“Thất Tinh Bộ?”
Tần Ninh bật cười: “Ngươi thi triển Thất Tinh Bộ này giống như bà già bị bó chân ấy”.
Soạt...
Tần Ninh nói xong liền lao ra, chân cũng đạp Thất Tinh Bộ, nhưng lại càng nhuần nhuyễn hơn so với Yên Thăng Tinh.
“Sao ngươi lại biết...”
Bốp...
Chỉ là Yên Thăng Tinh còn chưa kịp nói xong thì Tần Ninh đã đập tới.
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, Yên Thăng Tinh chỉ thấy ngực đau nhói, trong chớp nhoáng, linh khí trong cơ thể đột nhiên tán loạn đi.
Đan điền bị phá vỡ!
Võ giả cảnh giới Địa Võ ngưng tụ đan điền, dự trữ linh khí được nhiều hơn cảnh giới tứ linh.
Một quyền của Tần Ninh đã phá vỡ đan điền của hắn ta.
“Aaaaaaaa....”
Yên Thăng Tinh lúc này hét lên như điên: “Tần Ninh, Thất Tinh Cung ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Cút!”
Hắn đá ra, ầm một tiếng, Yên Thăng Tinh bay đi ầm ầm, cả người ảm đạm, không rõ sống chết.
Giây phút này, toàn bộ võ trường hoàn toàn sửng sốt.
Tần Ninh thật sự không quan tâm đến hậu quả à?
Mà lúc này, Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm cùng Tống Đại Hải cũng đã đi đến cạnh Tần Ninh.
Hậu quả?
Với người này, giết chính là giết, làm gì nhìn đến hậu quả?
Nói chuyện hậu quả với Tần Ninh thì đúng là trò đùa.
“Đủ rồi!”
Đột nhiên, giọng nói của thánh nữ Thiên Đạo vang lên: “Tông chủ Tần Ninh, lần này Thiên Đạo lâu là chủ nhà, mời các vị tới đây giao lưu, ngươi là đang làm gì vậy?”
“Hơn nữa ta cũng chẳng cố ý, Hồng Quan Vũ kia quá yếu, ta không nghĩ hắn ta lại dễ đánh đến vậy!”
Nghe thế, sắc mặt thánh nữ Thiên Đạo cực kỳ khó coi.
Tần Ninh quá thần bí.