Chương 51. Lại Huỷ Hôn ?
Editor: Kingofbattle
Sở Nguyên ngồi xuống cạnh hắn, móc một bầu rượu ra, im lặng uống vài ngụm.
Sở Huyền đưa mắt nhìn hắn, vừa nhìn là biết gia hỏa này có tâm sự.
Có điều hắn cũng không hỏi.
Trong cùng thế hệ, Sở Nguyên là người có thiên phú mạnh nhất.
Tuy rằng Sở Thiên Minh xem trọng Sở Thanh, nhưng trên phương diện tu luyện thì Sở Thanh còn kém xa so với Sở Nguyên.
Cho dù là Sở Vân thì vẫn kém Sở Nguyên một chút.
Có điều, Sở Vân lại có thiên phú rất cao trên phương diện luyện đan, có thể xem như bù lại chênh lệch.
Sở Nguyên có thể nói là kẻ mạnh nhất trong cùng thế hệ.
Tu vi Linh cảnh tầng một!
Hơn nữa, Sở Huyền phát hiện công pháp mà hắn tu luyện cũng không phải từ Sở gia.
Cũng không biết, là hắn vô tình gặp được cơ duyên ở bên ngoài, nên gặp được công pháp khác, hay là cha mình truyền cho?
Sở Nguyên vẫn im lặng nốc cạn mấy ngụm rượu, thở dài một hơi nói ra: "Thập Tam đệ à, ngươi muốn có cuộc sống yên bình, có lẽ cũng là lựa chọn tốt. "
Sở Huyền im lặng nghe, thầm nói trong lòng, Sở lão tam có bộ dáng như muốn trăng trối sắp chết vậy , chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì ?
Dĩ nhiên, bởi vì trước khi hắn khôi phục trí nhớ kiếp trước, quan hệ với Sở Nguyên rất bình thường, nhưng dù sao thì Sở Nguyên cũng thật lòng quan tâm hắn.
Nếu như có thể giúp, Sở Huyền không ngại giúp một chút.
"Qua vài ngày nữa, ta lại phải đi xa, lúc nào trở về cũng không biết, thậm chí cũng không biết có cơ hội quay về hay không."
Sở Nguyên trầm mặc lên tiếng.
"Chuyện về Tam thúc Tam thẩm, ta sẽ luôn chú ý, nếu có tin tức gì ta sẽ báo tin cho ngươi."
"Tuy rằng huynh đệ tỷ muội trong Sở gia không tranh giành với nhau kịch liệt, ta sẽ giúp ngươi có thể sống yên ổn, môn công pháp này, ngươi có thể tu luyện một ít, sau đó lại nộp cho gia gia, địa vị của ngươi ở Sở gia sẽ tốt hơn nhiều."
Sở Nguyên nói xong, móc từ trong ngực ra một quyển sách nhỏ.
Dường như quyển sách này thiếu đi một phần, lại được chế tác bằng một loại da thú đặc biệt, có thể lưu giữ trong khoảng thời gian rất lâu.
Vật liệu da thú đặc chế này, bình thường dùng để ghi chép loại hình công pháp.
Ngoại trừ có thể lưu giữ trong khoảng thời gian dài, còn có thể ẩn chứa ý chí tinh thần, chữ ở trên đều dùng ý chí tinh thần khắc lên, ẩn chứa ý nghĩa tinh thần.
Sở Nguyên ném quyển sách nhỏ vào trong ngực Sở Huyền, rồi lại móc ra một bình đan dược đặt vào trong tay hắn.
Sau đó đứng lên nói: "Đột phá Huyền cảnh sớm một chút."
Nhìn vào bóng lưng Sở Nguyên có vẻ cô đơn, Sở Huyền lắc đầu, đến tột cùng cũng không biết hắn có tâm sự gì.
Chẳng lẽ là thất tình?
Rất có thể!
Hắn lấy quyển sách nhỏ lật ra xem một chút, không ngờ lại là một bộ Đế kinh!
Tuy là không hoàn chỉnh, nhưng cũng có thể xem là nửa bộ Đế kinh.
Cho dù là nửa bộ cũng không hề tầm thường.
Nên biết rằng, Sở gia chỉ dựa vào nửa bộ Chân kinh mà đã đứng vững mấy ngàn năm ở Tần quốc.
Nếu tu luyện bản Đế kinh không trọn vẹn này, thì không có khả năng đột phá Đế cảnh, nhưng đột phá tới Chân cảnh thì lại không khó gì.
Sở dĩ Nam châu không Đế, dựa theo những ghi chép lịch sử trong sách, chính là sau một trận đại chiến quét sạch Nam châu, địa mạch vỡ tan, pháp tắc tan biến, cho nên không thể nào cảm ngộ Đế cảnh.
Ngoài chuyện đó, cũng có quan hệ tới việc thiếu thốn truyền thừa Đế cảnh.
Sở Huyền lắc đầu, căn bản bộ Đế kinh không trọn vẹn này hắn không có để mắt tới.
Đan dược cũng chỉ là loại bình thường, là đan dược cần thiết để đột phá Huyền cảnh, Sở Huyền cũng chướng mắt, kém quá xa so với Đại Huyền đan.
Sở Nguyên giao công pháp này cho mình, là muốn bản thân dựa vào công pháp này mà thu được sự chú ý của Sở Thiên Minh, gia tăng địa vị của mình ở Sở gia, có thể tiếp tục sống quãng thời gian yên bình không lo.
Ngược lại là có lòng.
Hắn cũng không biết rốt cuộc là Sở Nguyên có tâm sự gì, giống như hắn muốn đi xa, chẳng lẽ chọc phải kẻ thù lợi hại nên muốn tránh họa?
Quá mệt mỏi, Sở Huyền cũng không để ý nhiều, cùng lắm thì để Trương Khôi chú ý một chút, khi cần thiết thì xuất thủ cứu một chút là được rồi.
"Hỗn trướng! "
Kết quả, ngày thứ hai Sở Nguyên trở về, bên trong Tổ trạch truyền tới tiếng gào thét đầy tức giận của Sở Thiên Minh.
Dù là hắn đang nằm trong tiểu viện vẫn có thể nghe thấy.
Sở Huyền líu lưỡi, lão đầu kia chắc tức sắp điên rồi.
Hắn đoán rằng việc này có liên quan tới Sở Nguyên.
Có thể làm cho Sở Thiên Minh tức giận tới mức này, thì chắc là chuyện không nhỏ.
Sở Huyền bảo Thiên Linh miêu lẻn vào Tổ trạch tìm hiểu, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Dù là ở khoảng cách khá xa, Sở Huyền cũng có thể phát hiện ra, Sở Thiên Minh bộc phát khí thế.
Không phải là muốn giết chết Sở Nguyên đó chứ?
Lão đầu kia không tới mức độc ác như vậy ?
…
Sở Thiên Minh bị chọc giận tới mức nổi điên rồi!
Sở Nguyên muốn hủy bỏ hôn ước!
Vị hôn thê của hắn, là Tần Khả Vận công chúa của Tần quốc.
Đối tượng bị hủy hôn ước, lại là Tần gia!
Tuy là Tần quốc là tứ đại gia tộc cùng thống trị, nhưng Tần gia dù sao cũng là hoàng thất của Tần quốc, là lão đại.
Hủy hôn hết lần này tới lần khác, đây là muốn huỷ sạch mặt mũi của Tần gia mà.
Càng làm cho Sở Thiên Minh tức giận tới nôn ra máu chính là, mẹ của Tần Khả Vận chính là người mà trước đây Sở Thu Lạc hủy hôn.