chỉ có một lão đầu quanh năm bất động, hệ số nguy hiểm khẳng định không cao.
Địa phương tốt như vậy, còn đi đâu mà tìm?
Nửa giờ sau, trong phạm vi Ra-Đa của Tô Hạo, phản hồi lại loại huyết khí quỷ dị này.
“Tới rồi!.” Tô Hạo lập tức khởi hành, hướng về phía huyết khí quỷ dị chạy tới, sau đó cẩn thận quan sát tình huống xung quanh.
Bởi vì nguyên nhân ‘quỷ giết ngươi;’, nên hiện tại buổi tối có rất ít người ra ngoài đi dạo, hầu như ai nấy đều sợ hãi trốn trong nhà.
Rất nhanh tới gần, Tô Hạo lại cảm giác được loại huyết khí quỷ dị thứ 2, so với loại thứ nhất thì trên cơ bản đều giống nhau, hắn nhíu mày.
“Hai cái? Có lẽ không chỉ có hai cái! Chuyện tối ngày hôm qua khiến cho đối phương tăng thêm người tới đây?
Tô Hạo cẩn thận tiếp cận phạm vi gần một trăm mét, sau đó hắn liền núp trong bóng tối quan sát.
Hắn cũng không có ý định lão ra tiêu diệt đối phương bây giờ, làm như vậy không có ý nghĩa chút nào, hắn muốn biết, đối phương muốn làm gì.
Tô Hạo hoài nghi đối phương là một Phù Văn Sư, vì vậy hắn có thể từ đó lấy chút thông tin gì đó. Đương nhiên, dưới điều kiện tiêu diệt xong đối phương, hắn sẽ tiếp thu tài sản học tập.
Vì nghiên cứu, mà lấy cơ thể con người làm thí nghiệm, loại chuyện này. Tô Hạo cũng không phân biệt được đúng sai, bởi vì dính đến nhiều phương diện nhân luân lý luận. Nhưng hắn lại không thấy thoải mái vì chuyện này, cái này đi ngược lại bản tâm chính nghĩa của hắn, vì vậy, chỉ cần có thực lực, những thứ đối nghịch với bản tâm của hắn, hắn sẽ tiêu diệt, mấy thứ đồ vật khó chịu, cứ quét sạch ra khỏi mắt thì tốt hơn.
Tô Hạo vẫn còn nhớ ký lời phụ thân dạy cho hắn: “Ba nghiêm bốn cẩn năm không.”
Trong đó thì có: “Không tranh, không nhiều lời.”
Hắn cũng hiểu rất đơn giản, chính là không đi tranh cãi với người khác, nhưng nếu ai phá vỡ điểm mấu chốt nguyên tắc của hắn, hắn sẽ xử lý.
Lúc trước trải qua vô số lần tử vong, làm cho hắn hiểu được, vô luận tam quan của hắn có thế nào đi chăng nữa, nội tâm của hắn tràn đầy chính nghĩa ra sao, thì khi chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chết vẫn phải chết, cũng chẳng có ai quan tâm hắn tốt hay xấu, cũng chẳng ai quan tâm...
Trước mắt Tô Hạo xuất huyện hai huyết khí quỷ dị, một xuất phát từ nữ tử trẻ tuổi, người còn lại một nam tử mọc đầy râu. Biểu lộ của hai người đều vô cùng ngây ngốc, hai mắt vô thần, miệng khẽ nhếch, nhìn qua là biết không có ý thức, bộ dáng giống bị người điểu khiển. Nhưng mà hành động lại vô cùng nhanh nhẹn, tính cân đối rất tốt, hoàn toàn đạt đến trình đột võ giả tinh anh cao đoạn.
Hơn nữa người điểu khiển cũng có mục đích rất rõ ràng, cẩn thận du đãng bên ngoài Học Viện, săn bắn đệ tự lạc đàn.
Thật đúng là, tuy rằng nội thành đã lan truyền nhiều lời đồn đại, lòng người bàng hoàng, vậy mà bây giờ vẫn có người không sợ chết.
Vì vậy không bao lâu sau đó, có một thiếu niên bị đánh ngất xỉu, lặng yên không một tiếng động bị vát ra xa khỏi Học viên.
Tô Hạo lợi dụng Ra-Đa, theo sau cách khoản 200 mét.
Rất nhanh, liền đi tới một thị trấn nhỏ ở thành Đông.
Lăng Vân trấn dựa lưng vào núi mà xây, nên nơi này vừa đúng là biên giới của Lăng Vân Trấn, gần với tường thành cùng với núi.
Nơi đây địa hình phức tạp, vị trí vắng vẻ, ít có người ở, người bình thường căn bản sẽ không tới chỗ này.
Là một địa phương mà người làm chuyện xấu rất ưa thích.
Tới nơi này, Tô Hạo lập tức cảm giác được thêm ba huyết khí quỷ dị, mà bên cạnh ba huyết khí quỷ dị này lại có huyết khí nhỏ yếu theo sau, xem ra người điều khiển đang mang mục tiêu về.
Trừ đó ra, Ra-Đa còn cảm giác được huyết khí cường đại phản ứng lại.
“Tông Sư cao giai!.” Cường độ huyết khí này so với lão sư ở trong học viện thì không sai biệt lắm, nhưng hơi yếu một tí. Tính chất huyết khí đặc biệt bí hiểm, có thể nhận ra huyết khí này tương đồng với huyết khí ở trên mấy người rối, nhưng mà nó càng thêm ngưng thực cường đại.
“Xem ra tìm được mục tiêu rồi, đây là võ giả Tông Sư, hơn nữa còn có thân phận Phù Văn Sư.”
Kế tiếp, Tô Hạo hơi có chút do dự.
Cứ như vậy giết vào thì khẳng định không được, đối phương cũng là Tông Sư, không thể khinh thường, hơn nữa còn chưa từng chiến đấu qua với Tông Sư, không rõ sức chiến đấu của Tông Sư ra sao.
Mấu chốt nhất chính là, đối phương còn có một thân phận khác, chính là Phù Văn Sư, hắn sờ không được đối phương có thủ đoạn quỷ dị hay không.
“Có nên đi tới báo cho Thủ Vệ Đội biết không?”
Tô Hạo bắt đầu phân tích lợi hại, nếu như mình trực tiếp giết vào, tuy có thể đạt được tất cả lợi ít, nhưng tính mạo hiểm rất cao, nói không chừng chuyến hành trình ở cái thế giới này sẽ phải kết thúc.
Nếu cứ như vậy đi báo, tính an toàn sẽ tăng cao, nhưng khả năng không thu được vật hắn muốn.
“Phải tính đã!.” Tô Hạo nheo mắt lại, nhìn từng con rối vác theo con mồn, sau đó đem một tảng đá chuyển ra, lộ ra một cái cửa động ngăm đen, sau đó bọn họ nối đuôi nhau mà vào, cửa động cũng theo đó đóng lại.
Tô Hạo suy nghĩ một chút, đứng dậy lặng lẽ điều tra xung quanh một vòng, sau đó rất nhanh rút lui.
“Vẫn là cứ đi báo đi!, Thao tác tốt một chút, tuy khó có thể lấy được đồ vật hắn muốn, nhưng có thể cứu được người bị bắt.”
Tô Hạo rất nhanh đưa ra ba mục tiêu cơ bản: mục tiêu quan trọng nhất là lấy được tư liệu của đối phương hay tài liệu, thứ hai là tìm cơ hội giao thủ cùng đối phương , xác định thực lực, thứ ba, nếu có khả năng, sẽ đem đối phương tiêu diệt.”
Về phần cứu người, cứ giao cho Thủ Vệ Đội xử lý đi!
Tô Hạo rất nhanh chóng xác định được kế hoạch hành động.
Trước xác định vị trí tổng bộ của Thủ Vệ Đội, sau đó lại viết đại khái khoản mười tờ giấy, trong đó viết “Khiếp sợ, võ giả Tông Sư giả quỷ giết người ở Trấn Lăng Vân, làm ra sự tình bi thảm...” Phía dưới bổ sung thêm một cái địa đồ miêu tả vị trí.
Sau đó mỗi tờ giấy đều bọc lại hòn đá nhỏ, Tô Hạo tìm một vị trí ẩn núp, sau đó đổi vào tổng bộ của Thủ Vệ Đội, rồi nhanh chóng rút ra ngoài khoản 500 mét, thông qua Ra-đa quan sát phản ứng.
Tổng bộ Thủ Vệ Đội, một võ giả tinh anh cầm lấy tờ giấy, gõ cửa phòng của đại đội trưởng.
“Đội trưởng La, nhưng tờ giấy này đều từ bên ngoài ném vào, nội dung ở phía trên đều giống nhau, ngài xem!.”
Đội trưởng La có vóc người cao lớ, một thân áo giáp lóe sáng, mặt vuông vắn, oai hùng bất phàm, mười phần chính khí.
Hắn là cao tầng trong Thủ Vệ Đội, chiến lực cũng thuộc hàng đứng đầu, gần với trung đoàn trưởng cảnh giới Thái Sư, chức vụ hiện giờ là đại đội trưởng đội hai.
La đội trưởng nhận lấy một tờ giấy, nhìn qua, xem xong liền cau mày.
Lúc này, chiến sĩ tinh anh cẩn thận hỏi: “Đội trưởng La, có phải hay không có người đùa giỡn?”
La đại đội trưởng liếc nhìn chiến sĩ tinh anh, lập tức hắn đứng dậy, tháo nón an toàn xuống, một bên vừa đi vừa nói: “Lập tức triệu tập nhân thủ, đội hai tập hợp.”
Chiến sĩ tinh anh lập tức đứng thẳng, nói: “Rõ, đại đội trưởng.”
Dứt lời trực tiếp chạy đi ra.
Tô Hạo ở phía xa chờ giây lát, liền phát hiện 20 người thủ vệ đội bắt đầu tập hợp, trong đó có 20 võ giả tinh anh, 5 tông sư võ giả, trong đó có một võ giả Tông Sư huyết khí vô cùng hùng hậu mạnh mẽ, vượt xa ‘Quỷ Giết Người’ ở trong động kia, Tô Hạo biết rõ kế hoạch đã bắt đầu.
Hắn lập tức hướng chỗ thành Đông chạy tới, nhưng cũng không đi qua nhanh, mà bảo trì vị trí cách 500 mét phía trước đội Thủ Vệ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất