Chương 66: Chiến Đấu (2)
Kim Đại Đồng đồng dạng cũng tìm nhược điểm của Tô Hạo, suy nghĩ làm sao để dụ Tô Hạo lộ ra kẽ hở.
Kim Đại Đồng nói:
"Thằng lùn, ngươi là đối thủ khó dây dưa nhất mà ta từng gặp. Tuy nhiên, tiếc nuối nhất chính là, đêm nay ngươi phải chết ở đây rồi. Ta sẽ đem một quyền đập thân thể ngươi nát bấy."
Lấy ngôn ngữ công kích Tô Hạo là một chiêu vô bổ, hắn cũng không có ý định đáp lại đối phương.
Hắn sở mở miệng thì đối phương sẽ nhận ra.
Đồng thời Tô Hạo đang chuẩn bị phù văn, một cái 'Cường Quang', một cái 'Bình Chướng'.
'Cường Quang' có thể dùng làm một đòn bất ngờ, nhưng đối phương hẳn là đã có phòng bị, tác dụng không lớn, 'Bình Chướng' có thể vào thời điểm mấu chốt bảo vệ tính mạng, hoặc là cùng đối phương đổi máu.
Đồng thời hắn cũng chậm rãi di chuyển, tựa hồ đang tìm một góc độ để công kích.
Thời điểm phù văn chỉ còn một khắc nữa là hoàn thành, Tô Hạo liền lao tới.
Hầu như cùng lúc, Kim Đại Đồng cũng hướng Tô Hạo mà đánh ra.
Tô Hao vung lên một đao khí thế mạnh mẽ đánh xuống, lực đao cực mạnh khiến Kim Đại Đồng đỡ xong phải lui lại hai bước, sau đó hắn lại nhảy qua một chỗ khác, đổi một góc độ mới, đi vài bước, lại lai tới đối phương lần nữa.
Cứ như vậy giằng co khoản mười hiệp, khóe miệng Tô Hạo nhếch lên, đã chuẩn bị xong....
Tô Hạo đột nhiên dừng lại, ánh mắt quét xung quanh, đem cảnh vật xung quanh thu vào trong mắt, đổi đao trong tay, hít sâu một hơi.
"Bành!."
Đá vụn dưới chân tung bay, Tô Hạo như viên đạn pháo mà lao tới.
"Như Ý Trảm!."
Một đao mang theo mang lực như thái sơn hung hăng đánh xuống.
Tay trái Kim Đại Đồng đưa lên ngăn cản, thời điểm đao tay va chạm, hắn khẽ quát một tiếng, đẩy tay trái ra ngoài.
Trường đao trong tay Tô Hạo bị đánh bật ra, hắn lại thuận thế từ dưới bổ lên một đao, nhưng lần này Kim Đại Đồng đã chuẩn bị, hắn lui về sau một bước, đợi lưỡi đao xoẹt qua trước mắt, hắn mới thuận thế vung tay nhắm tới người Tô Hạo.
Đồng tư Tô Hạo co rút lại, đối mắt với một quyền này, tóc gáy của hắn dựng hẳn lên, một đao kia bổ lệch làm vượt quá dự liệu của hắn. Hắn lập tức buông tay trái cầm đao ra, cầm trường đao bằng tay phải.
"Bình Chướng!"
"Cường Quang".
Phù văn "Bình Chướng" cùng "Cường Quang" đồng thời phát động, cùng lúc này, tay phải cầm đao của Tô Hạo liền chuyển hướng, hắn vào cánh tay đối phương, thuận thể bổ xuống.
"Bành!."
"Bá!."
Tô Hạo bị một quyền đánh vào giữ lồng ngực, toàn bộ người bay về phía sau, mặc dù đại bộ phận lực đạo đã bị 'Bình Chướng' cặn lại, nhưng vẫn bị chấn động trùng kích, làm cho bộ ngực của hắn khó chịu, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
Tay trái Kim Đại Đồng cũng bị bổ xuống, rơi trên mặt đất.
Một quyền đổi một cánh tay.
Hai người lần này nhận trong thương, vậy mà chả ai nói tiếng nào.
Tô Hạo trở mình đứng dậy, lấy tay che ngực, thất tha thất thểu, giả bộ bị trọng thương, bộ dạng như ngọn nến tùy thơi bị dập tắt. Đồng thời hắn cũng bắt đầu vẽ phù văn 'Bình Chướng' thứ hai.
Một quyền vừa rồi của Kim Đại Đồng đánh vào 'Bình Chướng' đấy, nhưng Tô Hạo không xác định đối phương có biết được hay không, vì vậy hắn đành diễn một phen, vạn nhất đối phương tưởng hắn trọng thương, thì chính là ưu thế rồi.
Vừa rồi sử dụng 'Bình Chướng' cùng 'Cường Quang', mục đích của Tô Hạo là dùng 'Cường Quang' che đậy thị giác của đối phương, che giấu ánh sáng màu đỏ lúc phát động 'Bình Chướng'.
"Bình Chướng?"
Kim Đại Đồng liếc qua chỗ cánh tay bị đứt, máu tươi đang phun ra, sau đó cau mày nhìn Tô Hạo biểu diễn, trong lúc nhất thời có đôi chút do dự.
Loại cảm giác vừa rồi như công kích phải 'Bình Chướng' vậy, hắn không biết đã trải qua bao nhiêu lần, sẽ không cảm giác sai, nhưng đối phương tựa hồ lúc này như thể bị thương nặng vậy.
Kim Đại Đồng đưa chân vẽ ra, cánh tay trái đứt gãy bay lên, tay phải bắt lại, đưa vào chỗ đứt.
"Khép lại."
Chưa đến một hồi, cánh tay trái đã khép lại. Tuy huyết nhục đã nối liền nhau, nhưng mà gân cốt vẫn còn ở trong trạng thái đứt gãy, nhất thời thửa khác khó dùng lại được tay trái nữa rồi.
Tô Hạo thấy đối phương chậm chạp không tiến công, biết rõ đối phương sẽ không dễ dàng mắc mưu.
Nhưng mà không sao cả, ngay từ đầu, Kim Đại Đồng đã quyết không tha cho hắn, vì vậy chỉ cần hắn chạy, Kim Đại Đồng nhất định đuổi theo.
Vì vậy Tô Hạo che ngực, thất tha thất thểu xoay người chật vật chạy trốn, tốc độ đại giảm.
Kim Đại Đồng lập tức quát lớn:
"Chạy cái con mẹ mày !"
Lập tức hắn liền đuổi theo, rất nhanh đã đuổi kịp Tô Hạo. Thân thể cao lớn nhảy lên không, nắm tay phải mang theo uy thế vô cùng mạnh mẽ mà hạ xuống.
Vừa rồi thằng lùn này đã dùng qua 'Bình Chướng' một lần, không có khả năng dùng thêm nữa! Lúc này đây, chính là cơ hội để hắn một quyền đấm nát đối phương.
Tô Hạo quay đầu lại, lộ ra hai mắt vô cùng bình tĩnh.
Một khắc này, ánh mắt hai người đụng vào nhau.
Song phương nhìn nhau, cũng giống như đang nhìn một người chết vậy.