Chương 63 Nữ Quỷ
Thật ra trước khi mập mạp đi đến chỗ phía cốp xe, anh ta đã lén xé rách áo khoác của mình ra. Sau đó, trong nháy mắt khi anh ta mở chiếc rương đồng, lá cờ nhỏ bên trong áo khoác anh ta cũng lộ ra, toàn bộ quá trình mập mạp đều căn rất chuẩn, không xảy ra một chút sơ suất gì.
Lá cờ nhỏ này có màu đen, phía trên đó vẽ một con Huyền Vũ. Huyền Vũ mang đến một loại cảm giác uy áp nồng đậm, sau đó còn được mập mạp niệm chú, nó giống như sống lại, ở trên lá cờ nhỏ, dáng vẻ không ngừng biến hóa. Chính lá cờ này đã trực tiếp chế trụ được chiếc rương đồng kia, đây giống như là đạo lý tương sinh tương khắc.
(Huyền Vũ: là một trong tứ tượng hay tứ thánh thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ. Hình dạng khởi thủy của Huyền Vũ là con “vũ” màu đen, với Vũ là một linh vật kết hợp của rắn và rùa. Đây là linh vật rất cổ của Trung Quốc.)
Sau khi lá cờ này xuất hiện, chiếc rương đồng giống như thật sự bị hoàn toàn chế trụ, trên rương cũng rất hiện bóng dáng Huyền Vũ, đây giống như trên miệng một con hổ bị dán giấy niêm phong, không cắn được người.
- Ông đây cũng không dễ dàng gì, vì tiếp cận được ngươi mà phải giả vờ ngây ngốc lâu như thế, con bà nó, rốt cuộc vần bị ông đây bắt được, ha ha ha, vụ làm ăn này không có lỗ.
Trong lúc nói chuyện, mập mạp đã ôm chiếc rương đồng này vào trong ngực, chiếc rương đồng rất nhẹ, trước đó ít nhất phải cần đến hai người đàn ông trưởng thành mới có thể di chuyển được nó, nhưng lúc mập mạp ôm lại có vẻ nhẹ nhàng, đủ để thấy được trước đó, dáng vẻ chật vật của anh ta lúc đối mặt với Cửu ca chỉ là giả vờ. Hơn nữa, lúc mới bắt đầu, mập mạp cũng không dự định lừa gạt Tô Bạch và Cửu ca, anh ta muốn lừa chiếc rương đồng ở trong cốp xe, anh ta muốn chiếc rương đồng tin tưởng anh ta chỉ là một tên đạo sĩ què nửa vời, để tiện cho mình tìm cơ hội ra tay.
Lá cờ nhỏ được mập mạp cắm vào khe hở trên chiếc rương đồng, sau đó anh ta vẫy tay với Tô Bạch, nói:
- Tiểu tử, tôi đi trước đây, để lại nữ quỷ xinh đẹp cho cậu, coi như hồng tụ thêm hương. Cảm ơn nhé.
(Hồng tụ thêm hương: hồng nhan thêm hương, thành ngữ cổ chỉ việc thư sinh thức đêm học bài có người con gái thức đêm thêm hương.)
Cho dù như thế nào, Tô Bạch rất phối hợp để mập mạp anh lên xe, đồng thời đưa anh ta đến nơi anh ta muốn đến, cũng coi như vô thức phối hợp với anh ta để hoàn thành kế hoạch. Mập mạp nói một tiếng cảm ơn với Tô Bạch cũng không mất gì.
Mập mạp vừa nói xong liền trực tiếp nhảy lên, người anh ta nhẹ như chim yến, dễ dàng nhảy qua một bức tường công trường đang thi công ở con đường đối diện, một tên mập lại có thể nhảy cao như thế, thật đúng là đánh mạnh vào thị giác của người ta.
Đối với chuyện mập mạp mang chiếc rương đồng đi, Tô Bạch rất bình tĩnh, nhưng đối với trình độ giả heo ăn thịt hổ của mập mạp, vẫn khiến cho Tô Bạch sợ hãi than. Có đôi khi, người có thực lực mạnh, chưa chắc đã đáng sợ, đáng sợ nhất là những người không những có thực lực mạnh, còn giỏi về khiêm tốn, thậm chí là giỏi về giả heo ăn thịt hổ giống như tên mập mạp kia, nói không chừng, một giây trước người ta còn còn cười hì hì với bạn, một giây sau liền cắn bạn, ăn sạch sẽ, chỉ để lại một cái xác không hồn.
Thật ra đối với Tô Bạch mà nói, mập mạp lấy chiếc rương kia đi cũng không phải là một chuyện xấu, dù sao thứ kia, Tô Bạch cũng không giải quyết được, nếu như thật sự mang nó về nhà, người rơi vào tình huống khó xử vẫn là Tô Bạch. Hiện tại thứ đồ nguy hiểm kia bị mập mạp lấy đi, ngược lại thanh tĩnh hơn nhiều, mập mạp đã có bản lĩnh lấy được rương đồng, anh ta cũng cần phải có bản lĩnh trấn áp vật kia.
Tô Bạch đỡ Cửu ca lên trên xe, để Cửu ca lên chỗ ghế ngồi phía sau, Tô Bạch ngồi lên vị trí lái.
Nữ quỷ bay đến chỗ ghế phụ.
Ngón tay Tô Bạch gõ trên tay lái.
Nữ quỷ có chút không được tự nhiên, thật ra ngay từ lúc bắt đầu, vị nữ quỷ mà lúc còn sống được xem như học tỷ của Tô Bạch vẫn luôn không mang đến cảm giác thuộc về “quỷ”, ngược lại, cô ta giống như một nữ sinh nhát gan.
Trong sự kiện vụ án phanh thây của Phát Thanh Khủng Bố, nữ quỷ cũng có xuất hiện, cho dù được Phát Thanh Khủng Bố cường hóa, nhưng cô ta vẫn bị con dao găm đã giết người của Tô Bạch hù dọa, chạy đi mất. Điều này có thể chứng minh, lá gan của cô ta vô cùng nhỏ, cho nên dù cho là trong thế giới chuyện xưa của Phát Thanh Khủng Bố hay là hiện thực, cô ta vẫn nhát gan như thế.
- Tôi không có nơi nào để đi.
Nữ quỷ nói.
- Cô tên là gì?
Tô Bạch khởi động xe.
- Vu Ức.
Tô Bạch khẽ gật đầu.
- Được rồi, cô tạm thời đi theo tôi đi.
Tuy nói nguy hiểm của hắn đã được giải trừ, nhưng Tô Bạch vẫn lái xe về chỗ khách sạn mình đang ở, sau khi xuống xe, hắn đỡ Cửu ca vào khách sạn, nói với lễ tân là bạn mình uống rượu say.
Vào phòng, Cửu ca vẫn hôn mê như cũ được Tô Bạch đỡ lên giường, thu xếp ổn thỏa.
Tô Bạch hiểu rõ Cửu ca không thích đến những nơi như bệnh viện, đây là thói quen của Cửu ca, trước kia lúc Cửu ca bị thương đều là tự ông ta chữa cho mình. Hơn nữa, loại chuyện bởi vì quỷ nhập vào người trong thời gian dài dẫn đến thân thể suy yếu, cho dù có đi bệnh viện hay không cũng không khác nhau nhiều lắm, có lẽ bác sĩ cũng chỉ cho truyền nước cho ông ta mà thôi.
Nữ quỷ vẫn luôn đi theo Tô Bạch vào phòng, sau đó đứng ở chỗ tủ đầu giường.
- Cô không cần ngủ à?
Tô Bạch hỏi.
Nữ quỷ lắc đầu.
- Được rồi, tùy cô.
Tô Bạch nằm xuống mặt thảm, tối nay, quả thật có chút giày vò.
Rất nhanh, Tô Bạch liền ngủ thiếp đi, giấc ngủ này, hắn ngủ rất say, dù sao tố chất tâm lý của Tô Bạch càng lúc càng mạnh, ngược lại không đến mức buổi tối đi ngủ suy nghĩ lung tung hoặc mơ thấy ác mộng gì đó, lúc hắn tỉnh lại đã là giữa trưa.
Tô Bạch đi vào trong phòng vệ sinh rửa mặt, nhưng đúng lúc này, sau lưng Tô Bạch, ở phía sau chiếc rèm xuất hiện một bóng dáng phụ nữ.
- Cô trốn ở đó sẽ hù dọa đến người khác, có biết không?
Tô Bạch vừa lau mặt vừa nói.
- Thật xin lỗi, ánh nắng chiếu vào phòng.
Vu Ức nói lời xin lỗi.
Tô Bạch thở dài, sau khi rửa mặt xong liền đi tới bên giường, gọi vài tiếng Cửu ca, nhưng Cửu ca vẫn không có tỉnh lại, vẫn hôn mê như trước.
Tô Bạch tự mình cầm khăn lau người cho Cửu ca, sau đó cõng Cửu ca lên, trả phòng, đi lên xe. Tình trạng trước mắt của Cửu ca, một mình Tô Bạch thật sự là khó có thể chăm sóc cho ông ta. Cho nên, Tô Bạch tìm một viện điều dưỡng. Hiện tại Cửu ca cần phải được tĩnh dưỡng và điều trị, những thứ này, Tô Bạch thật sự không am hiểu.
Đến buổi chưa, Tô Bạch mới sắp xếp xong cho Cửu ca đến một viện điều dưỡng cao cấp ở nơi này. Vấn đề lớn nhất là trả tiền và đặt cọc một khoản, những vấn đề nhỏ khác không đáng kể, ví dụ phải có người nhà của bệnh nhân ký tên vào giấy tờ…Tô Bạch sẽ phải tốn rất nhiều thời gian đi khơi thông quan hệ, cũng may có tiền có thể xui khiến được ma quỷ, thủ tục của Cửu ca nhanh chóng được làm xong.
Chờ đến khi Tô Bạch nhìn thấy Cửu ca được cắm ống dẫn thức ăn lỏng, đồng thời có hộ lý riêng chuyên kiểm tra và mát xa thân thể cho ông ta, Tô Bạch mới coi như yên lòng. Ngôi nhà kia, tạm thời hắn cũng không muốn trở về, ở chỗ Cửu ca, Tô Bạch lấy một phòng chăm sóc bệnh nhân, ở ngay tại đây.