Lúc này tại một căn phòng xa hoa, một thiếu nữ trang điểm vô cùng lộng lẫy đang ngồi trước gương ngắm nhìn vẻ đẹp xuất thần của chính mình trong gương, ngồi kế bên cạnh cô ta cũng là một thiếu nữ khác cũng rất xinh đẹp.
"Hôm nay ai có thể giải thoát giúp tôi khỏi cái nhà giam này, Châu Thần Thần tôi cho dù có làm một nhân tình bên cạnh người đó thôi tôi cũng bằng lòng." Thiếu nữ ngồi trước gương đột nhiên lên tiếng.
"Chị Thần Thần, chấp nhận đi, đừng mộng tưởng những truyện cổ tích như vậy nữa, ai bảo chúng ta lại sinh ra ở những đại gia tộc chứ, người ta chỉ nhìn thấy những hào quang bên ngoài của chúng ta thôi, có mấy người biết đến những chua xót đằng sau những hào quang này chứ? Từ trước đến nay con gái của các đại gia tộc đại đa số đều chỉ là những công cụ để liên hôn mà thôi, nếu như có thể gặp được người đối xử tốt với bản thân thì đã được coi là rất may mắn rồi." Thiếu nữ kia thở dài rồi nói.
"Nhưng tôi thật sự không cam tâm, bảo tôi lấy một ông lão gần bằng tuổi bố tôi thì tôi thật sự không làm được, nếu không phải do bố tôi đau khổ cầu xin, Châu gia chúng tôi đã đắc tội với một nhân vật không thể đắc tội, cho nên bắt buộc phải nhờ đến sự bảo vệ của Lâm gia, thì tôi thật sự đã muốn bỏ nhà đi rồi." Châu Thần Thần vẻ mặt không cam nói.
"Thần Thần, xong chưa, người ta vẫn đang đợi em đó." Châu Tuân Phi mở cửa căn phòng rồi bước vào.
Châu Thần Thần chính là em gái của Châu Tuân Phi.
Vừa nhìn thấy Châu Tuân Phi, Châu Thần Thần lại cảm thấy vô cùng tức giận.
Nếu như không phải do Châu Tuân Phi đã chọc giận nhân vật lớn nào đó thì sao cô ta phải gả cho Lâm Phá Quân chứ.
"Bảo họ cứ từ từ mà đợi, em có thể chạy mất sao?" Châu Thần Thần kϊƈɦ động nói.
"Thần Thần, là anh có lỗi với em, nhưng ai mà biết được thân phận của tên đó lại khủng khϊế͙p͙ như vậy, ban đầu anh còn tưởng hắn chỉ là một nhân vật nhỏ thôi." Châu Tuân Phi thở dài một hơi nói.
Nhớ lại hoàn cảnh lần đầu tiên hắn ta gặp Lục Trần, Lục Trần ăn mặc rất bình thường nên hắn ta tưởng Lục Trần chỉ là một người thích cược đá thôi, nếu lúc đó biết được thân phận của Lục Trần thì có đánh chết hắn ta cũng không dám cược với Lục Trần.
Nếu như hắn ta không để thua mất nguồn cung đá thô của gia tộc vào tay Lục Trần thì hắn ta cũng không phải bắt cóc con gái Lục Trần rồi mấy ngày trước cũng sẽ không đến Madagascar để phá hoại chuyện hợp tác giữa Lục Trần và Samba.
Nếu như không có những chuyện này thì bọn họ sao phải sợ Lục Trần đến trả thù, việc gì phải dùng hạnh phúc của Châu Thần Thần để đổi lấy sự bảo hộ của Lâm gia chứ?
"Anh Phi, người mà anh chọc vào rốt cuộc là người như thế nào, tại sao ngay đến Châu gia chúng ta cũng không đụng vào được?" Thiếu nữ bên cạnh Châu Thần Thần tò mò hỏi.
"Hai."
Châu Tuân Phi thở dài một hơi, nói: "Ông chủ của Công nghệ Di Kỳ ở Du Châu, Lục Trần."
"Hả? Công nghệ Di Kỳ nổi tiếng như vậy, nghe nói còn có cả quân đội trực tiếp bảo vệ, sao anh lại dám đụng đến một nhân vật tầm cỡ như vậy!" Thiếu nữ kinh ngạc nhìn Châu Tuân Phi, không dám tin vào tai mình.
Lúc này Công nghệ Di Kỳ đã nổi tiếng cả thế giới, đã trở thành một doanh nghiệp quốc dân rồi, cô ta thật sự không thể hiểu tại sao Châu Tuân Phi lại dám chọc giận một ông lớn như vậy.
"Lúc đó đừng nói đến anh, ngay cả đến tứ đại gia tộc ở Du Châu cũng không ai biết anh ta chính là ông chủ của Công nghệ Di Kỳ, lúc đó Công nghệ Di Kỳ vẫn đang trong thời gian xây dựng, căn bản không ai biết ông chủ là ai, nếu như biết anh ta là ông chủ của Công nghệ Di Kỳ thì sao anh dám dây vào anh ta chứ." Châu Tuân Phi cười khổ nói.
"Lần này anh đi Châu Phi lại đắc tội với anh ta tiếp rồi sao?" Châu Thần Thần chán nản hỏi.
"Ừ."
Châu Tuân Phi gật đầu nói: "Trước đây chẳng phải anh đã để thua mất nguồn cung đá thô vào tay anh ta đó sao, sau khi biết được anh ta là chủ của Công nghệ Di Kỳ, anh và bố đều tưởng rằng với thực lực và sự phát triển của viện khoa học Di Kỳ, anh ta chắc sẽ chẳng thèm để ý đến một nguồn khai thác đá đâu, cho nên chúng ta mới đến Madagascar để tìm nguồn khai thác mới ở chỗ thổ vương Samba.
Ai ngờ anh lại gặp lại Lục Trần ở đó, hơn nữa anh ta chắc chắn cũng biết anh ở đó giở trò nên thổ vương Samba mới không hợp tác với anh ta, với sự hiểu biết của anh về anh ta thì anh ta nhất định sẽ tìm đến Châu gia báo thù."
Đối với việc này thì Châu Tuân Phi đã có trải nghiệm sâu sắc rồi.
Trước đây vì chuyện bắt cóc Kỳ Kỳ ở Du Châu mà hắn ta đã bị Lục Trần giam lòng một tuần, sau đó lại bị Lục Trần lột mất 1 tỉ mới thả cho đi.
Đối với một Lục Trần có thù ắt phải báo, hắn ta coi như đã được nếm mùi.
"Đi thôi." Châu Thần Thần không muốn nói thêm gì nữa liền đứng dậy đi ra ngoài.
……
Ba người Lục Trần nhanh chóng tìm ra Câu lạc bộ Sapphire, bọn họ chỉ nói là đến tham dự lễ đính hôn của Châu gia, bảo vệ liền để ba người đi vào.
"Anh Trần, anh định đối phó với Châu gia thế nào? Nghe nói Châu gia này ở trung nguyên cũng là gia tộc số 1 số 2." Ba người sau khi tìm được chỗ ngồi xong thì Từ Kinh hỏi.
"Hôm nay là lễ đính hôn của con gái Châu Huấn Tài, anh có thể cho bọn họ một cơ hội sẽ không ông ta vào đường cùng, lát nữa người của Châu gia nhìn thấy anh sẽ tự hiểu ra mục đích hôm nay anh tới đây." Lục Trần nghĩ cũng không muốn dồn người ta vào chỗ khó trong đúng ngày đính hôn của con gái nhà họ.
"Vâng, vậy thì dọa bọn họ một chút là được." Từ Kinh gật đầu nói.
Lục Trần cười, mục đích của anh ấy quả thực là cũng chỉ muốn dọa Châu gia một chút.
Châu gia cũng là gia tộc chục tỷ, bắt đền họ 2,3 tỷ là cũng hoàn toàn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được của họ.
"Này, ba người kia là ai, cảm giác như là người lạ vậy, là người của gia tộc nào thế?" Mặc gì ba người Lục Trần đã chọn một góc ít người chú ý rồi nhưng vẫn có người nhanh chóng có một người trẻ tuổi giàu có phát hiện ra.
"Không biết, có điều người thanh niên ngồi ở giữa trông hơi quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi, nhưng chắc chắn không phải người trung nguyên chúng ta." Một thiếu gia trẻ nhìn Lục Trần nói.
"Lẽ nào các cậu không thấy người ta rất đẹp trai sao?" Một cô gái trang điểm xinh đẹp, đôi mắt to tròn sáng ngời đang nhìn thẳng vào Lục Trần.
Không thể không nói thuật dưỡng sinh của Lục Trần càng ngày càng thâm hậu, thể chất của anh ấy đang chuyển hóa đến tình trạng hoàn mỹ, cho dù là da dẻ, tướng mạo hay là khí chất tinh thần đều ở mức độ không phải là những minh tinh điện ảnh, tộc người Cao Ly hay là các hot boy trong nước có thể so sánh được. Có thể nói giống như bạch mã hoàng tử trong lòng những thiếu nữa hoài xuân vậy.
Đây cũng là lí do khiến Trần Sơ Nhiên hay Lam Linh bị sức hấp dẫn của Lục Trần mê hoặc ngay từ lần gặp đầu tiên, cho dù biết Lục Trần là người đã có gia đình rồi, nhưng bọn họ vẫn không từ bỏ vị trí của Lục Trần trong lòng mình.
Đây chính là cái gọi là mỹ nữ mê anh hùng, mỹ nữ mê soái ca.
"Soái ca, có thể mời anh một ly không?" Trong lúc các cô gái còn đang tán dương sức hấp dẫn của Lục Trần thì một mỹ nữ tràn đầy sức sống liền rót hai ly rượu vang đi đến bên cạnh Lục Trần, vẻ mặt mong đợi nhìn Lục Trần.
Nhìn thấy sự nhiệt tình của mỹ nữ, những thiếu nữ xinh đẹp giàu có khác đều há hốc miệng ngạc nhiên.