Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài Rồi Phải Làm Sao Đây? (Dịch)

Chương 46: Dần dần thay đổi (2)

Chương 46: Dần dần thay đổi (2)


Sau đó Sở Qua chỉ duy trì được ba phút liền nằm dài trên mặt đất.
Ánh mắt Thu Vô Tế một lần nữa lại trở nên quái dị.
Đây chính là cái mà ngươi gọi là nửa giờ hay sao?
Sở Qua rốt cục không nhịn được nữa, nhảy cỡn lên: "Ngươi cứ nhìn ta làm gì, xem sách của ngươi đi!"
"Xì." Ánh mắt Thu Vô Tế lại rơi vào trong sách.
Sở Qua cũng không tiếp tục rèn luyện nổi nữa, hậm hực mang theo áo ngủ tiến vào phòng tắm, vừa vào trong lại thò đầu ra: "Ngươi muốn tắm không? Ta nhìn trình độ tu hành bây giờ của ngươi, ngay cả ích cốc đều không đạt được, hơn phân nửa cũng chưa đạt đến không nhiễm bụi trần."
Thu Vô Tế thản nhiên nói: "Ta biết thuật tự làm sạch, có cần sử dụng với ngươi hay không? Đỡ tốn thời gian và công sức."
Sở Qua rụt đầu về: "Không cần, không có cảm giác tự mình tắm rửa hẳn hoi, thủ đoạn này chỉ có thể chấp nhận khi ở bên ngoài mà thôi."
Cửa phòng tắm đóng lại, rất nhanh bên trong truyền đến tiếng nước chảy ào ào. Thu Vô Tế đem sách đặt tại trên đầu gối, ánh mắt có chút dao động.
Cho nên nói, nam nữ ở chung đúng là có chút phiền phức, loại chỉ cách nhau một cánh cửa này, cảm giác thấy một tên nam nhân trần truồng đang tắm rửa bên trong... thật là khiến cho tâm của người ta không thể yên tĩnh được.
Ừm, tấm lòng rộng mở, dù sao cũng không thấy được gì.
Vả lại lời nói cuối cùng của Sở Qua phải chăng là có chút cố ý, dù sao cũng đã nói trúng tim đen của nàng.
Đừng nói chỉ dùng pháp thuật làm sạch thân thể, cứ xem như nguyên thân của nàng đã sớm không nhiễm bụi trần, thỉnh thoảng cũng có dục vọng muốn ngâm mình trong bồn tắm, nữ nhân mà...
Hơn phân nửa hắn chính là cố ý, có thể không biết tính tình của mình sao? Hắn vốn dĩ đang nghĩ muốn thử cái cảm giác có nữ nhân đang tắm rửa bên trong cánh cửa sao?
Ta nhổ! Thật vô sỉ, bản tọa không thèm tắm nữa! Thu Vô Tế giận dữ rời ghế, trở về phòng nằm.
Vừa bước vào đã ngây cả người.
Vốn dĩ giường nằm không có chăn nệm, chỉ có cái ván giường, nàng dự định sẽ tiếp tục khoanh chân tu hành. Nhưng lần này trở lại vừa bước vào đã nhìn thấy chăn nệm, gối đầu, cả dra giường cũng đã được trải ra một cách chỉnh tề, còn thoang thoảng tỏa ra mùi thơm ngát.
Đây là... Sở Qua đã vào trước lúc mình còn chưa trở lại, đã mua sẵn để ở đấy?
Đó là mong đợi có người ở chung với hắn sao?
Ta vốn dĩ không cần ngủ... Thu Vô Tế im lặng mà nhìn cái gối ôm hình heo con trên giường, nàng cũng không hiểu rõ tâm tình của mình lúc này.
Màn đêm dần dần buông xuống.
Quyết tâm điều chỉnh giữa làm việc và nghỉ ngơi, nhưng Sở Qua lại lần nữa đánh thêm nửa chương làm bản nháp cho ngày mai, liền lên giường đi ngủ.
Tiếng của máy điều hòa không khí nhẹ nhàng vang lên, ở trong ngày hè nắng chói chang này đem tới cảm giác dễ chịu, nhẹ nhàng sảng khoái, cũng mơ hồ xoa dịu sự bực bội trong lòng. Sở Qua trợn mắt nhìn trần nhà, trong lòng đang nghĩ Thu Vô Tế có biết dùng máy điều hòa không khí hay không? Ơ hình như không biết cũng không sao, nàng ấy bình thường vốn dĩ là nóng lạnh bất xâm, trước đó ngay cả cái pháp y rất dày kia đều có thể mặc ra đường kia mà.
Đợi nửa ngày, sát vách không có động tĩnh. Luyện tập mệt mỏi, hôm nay Sở Qua không chịu được bao lâu, đợi mãi đợi mãi liền không hay biết gì mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi.
Chỉ trong nháy mắt khi hắn ngủ thiếp đi, Thu Vô Tế dường như có cảm giác, giống như một tên trộm từ sát vách chạy ra, ôm lấy bộ áo ngủ hôm nay mới mua, nhanh như chớp tiến vào phòng tắm.
Tên khốn này còn muốn cách cánh cửa mà ý dâm bổn tọa tắm rửa hay sao, cho rằng bản thân không biết nghe ngươi ngủ hay chưa sao?
Nghiên cứu một chút, dụng cụ trong phòng tắm cũng không khó phân tích cách dùng, Thu Vô Tế cởi bỏ y phục, lộ ra thân thể trắng nõn như tuyết.
Tắm rửa đúng là rất dễ chịu a... chỉ tiếc nơi này hơi nhỏ, luôn cả cái bồn tắm cũng không có...
Sự thực chứng minh cho dù là người phàm hay tiên nữ, thời gian tắm rửa cũng là cực kì bi thảm. Sở Qua mơ mơ màng màng ngủ gần một giờ đồng hồ, vốn không quen ngủ sớm, hắn nhanh chóng mắc tiểu mà tỉnh dậy, mắt nhắm mắt mở lắc lư đi vào nhà vệ sinh.
Mới vừa bước ra cửa phòng, đã thấy Thu Vô Tế giống như ăn trộm chạy ra khỏi phòng tắm.
Hai người ở giữa phòng khách ngạc nhiên nhìn nhau, Sở Qua ngây ngốc nhìn Thu Vô Tế vừa mới tắm xong, mái tóc ướt sũng, còn mang theo một chút mùi thơm của dầu gội đầu, cả người giống như một đóa hoa nở rộ, kiều diễm ướt ác.
Trên thân hai người lại là bộ áo ngủ tình nhân giống nhau như đúc, khuôn mặt tươi cười của đứa bé trên áo cũng đang nhìn lẫn nhau, đáng yêu vô cùng.
Bầu không khí nhất thời trở nên tĩnh mịch.
Thời gian dần trôi qua Thu Vô Tế mặc đỏ như máu.
Lén đi tắm bị bắt tại trận cũng thôi đi, y phục này thật sự là khó coi đến cực điểm, cái này mà gọi là trang phục thống nhất của tông môn đệ tử được sao!
Vẻn vẹn yên tĩnh mấy giây, đúng lúc Thu Vô Tế muốn tìm lý do nổi điên, Sở Qua đột nhiên khẽ cười, nhẹ nhàng nói một câu: "Ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm một chút."
Cơn điên của Thu Vô Tế nghẹn trở về trong bụng, quay đầu đưa mắt nhìn bóng lưng của hắn bước vào trong phòng vệ sinh, nửa buổi không nói nên lời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất