Chương 194. Thiếu chủ Bạch Thắng Sơn !
Editor: Kingofbattle
Roẹt!
Xuất hiện một đạo kiếm quang, trực tiếp chém Đế hồn thành hai nửa, hơn nữa dưới áp lực mãnh liệt của Kiếm Ý, không ngừng tan vỡ.
Trảm hồn kiếm!
Đây là kiếm đạo dùng để trảm hồn.
Kiếm đạo bực này, chắc chắn là rất mạnh mẽ.
Thần sắc Lão giả Cửu Kiếm Sơn trở nên âm trầm, chỉ dựa vào một kiếm này, Đinh Việt đã vượt xa lão.
Đế hồn gặp trọng thương, dưới sức ép vô tận từ kiếm sơn, lập tức nghiền nát Đế hồn.
Sau đó kiếm sơn hút lấy toàn bộ lực lượng thần hồn bị nghiền nát.
Hai mắt Đinh Việt hơi híp lại, cả người có loại cảm giác lâng lâng.
Thần hồn chi lực rất nhiều, suýt nữa làm hắn nghẹn chết.
Sau đó Đinh Việt khinh thường liếc nhìn lão giả Cửu Kiếm Sơn, cười lạnh nói: "Muốn động thủ sao...? Đến đây đi! "
Rất kiêu ngạo, rất cuồng vọng.
Lão giả Cửu Kiếm Sơn có hơi động tâm, dường như hiện tại Đinh Việt đã xảy ra vấn đề, tựa hồ hấp thu quá nhiều thần hồn, khiến cho ý chí tinh thần tăng vọt.
Xuất hiện tình huống không thể khống chế.
Ánh mắt hắn nhìn về phía lão giả râu đỏ, lại nhìn Liễu Bình Phong, sau đó cũng ngó về Tà Vương cùng mỹ phụ Phiêu Hoa Các.
"Ngươi trừng mắt nhìn ta làm quái gì, bản vương khinh thường lấy mạnh hiếp yếu, đừng có mơ bản vương giúp ngươi! "
Tà Vương cho hắn một ánh mắt khinh thường.
Cũng không dừng lại, trực tiếp rời khỏi đây.
Mỹ phụ Phiêu Hoa Các hơi do dự, không nói gì, cũng quay người rời đi.
"Không động thủ, thì ta đi đây. "
Đinh Việt cười lạnh lùng, xoay người rời đi.
Ba người Liễu Bình Phong đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng bỏ qua ý định này.
Đế hồn gây loạn, đã kết thúc như vậy.
Sở Huyền không khỏi thở dài, Đinh Việt không hổ danh là khí vận chi tử Nam Châu, chuyến đi này thu hoạch quá lớn.
Luyện hoá được Đế hồn, ý chí tinh thần trở nên sung mãn, gần như đạt tới Chân cảnh cực hạn.
Khoảng cách đột phá Đế Cảnh, chỉ gần như trang giấy mỏng.
Một khi đột phá Đế Cảnh, thần hồn của hắn sẽ càng mạnh hơn nữa.
Sở Huyền đang muốn cất Khuy Thiên Kính, bỗng nhiên phát hiện, ở một chỗ khá sâu trong Bạch Thắng Sơn, xuất hiện một cỗ khí tức.
Cỗ khí tức này đã tiếp cận Đế Cảnh.
Bạch Thắng Sơn có người sống?
Làm sao có thể.
Nơi đây đã bị vùi lấp trong không gian biết bao nhiêu năm, cho dù là Đế Cảnh, thọ nguyên cũng phải tiêu hao hết rồi.
Chẳng lẽ, có người sử dụng thủ đoạn đặc biệt, hoặc chí bảo nào đó, ngủ say cho đến hiện tại ?
Trừ những suy đoán này, không còn khả năng nào khác.
Truyền nhân Bạch Thắng Sơn?
Oanh!
Bỗng nhiên, truyền đến một tiếng nổ vang trời, hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Một người phun máu bay ra ngoài như diều đứt giây.
"Ở trong di tích này còn có người! "
Người này chính là Tà Vương, sắc mặt đại biến, điên cuồng quát to.
Bỗng nhiên có một bóng người cao lớn, từ trong phế tích bay lên trời.
Người này có mái tóc trắng, khuôn mặt cương nghị, nhìn bộ dáng chỉ chừng hơn hai mươi tuổi.
Thân khoác áo bào màu trắng, trên ngực có thêu một ngọn núi lớn, khí thế vô cùng mạnh mẽ, hầu như ngang ngửa với Đế Cảnh tầng một.
Mấy vị tà soái tà tướng, cuống quít ra tay, đỡ được Tà Vương đang rơi xuống.
Thanh niên tóc trắng đi tới từng bước một, đột nhiên dùng tay đánh ra một quyền.
Bành!
Phía xa có một vị cường giả Chân cảnh, đang đào móc một kiện Bảo khí trong phế tích.
Bỗng nhiên bị một quyền này đập chết!
Vừa thấy cảnh này, sắc mặt của tất cả mọi người đều đại biến.
Tất cả đều tập trung lại một chỗ.
"Trả lại toàn bộ thứ! "
Thanh niên tóc trắng lạnh lùng thốt ra một câu.
"Các hạ là người phương nào? "
Liễu Bình Phong tụ tập tất cả cường giả Đế Quốc Đại Càn lại một chỗ, thần sắc trịnh trọng hỏi một câu.
"Thiếu tông chủ Bạch Thắng Sơn, Bạch Thiếu Không! "
Làm sao có thể chứ!
Bạch Thắng Sơn đã bị hủy diệt không biết bao nhiêu năm, đừng nói là không phải Đế Cảnh, cho dù là Đế Cảnh cũng không thể sống đến hiện tại.
Thọ nguyên của Đế Cảnh cũng không phải vô hạn.
"Nói láo, các hạ là người lén lút vào đây? "
Liễu Bình Phong cười lạnh một tiếng.
Hắn không tin tưởng chút nào, chuyện đối phương là thiếu chủ Bạch Thắng Sơn, nhất định là một gã tán tu cường đại lén lút đi vào.
Ý đồ giả mạo truyền nhân Bạch Thắng Sơn.
Chẳng qua là từ lúc nào, Nam Châu lại xuất hiện một gã tán tu mạnh như vậy ?
"Hừ! "
Bạch Thiếu Không hừ lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay, đánh ra một quyền bay tới Liễu Bình Phong.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ba quyền, chỉ có ba quyền, đã đánh cho Liễu Bình Phong phun máu bay ngược ra sau.
"Mọi người nhanh chóng liên thủ, nếu không sẽ bị hắn đánh chết! "
Thần sắc trên mặt Liễu Bình Phong tái nhợt, hét to.
Quá mạnh mẽ!
Người này còn mạnh hơn so với Tần Khả Vận.
Mỹ phụ Phiêu Hoa Các cùng lão giả râu đỏ, đều biến sắc, không chút do dự đang chuẩn bị liên thủ.
Nhưng mà lão giả Cửu Kiếm Sơn, lại cau mày, vẫn chưa tỏ thái độ.
"Xem như ngươi lợi hại, sau này còn gặp lại! "
Ngay lúc lão giả râu đỏ chuẩn bị liên thủ cùng mỹ phụ Phiêu Hoa Các, lại không ngờ tới, Tà Vương trực tiếp bỏ chạy.
"Tà Vương! "
Lão giả râu đỏ giận tới mức méo mặt.
"Liên thủ? Ai cũng có tâm tư, liên thủ cái rắm, bản vương đã trọng thương, ta sợ các ngươi thừa dịp hạ độc thủ! "
Tà Vương quát lạnh một tiếng, quyết đoán dẫn người bỏ chạy.
Dù sao thì chuyến này tới di tích cổ, hắn đã thu hoạch khá nhiều.
Về phần Bạch Thiếu Không, có trở thành mối hoạ hay không, hiện tại hắn cũng không quan tâm.
Tà Vương Đình cũng không phải dễ dàng bị diệt như vậy.