Chương 195. Võ ý gia thân !
Editor: Kingofbattle
Nói có lý!
Mỹ phụ Phiêu Hoa Các cũng dẫn theo đám người Phiêu Hoa Các, chuẩn bị rút lui.
"Muốn đi? Trả lại đồ vật của Bạch Thắng Sơn! "
Bạch Thiếu Không hừ lạnh một tiếng, lại đưa tay đánh ra một quyền.
"Đậu moá, chạy cũng không cho ? "
Tà Vương ném ra một hạt châu đỏ như máu, chỉ thoáng chốc đã bốc lên một tầng sương máu, ngưng tụ ra một nắm đấm đỏ ngầu, trực tiếp đón đỡ.
Oanh!
Bạch Thiếu Không thấy một quyền của mình đã bị chặn, đang định ra tay lần nữa.
"Các hạ, nên biết dừng tay đúng lúc, ngươi vẫn cho rằng, Bạch Thắng Sơn vẫn còn tồn tại sao ? "
Lão giả Cửu Kiếm Sơn chợt mở miệng nói.
Bạch Thiếu Không hơi ngưng lại.
Mặc dù Bạch Thiếu Không đã dừng tay, nhưng là thân hình khẽ động, dùng tốc độ cực nhanh di chuyển tới lối vào Bạch Thắng Sơn.
Chặn lại Tà Vương cùng đám người Liễu Bình Phong.
"Lưu lại phần lớn đồ vật lấy từ Bạch Thắng Sơn, nếu không, chết! "
Khí thế mạnh mẽ trên người Bạch Thiếu Không tràn ra ngoài, triển khai vực chi lực, trực tiếp trấn áp nguỵ vực của Tà Vương cùng Liễu Bình Phong.
Sắc mặt của Tà Vương cùng Liễu Bình Phong đều biến đổi, vị thiếu chủ Bạch Thắng Sơn này, tựa hồ vẫn chưa đạt tới Đế Cảnh, nhưng mà đã tiếp cận ngang ngửa với Đế Cảnh.
Nằm trong một loại cảnh giới khá cổ quái.
"Ngươi đúng là thiếu chủ Bạch Thắng Sơn? "
Sắc mặt Tà Vương hơi âm trầm, hỏi một câu.
"Nếu ngươi không tin, thì tiếp một chiêu Bạch Thắng Thần Quyền của ta! "
Bạch Thiếu Không lại nâng nắm tay lên, dùng linh lực dưới một trạng thái huyền diệu, ngưng tụ trên nắm tay.
Một quyền này vừa ngưng tụ, Tà Vương đã cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt.
Cho dù hắn có đỡ được quyền này, cũng sẽ bị trọng thương.
Hắn liền ném ra một kiện Đế binh tìm được trong Bạch Thắng Sơn, rồi nói: "Chuyến này, ta lấy được hai kiện đế binh, lưu cho ngươi một kiện, nếu như còn chưa vừa lòng, Tà Vương Đình sẽ chống đối tới cùng! "
Giờ khắc này, Tà Vương cũng lộ ra khí phách Vương giả.
Bạch Thiếu Không cũng không nói gì, thu lấy Đế binh, ánh mắt nhìn về phía Liễu Bình Phong.
Sắc mặt Liễu Bình Phong đen như xì dầu, ném ra mười mấy món Bảo khí, cùng với một món Đế binh bị tổn hại, cộng thêm một ít bảo vật khác.
"Ta chỉ tìm được một kiện Đế binh, không có khả năng trả lại! "
Bạch Thiếu Không vẫn im lặng.
Sau đó đám người Phiêu Hoa Các, Thiên Đỉnh Sơn, đều để lại phần lớn thu hoạch, những thế lực khác, ngay cả bán Đế cũng không có, trực tiếp bị Bạch Thiếu Không cướp đoạt trắng tay.
Ai dám cả gan phản kháng, trực tiếp bị giết.
Tần Trường Phương vẫn đi thong thả nên đến chậm, bên cạnh hắn là đại trưởng lão Cửu Kiếm Sơn.
Ánh mắt của Tà Vương cùng Liễu Bình Phong lộ ra một tia châm chọc.
Tần quốc không có cường giả bán Đế.
Chắc chắn sẽ bị cướp sạch.
Chẳng lẽ Cửu Kiếm Sơn dám ra mặt?
"Tần quốc Tần Trường Phương, được lệnh của đế chủ Tần quốc, thay mặt ân cần thăm hỏi Bạch thiếu chủ, mời Bạch thiếu chủ đến Tần quốc một chuyến. "
Đám người Tà Vương liền biến sắc.
Có ý gì chứ?
Chẳng lẽ Nữ Đế Đại Tần, biết rõ sự tồn tại của Bạch Thiếu Không?
"Đế chủ Tần quốc? "
Bạch Thiếu Không hơi nhíu mày.
"Đúng vậy. "
Tần Trường Phương cung kính đáp.
Bạch Thiếu Không nhẹ gật đầu, không nói gì thêm, một đoàn người Tần Trường Phương, cũng phối hợp đứng sang một bên.
Sắc mặt đám người Tà Vương hơi âm trầm, vậy mà Bạch Thiếu Không lại không chấn lột đám người Tần quốc, nói rõ đối phương cho Nữ Đế Tần quốc thể diện.
Mấy người Tà Vương cùng Liễu Bình Phong đã biết không ít bí mật, lộ ra bộ dáng đang suy tư.
Đinh Việt là người cuối cùng bước ra.
Hắn nhìn qua đám người đang xếp hàng ở lối vào, sau đó chuẩn bị ra ngoài.
Chuyến này hắn thu hoạch tương đối khá, cần phải mau chóng trở về.
"Đứng lại! "
Bạch Thiếu Không liền quát lạnh.
Vậy mà kẻ này lại không biết điều!
"Có chuyền gì? "
Đinh Việt nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Thiếu Không.
"Lưu lại tất cả thu hoạch của ngươi trong Bạch Thắng Sơn, nếu không chết! "
Bạch Thiếu Không rất tức giận.
Đinh Việt cho hắn một ánh mắt, tràn đầy vẻ khinh thường.
"Chỉ bằng vào ngươi? "
Đinh Việt khinh thường, tiếp tục đi về phía trước.
"Chết cho ta! "
Bạch Thiếu Không đấm ra một quyền.
Leng keng!
Đinh Việt đâm tới trước một nhát, kiếm quang liền bắn ra.
Oanh!
Hắn lại không ngờ, kiếm quang bị chấn nát, quyền của đối phương đã lao tới trước mặt.
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Thần sắc Đinh Việt liền ngưng trọng, hắn cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt.
Chém ra ba kiếm liên tục!
Sau khi ngăn được một quyền này, thân hình đã thối lui về ngàn trượng.
Bạch Thiếu Không bước tới từng bước một, khí thế trên người ngày càng dâng cao, dần dần tạo ra một bóng người chiến ý mãnh liệt, bao phủ Bạch Thiếu Không.
"Võ ý gia thân! "
Nguyên một đám cường giả bán Đế, đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng.
Giờ phút này, bóng người cao lớn ba trượng đã bao trùm Bạch Thiếu Không, giống như che chở hắn ở bên trong.
Hai nắm tay đã toả ra chấn động võ ý mãnh liệt.
Tất cả mọi người ở đây đều chắc chắn, thực lực Bạch Thiếu Không bày ra lúc này, đã không yếu hơn Đế Cảnh tầng một.
Hai mắt Hàn Ánh Mộng nhìn về phía Đinh Việt, có chút khác thường, tựa hồ đang lo lắng.
Sở Huyền nhìn trộm qua Khuy Thiên Kính, nhìn thấy thực lực Bạch Thiếu Không đang bày ra, hai mắt sáng lấp lánh, dường như nhìn thấu toàn bộ Bạch Thiếu Không.
"Có chút thú vị, lúc trước Bạch Thắng Sơn bị hủy diệt, đã lưu lại hết nội tình cho hắn.... "
"Chậc chậc, xem bộ dáng chắc là người của Tần Doanh, chắc là một trong những hậu thủ của hắn? "
"Xem trạng thái này, thực lực cũng không chênh lệch so với Lao Quy Thái. "