Phát Thanh Khủng Bố

Chương 69 Khẩu…

Chương 69 Khẩu…


Hai tăng lữ đi ra ngoài, bọn họ ăn mặc quả thật có chút quái dị, nhưng Thành Đô vốn dĩ gần Tây Tạng, thường xuyên nhìn thấy một số người ăn mặc trang phục của các dân tộc thiểu số, cho nên cách ăn mặc của hai người kia không khiến cho quá nhiều người chú ý. Không giống như trước đó Tô Bạch sống ở vùng duyên hải đông bộ, nơi đó rất ít khi nhìn thấy những loại trang phục này.
Người đàn ông mặc âu phục cũng đi ra, nhưng ông ta không có đi theo hai tăng lữ này, mà chính là đi về một hướng khác.
Tô Bạch nhìn theo bóng lưng hai tăng lữ này, sau đó lại nhìn đám người Nhất Cố còn đang phóng túng ở dưới vũ trường, hắn suy nghĩ một chút, để cho an toàn, hắn vẫn lấy di động ra gọi điện cho Nhất Cố.
- Alo, A Bạch, alo, A Bạch, cậu nói cái gì, tôi nghe không rõ…
Nhất Cố nghe máy, nhưng bởi vì tiếng ồn xung quanh quá lớn, âm thanh huyên náo, anh ta không nghe thấy Tô Bạch nói gì.
Tô Bạch trực tiếp cúp máy, nhắn một tin cho Nhất Cố.
- Có biến, mọi người ra phía cửa sau.
Sau khi gửi xong tin nhắn, Tô Bạch liền tiếp tục lén lút đi theo sau hai tăng lữ này, quả nhiên hai người này đi về phía cửa sau, ở cửa sau, hai người đứng ở ven đường bắt xe.
Tô Bạch tựa ở chỗ thang lầu, chỉ một lát sau, Nhất Cố và mập mạp say khướt tới, quần áo của mập mạp không chỉnh tề.
Tô Bạch chỉ vào phía dưới mập mạp.
Mập mạp sững sờ, sau đó xoay người kéo khóa quần, nhanh chóng quay lại.
Tô Bạch chỉ vào hai tăng lữ.
- Hai người kia có chút ý tứ.
Nhất Cố nhìn sang, anh ta hơi nheo mắt lại, sau đó xoa tay.
Trong tầm mắt của Tô Bạch, hắn nhìn thấy hồ lô treo bên hông của một tăng lữ bỗng nhiên nhúc nhích, Nhất Cố cười nói:
- Có chút ý tứ, có môn đạo, hai tăng lữ này có chút đạo hạnh.
- Cái gì?
Mập mạp lập tức trở nên hào hứng, đối với bọn họ mà nói, thật ra tâm ma lớn nhất của bọn họ không phải là việc có thể sống sót ở trong thế giới chuyện xưa hay không, mà chính là thực lực của bản thân có đủ để tự vệ hay không, có rất nhiều thứ, có thể đổi lấy từ trong cửa hàng, nhưng giá tiền phải trả quá cao, điểm cốt truyện lại quá quý giá, cho nên, ở trong nếu ở trong thế giới hiện thực có thể vơ vét những thứ đồ hữu dụng cũng là một chuyện không tồi. Dĩ nhiên, chuyện này cần phải có đủ vận khí, dù sao ở trong xã hội hiện đại, sự tồn tại của những nhân sĩ huyền học cũng hiếm như lá mùa thu. Muốn gặp được họ, từ trên người họ lấy được bí tịch hoặc là pháp khí gì đó, độ khó khăn vô cùng lớn.
Lần này, mập mạp không còn có dáng vẻ không vui vì chuyện tốt bị cắt đứt, hai mắt anh ta bắt đầu tỏa sáng, hiển nhiên trong lòng anh ta đã hạ quyết tâm ăn chắc hai tăng lữ này.
- Đám người này đi ra ngoài lại đi bằng cửa sau, xem ra cũng không phải là kẻ tốt lành gì, ông đây cảm thấy mình nên vì sự ổn định của xã hội, ra tay trấn áp bọn họ, đây cũng là một chuyện tốt với quốc gia với dân tộc.
Mập mạp xắn tay áo, chuẩn bị xông lên, lúc này Nhất Cố đi lên, ngăn mập mạp lại.
- Gấp cái gì, rõ ràng hai người này đến là có chuẩn bị, bây giờ bọn họ đi về, nói không chừng ở chỗ này, bọn họ còn có hang ổ gì đó, ví dụ như phân đà, tổng đà, nơi đó nhất định càng có nhiều đồ tốt, chúng ta phải hiểu được cái gọi là thả dây dài câu cá lớn, mấy thứ đồ chơi vớ vẩn ở trên hai người này, chỉ có anh mới để ý, tôi còn đang chướng mắt đó.
Mập mạp nhìn chằm chằm Nhất Cố, hơi kinh ngạc nói:
- Ông đây thật đúng là đã xem thường anh, không nghĩ tới, anh không chỉ thích phụ nữ lớn tuổi, bên trong còn âm hiểm như thế.
Hai tăng lữ nói chuyện một lúc liền bắt được một chiếc taxi, ba người Tô Bạch lập tức đi ra, đúng lúc ven đường có một chiếc taxi đến, ba người Tô Bạch cùng nhau lên xe.
- Bạn chúng tôi ở phía trước, anh đi theo chiếc xe kia là được.
Tô Bạch nói thẳng.
Cứ như thế hai chiếc xe taxi đi ba vòng quanh Thành Đô, sau đó quay về trung tâm thành phố Thành Đô, dừng lại trước một tiểu khu cao cấp.
Xe của hai tăng lữ dừng lại, bên Tô Bạch cũng dừng lại theo.
Mập mạp nhìn khung cảnh xung quanh, có chút tặc lưỡi:
- Lúc đầu tôi cho rằng hang ổ của mấy tên gia hỏa này phải ở một nơi nào đó hoang vu ở ngoại thành, không nghĩ tới bọn họ lại ở nơi tốt như thế, con mẹ nó, đúng là kẻ có tiền.
Nhất Cố cũng xuống xe, chỉnh lại trang phục:
- Còn không nhanh chân đi theo, cẩn thận mất dấu.
Ba người Tô Bạch đi theo hai tăng lữ này vào tiểu khu, sau đó hai nhóm người cùng nhau đi vào thang máy.
Đúng thế, trong thang máy có năm người.
Hai người kia đi đến tầng 13, còn Tô Bạch ấn xuống tầng 15.
Chờ đến khi thang máy đến tầng 13, hai người kia đi ra khỏi thang máy, lúc cửa thang máy đóng lại, miệng mập mạp thở hổn hển:
- Mẹ nó, đám người này không tắm rửa à, trên người bọn họ sắp bị thiu rồi!
- Nguyên vị.
Nhất Cố nói ra hai chữ này.
Chờ đến khi thang máy lên đến tầng 15, Tô Bạch lại ấn xuống tầng 13.
Ba người cùng nhau đi xuống tầng 13.
- Nhiều phòng như thế, làm sao chúng ta tìm được?
Mập mạp nói thầm.
Nhất Cố chỉ vào mũi của mình:
- Mũi tôi rất thính, để tôi…
Đúng lúc này, cửa căn phòng phía trước bỗng nhiên mở ra, ba người nhanh chóng đi về phía cầu thang bộ.
Có tất cả bốn tăng lữ từ trong phòng đi ra, sau đó đứng ở cửa thang máy.
Dường như bọn họ rất vui, đang trao đổi gì đó, nhưng đám người Tô Bạch đang trốn tránh, cho nên không có nghe được.
Thang máy nhanh chóng đến, bốn người này đi vào trong thang máy, chờ đến khi nhìn thấy thang máy đi xuống dưới, mấy người Tô Bạch mới một lần nữa đi ra.
Mập mạp đi tới cửa căn phòng kia, dùng lỗ tai nghe ngóng, nói.
- Bên trong phòng không có ai, nhưng cửa phòng cần phải có thẻ ra vào mới mở được, chúng ta…
Nhất Cố đi tới, tay anh ta sờ soạng lên cửa phòng một lúc, cửa lập tức mở ra.
Ý niệm lực trực tiếp mở khóa.
- Con mẹ nó, như vậy cũng được sao, anh đó, sau này anh có thể dựa vào con đường này để phát tài.
Ba người cùng nhau vào trong phòng, trên vách tường đều được dán giấy dán tường màu đỏ, nhìn rất ngột ngạt.
Ở trong vũ trường, mập mạp uống qua nhiều rượu, anh ta có chút mắc tiểu, vừa cởi thắt lưng quần, vừa đi vào trong nhà vệ sinh, sau khi vào trong, mập mạp mắng to một tiếng.
- Đậu má, đám gia hỏa này để đầy đồ trong nhà vệ sinh, ngày cả trên bồn cầu cũng đầy mũ và quần áo, bọn họ không đi tiểu à?
- Không phải chỗ này còn có ống nhổ à.
Nhất Cố chỉ vào một cái bình bằng đất sét ở ngoài cửa phòng vệ sinh, sau đó anh ta chuẩn bị đi vào tìm đồ.
Tô Bạch cũng ở bên trong tìm kiếm.
Nhưng Tô Bạch có chút không cẩn thận, lúc hắn đang chuyển một chiếc dây thừng thô ráp, trên tay liền bị nhiễm sơn hồng, Tô Bạch đành phải đi đến bên phòng vệ sinh, chuẩn bị rửa qua tay. Vào lúc này, mập mạp đã mở thứ đồ chơi kia ra, tiểu ngay vào trong, đầu thì có khuynh hướng nhìn sang phòng bên cạnh nhà vệ sinh, giống như đang nhìn bức tranh treo ở đó.
Lúc Tô Bạch đi đến liền thấy một đạo khói trắng từ trong chiếc bình đất sét bay lên, dần dần tụ thành một bóng người tóc tai bù xù, mặc đồ màu trắng, mặt của người kia dáng vào thứ đồ chơi phía dưới của mập mạp, không ngừng nhấp nhô.
Giống như đang giúp mập mạp khẩu giao, mà mập mạp lại không hay biết gì.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất