Chương 87: Lý Thiên Lan
Tiểu Lý đại nhân chỉ khẽ nhấp một ngụm nước trà, nhìn Đường Ninh, hỏi: " Tối hôm qua Đường giải nguyên ra vế kia, có vế dưới không?"
"Thực không dám giấu giếm, không có." Đường Ninh lắc đầu, đó là một câu đối hắn ngẫu nhiên nhìn thấy trên mạng, vốn không có vế dưới.
Đường Yêu Yêu từ trong nhà đi tới, khi đi qua bên cạnh hai người, Đường Ninh không cần nhìn cũng biết lỗ tai của nàng khẳng định đang dựng lên.
Tiểu Lý đại nhân nhìn nàng một chút, nghĩ đến chuyện ngày đó, hỏi: "Vị này chính là Đường phu nhân?"
"Phi!" Đường Yêu Yêu xấu hổ nhìn nàng, nói: "Ngươi mới là Đường phu nhân!"
Sau đó rất nhanh nàng lập tức ý thức được câu nói này cũng không đúng, chặn lại nói: "Ngươi cũng không phải Đường phu nhân, Đường phu nhân ở bên trong đấy!"
Nói xong nàng lại cảm thấy lời giải thích này cũng dư thừa, lại thở phì phò đi vào.
Tiểu Lý đại nhân nghi hoặc nhìn hắn, hỏi: "Vị cô nương này. . ."
"Không cần để ý đến nàng." Đường Ninh phất phất tay, hỏi: "Tiểu Lý đại nhân tới đây, không phải chỉ tùy tiện dạo chơi chứ?"
"Đúng là chỉ tùy tiện dạo chơi." Tiểu Lý đại nhân đứng lên, đứng ở bên cạnh một kệ hàng nhìn một chút, cầm lên một cây quạt tròn thêu hoa sen, nói: "Cây quạt này rất đẹp."
Đường Ninh hơi có trêu chọc nhìn nàng.
Mặc kệ nàng thích nam trang đến đâu, lại không đổi được sự thật nàng là nữ tử, có đôi khi hành động theo bản năng, sẽ bị bại lộ thân phận.
Tiểu Lý đại nhân thấy ánh mắt Đường Ninh cổ quái nhìn nàng, lúc này mới nhớ tới thân phận bây giờ của nàng, không nên cảm thấy hứng thú với nữ tử quạt tròn, vội vàng buông nó xuống, nhưng lại nhớ tới, trong mắt hắn thân phận của mình sớm đã bị lộ, hành động càng che càng lộ này, lại có chút buồn cười.
Nàng dứt khoát hào phóng cầm lên, hỏi: "Cây quạt này bao nhiêu tiền?"
Đường Ninh khoát tay áo, nói: "Tiểu Lý đại nhân là vị khách thứ nhất của cửa hàng, nếu ngươi ưa thích, chúng ta sẽ tặng ngươi."
"Vậy ta không khách khí." Tiểu Lý đại nhân lại quạt tròn kia lên, nói: "Còn có rất nhiều chuyện, muốn tâm sự cùng Đường giải nguyên, nhưng hôm nay còn có chút việc, ngày khác đi."
"Tiểu Lý đại nhân đi thong thả." Đường Ninh đứng ở cửa ra vào, đưa mắt nhìn nàng đi ra ngoài, đột nhiên hỏi: "Lần sau nếu gặp lại, cũng không thể cứ xưng hô là "Tiểu Lý đại nhân" chứ?"
Bước chân Tiểu Lý đại nhân dừng lại, nói: "Lý Lam."
Đường Ninh nhẹ gật đầu, nói: "Hóa ra đây mới là danh tự của Lý cô nương."
Thân ảnh kia phía trước hắn xoay người, suy nghĩ sau một lát, nhìn hắn, nói ra: "Lý Thiên Lan, Thiên trong sắc trời, Lan trong gợn sóng ."
Nàng lại nhìn Đường Ninh một chút, quay người rời đi.
Lý Thiên Lan, danh tự rất bá khí, cũng rất êm tai, so với Đường Yêu Yêu còn êm tai hơn.
"Lan" có ý là sóng lớn, tên của nàng vẫn tương đối chuẩn xác.
Nhưng dân gian có lưu hành một câu nói, thiếu cái gì thì bổ sung cái đó, Ngũ Hành thiếu Thủy, trong danh tự sẽ có thủy, kém cỏi nhất cũng muốn có bộ ba chấm thủy, nếu như quá thiếu, thì sẽ dùng miểu.
Diễm, Sâm, Hâm, Nghiêu cũng có đạo lý đồng dạng.
Dựa theo kiểu lý luận này, Đường Yêu Yêu hẳn nên đổi tên thành Đường Lan Lan.
Đường Yêu Yêu và Chung Ý Tô Như từ bên trong đi tới, nhìn hắn hỏi: "Vừa rồi nàng nói gì với ngươi?"
Đường Ninh giải thích nói: "Nàng là sứ thần Sở quốc, đêm qua chúng ta có gặp mặt ở Lộc Minh Yến."
Đường Yêu Yêu kinh ngạc nói: "Nữ tử cũng có thể làm sứ thần?"
"Không thể." Đường Ninh lắc đầu, nói ra: "Cho nên nàng phải mặc nam trang."
Đường Yêu Yêu chợt nhớ tới một việc, nói ra: "Vừa rồi nàng lấy cây quạt kia không đưa tiền."
Đường Ninh khoát tay áo, nói ra: "Đều là bằng hữu, tặng nàng một cây quạt, đừng hẹp hòi như vậy."
Không biết bởi vì sao, Đường Yêu Yêu có vẻ vô cùng không ưa thích Lý Thiên Lan.
Là bởi vì vừa rồi nàng ấy gọi nàng là Đường phu nhân?
Nàng vốn họ Đường, xưng hô như vậy kỳ thật cũng không sai, nhưng thiên kim tiểu thư được gọi là phu nhân, cũng là nên tức giận.
Hay là bởi vì "Thiên" và "Yêu", Yêu chính là nhỏ, Lan là sóng lớn, nàng ghen ghét Lý Thiên Lan ở phương diện cũng lớn hơn nàng?
Nguyên nhân cụ thể thì hắn không biết rõ lắm.
. . .
Trở lại Chung phủ, chuyện đầu tiên mà Đường Ninh làm, chính là lấy ra mấy quyển sách mỏng đùng để đệm góc bàn trong phòng kia.
Tổng cộng có ba quyển, đều rách nát, thậm chí ngoài bìa còn không có tên.
Quả nhiên là tiền nào vải nấy, một quyển ba lượng bạc thì tranh màu bìa cứng, một quyển mười văn tiền lại rách nát thế này, quả nhiên không cùng đẳng cấp.
Đường Ninh mở quyển thứ nhất ra, quả nhiên thất vọng.
Trên sách nhỏ dùng đường cong đơn giản để vẽ nhân vật, ngay cả ngũ quan cũng không có, chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra một hình người, không thể so sánh với bản tranh màu full HD không che hôm nay nhìn thấy.
Hắn lại lật một bản khác, cũng vẫn là kiểu hình vẽ cực kỳ đơn giản này.
Một bản cuối cùng, Đường Ninh cũng không ôm kỳ vọng gì, tùy ý mở ra, vẫn là một dạng đường cong đơn giản, hắn dựa vào hình vẽ trên sách tùy ý khoa tay hai lần, sau đó lập tức đệm ở góc bàn.
Con đường trở thành võ lâm cao thủ của hắn, còn xa vời lắm.
Lại viết một bài sách luận, cảm giác đầu hơi đau, băng dày ba thước không chỉ do một ngày lạnh, hôm nay Đường Ninh không có ý định viết mười bài, chờ đến tối lại đem tam bài này cầm tới phòng Chung Ý, để nàng xem giúp hắn.
Hắn đi ra ngoài sân, bắt đầu luyện tập chiêu thức Đường Yêu Yêu dạy hắn.
Theo Đường yêu tinh nói, chiêu thức chỉ là cơ sở, muốn phát huy ra uy lực của chiêu thức, nội công tu vi cũng phải theo kịp, Đường Ninh còn chưa đạt tới cấp bậc kia, Đường yêu tinh nói, ít nhất phải chờ hắn thi xong khoa cử, mới có thể dạy hắn nội công tâm pháp.
Cỗ thân thể này vẫn phải tăng cường rèn luyện, sau khi luyện tập hai lần, hắn đã bắt đầu thở hổn hển, ngồi trên ghế đá nghỉ ngơi.
Đường Yêu Yêu từ đầu tường nhảy xuống, nói: "Mới hai lần đã không được, ngươi lười biếng nhue vậy, vĩnh viễn không có khả năng đột phá."
Đường Ninh lại đứng lên, hắn có thể cho phép Đường yêu tinh nói hắn lười, nhưng là không thể cho phép nàng nói hắn không được.
"Ngươi luyện tập một mình như thế là vô dụng." Đường Yêu Yêu đi đến trước người hắn, nói: "Coi ta thành địch nhân của ngươi, hiện tại, công kích ta."
Đường Ninh không công kích Đường Yêu Yêu, chỉ nhìn nàng.
Hắn đang suy nghĩ, hôm nay đã đắc tội với nàng chỗ nào, ra tay với nàng, đó chính hắn tự tìm chết.
Dù sao một đôi đôi chân dài kia của nàng, không chỉ đẹp mắt mà còn dễ dùng.
Đường Yêu Yêu khinh thường nhìn hắn một cái, đưa một tay ra sau lưng: "Ta nhường ngươi một tay."
Đường Ninh nhìn lướt qua đôi chân dài của nàng, lắc đầu.
Không phải hắn tự ti, một cước của Đường yêu tinh có thể đạp hắn bay xa mười mét, căn bản không cần dùng đến tay.
Đường Yêu Yêu liếc mắt nhìn hắn một cái, nói: "Cũng không dùng chân, càng không cần nội lực, chỉ dùng một tay này."
Không dùng nội lực không dùng chân, còn nhường hắn hắn một tay, Đường Ninh nếu vẫn không dám lên, tôn nghiêm nam nhân thật sự mất hết luôn.
Đường Ninh nghĩ nghĩ, nhìn nàng nói: "Ta còn có một yêu cầu."
Đường Yêu Yêu lườm hắn: "Nói."
"Đừng đánh mặt!"
Hắn vừa dứt lời, đã lập tức đưa tay chộp tới bả vai Đường Yêu Yêu.
Đùng!
Đường Yêu Yêu hơi nghiêng người, một tay khác tùy ý đánh vào cổ tay của hắn, trên cổ tay Đường Ninh lập tức truyền đến một trận đau rát.
Đường Yêu Yêu không nhìn hắn, bình thản nói: "Quá chậm!"
Bình thường Đường yêu tinh không đáng tin cậy, nhưng đối với việc này, cho tới bây giờ nàng đều rất nghiêm túc.
Đường Ninh vuốt vuốt cổ tay, xông tới một lần nữa.
"Quá chậm, tất cả đều là sơ hở!"
"Con mắt không nên nhìn tới địa phương định công kích, ngươi lo lắng đối thủ của ngươi không biết ngươi định ra chiêu gì sao?"
"Lại thêm chút sức, mỗi ngày ăn nhiều như vậy, khí lực đều dùng ở nơi nào?"
. . .
Đường Ninh đã sớm quen Đường yêu tinh nghiêm ngặt, chẳng qua là hắn có chút thất vọng, Đường yêu tinh nhường hắn hai chân với một tay, còn không dùng nội lực, thế mà hắn vẫn không phải đối thủ của nàng, mỗi ngày hắn luyện tập còn có tác dụng gì?
Hắn nghĩ đến những chuyện này, Đường yêu tinh lại quất tay vào cổ tay của hắn, thản nhiên nói: "Lúc này rồi mà ngươi lại dám thất thần?"
Đường Ninh vội vàng lấy lại tinh thần, lần nữa nhìn lại, bàn tay của nàng đã chụp về phía lồng ngực của hắn.
Nếu như là thời khắc sinh tử thật sự, khi tay nàng chạm tới ngực hắn, Đường Ninh chính là một người chết.
Hắn lập tức đưa tay ngăn lại, trong đầu khẽ lóera một chút hình ảnh, thân thể của hắn nghiêng đi một bước, vừa lúc tránh được một chưởng của nàng.
Một tay của hắn nắm cổ tay Đường Yêu Yêu, một tay khác thuận thế chộp tới ngực của nàng.
Nếu như bây giờ là thời khắc sinh tử, Đường yêu tinh đã là một yêu tinh chết rồi.
Đáng tiếc không phải.