Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài Rồi Phải Làm Sao Đây? (Dịch)

Chương 17: Thiên giới của ngươi (1)

Chương 17: Thiên giới của ngươi (1)


Sở Qua cảm thấy lời nói và việc làm lần này của mình rất thỏa đáng, rất có khí thế, nếu trước đây xem mắt Cố Nhược Ngôn cũng có biểu hiện ngầu như vậy, khả năng đã có thể thành công...
Đáng tiếc.
Mặc dù Cố Nhược Ngôn là người thật, nhưng hắn vốn không biết tí gì về cô ấy, nhiều năm thiếu thốn giao tiếp, đã không biết phải làm sao để có thể cùng người lạ trao đổi một cách tự nhiên; Thu Vô Tế đến từ hư ảo nhưng lại khiến hắn cảm giác giống như người thân, phảng phất đã là bạn của nhau rất nhiều năm.
Chí ít cũng đã làm bạn với nhau cả ngày lẫn đêm từ khi quyển sách chỉ là hư cấu cho đến bây giờ.
Đây chính là người lạ quen thuộc nhất.
Nhưng Sở Qua đã quên mất, Thu Vô Tế vốn không hiểu lễ tiết bắt tay.
Thu Vô Tế lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, đưa tay đến trước mặt, sắc mặt từ bình tĩnh biến thành hồng nhuận, lại biến thành xanh xám.
"Ầm" một tiếng, cả người Sở Qua bị hất ngã nhào trên mặt đất, ngay cả cái ghế cũng lật ngửa.
"Đồ khốn nạn! Chưa chi đã muốn sờ rồi sao? Ngươi cho rằng Thu Vô Tế ta là gì!"
Cái gì gọi là người nữ nhân mà hắn đã dùng tất cả những ảo tưởng tốt đẹp để viết ra?
Hắn đang suy nghĩ gì?
Hắn viết người nữ nhân này vốn dĩ là muốn dùng để dâm ô trong tư tưởng, thật là hèn mọn đến cực điểm!
Sở Qua ôm đầu ngồi xổm trong phòng: "Mẹ kiếp, đó chỉ là cái nắm tay chào hỏi mà thôi... lão tử, lão tử phải bổ sung thêm, Thu Vô Tế trước tiên cần phải hiểu những điều này!"
Thu Vô Tế hung dữ đạp một cước: "Trước khi viết thêm, có phải ngươi cần giải thích trước một điều, cái gì gọi là 'muốn tìm nam nhân thì cũng phải là Sáng Thế Phụ Thần mới xứng đôi'?"
Tiêu rồi, đây chính là cái hố sâu không thể vượt qua.
Phối hợp với cái gọi là "sờ tay" kia, cái hình tượng già dê của hắn xem ra đã là thâm căn cố đế không thể nào rửa sạch được.
Sở Qua chỉ có thể ôm đầu nói: "Vì cô không muốn có bất cứ liên quan nào đến Sở Thiên Ca, vậy thì tư duy trước đó cũng phải nghĩ cách làm cho trọn vẹn, ngòi bút chuyển đổi như thế là hợp lý nhất, Thu Vô Tế muốn tìm nam nhân dĩ nhiên là phải ở cấp bậc của Sáng Thế Thần, không tin cô xem bình luận đi, mọi người đều đang khen!"
Trước đó hắn còn có cảm giác khó chịu với bình luận, không ngờ lại có lúc dùng tới.
Nhưng mà, Thu Vô Tế lại không nhìn cái gì bình luận: "Ta dựa vào cái gì muốn tìm nam nhân! Ngươi vốn dĩ là không nên nảy sinh ra loại ý định này mới đúng, đổi lại cho ta đi!"
Sở Qua ôm đầu không nói.
"Nói chuyện đi, không phải vừa nãy miệng lưỡi còn lưu loát sao? Câm rồi à?"
"... dường như không thể nào đổi được."
"?"
"Cái bản thảo này đã được sửa xong và đã đăng tải rồi làm sao mà đổi... lại nói cho dù có viết như thế cũng chỉ có nghĩa là có muốn tìm nam nhân thì cũng phải ở cấp bậc này, cũng không hẳn là nhất định phải tìm? Chẳng lẽ cô bây giờ liền coi trọng tôi sao? Không có, đúng không, nếu không có thì cô gấp cái gì hả?"
Thu Vô Tế tức giận đến nỗi ngực phập phồng.
Tất cả những gì muốn nói đều bị hắn nói hết?
Nhưng mà ta lúc đầu cũng không có suy nghĩ muốn tìm nam nhân, tại sao lại phải có a! Huống chi ý này không phải là đang nói, nếu như ta có ý tìm nam nhân, mục tiêu lại chẳng phải là ngươi sao?
Ta không thích ngươi là chuyện của ta, cái này có thể che giấu ý đồ hèn mọn của ngươi sao?
Thật sự là nổi nóng, giết cũng giết không xong, đánh cũng sợ lỡ ra đòn quá mạnh sẽ đánh chết hắn, tự mình sửa bản thảo lại không có tác dụng, bây giờ làm sao xử lý đây?
Lại nói tại sao người nữ nhân tốt đẹp nhất trong tưởng tượng của hắn lại là người nữ nhân có thể đánh chết hắn bất cứ lúc nào, chẳng lẽ nam nhân này ẩn tàng thuộc tính là một kẻ thích bị ngược đãi sao?
Ánh mắt Thu Vô Tế trở nên có chút là lạ.
Sở Qua dĩ nhiên không phải là kẻ thích bị ngược đãi.
Đó chỉ là một loại khoái cảm "Chinh phục nữ nhân cao cao tại thượng" mà thôi, trong hiện thực không có được, viết sách còn không cho người ta YY à?
Kết quả có thể là vì thiết định quá cao, nữ chính đã chạm đến biên giới của việc phi thăng phá vỡ Thứ Nguyên Bích mà chạy ra...
Lần này không muốn bị bạo lực gia đình cũng khó... aii, đợi đã, tại sao lại nghĩ đến bạo lực gia đình?
Tóm lại, Sở Qua dường như đã thấy trước được tương lại đen tối, không thấy ánh mặt trời của mình. Lời nói cùng bộ dạng tràn đầy khí thế trước đó, chính là vì muốn tranh lấy quyền chủ động, kết quả vũ lực chênh lệch lớn như thế, nhưng chỉ dựa vào cái miệng nói khoác thì làm sao có thể tranh được quyền chủ động, bây giờ đã bị nhận định là một tên háo sắc, phải làm sao đây?
Sở Qua ôm đầu, đôi mắt lặng lẽ nhìn lên, liền thấy được một mảng sóng lớn chập chùng.
Đai lưng ngọc kia quấn quanh vòng eo thon thả, ầm ầm sóng dậy, mũi ngọc tinh xảo cùng cái miệng nho nhỏ, da trắng nõn nà, đôi gò má hồng nhuận, đôi mắt sắc bén trang nghiêm, dáng vẻ uy nghiêm thành thục.
Thật sự là đâm XP a...
Không hổ là nữ nhân hoàn mỹ trong tưởng tượng của mình, cơ thể hoàn mỹ, mặt cũng hoàn mỹ, khí chất càng hoàn mỹ hơn, không có một chút gì khác với mộng tưởng của mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất