Tống Triêu Độ liền lên tiếng đúng lúc:
- Hạ Tưởng đối với việc phát triển tiếp theo của Thiên Trạch mà nói, quá quan trọng, cậu ấy vẫn cần ở lại Thiên Trạch, càng phù hợp với lợi ích Thiên Trạch, cũng phù hợp với sự sắp xếp đại cục của toàn tỉnh. Tôi lại cho rằng, Phó thị trưởng thành phố Lang Chu Duệ Nhạc là một đồng chí tốt, đồng chí ấy năm nay 39 tuổi, phù hợp với điều kiện của Ban tổ chức Trung ương.
Phó thị trưởng 39 tuổi, trong phần đông Phó thị trưởng tại tỉnh Yến, tuổi đều không coi là thấp, nhưng tuyệt đối không cao.
Chu Duệ Nhạc là ai, nếu không phải Tống Triêu Độ đề cử ngay trong hội nghị công việc Bí thư, chỉ sợ mấy người có mặt ở đây không ai biết anh ta. 13 thành phố cấp ba của tỉnh Yến, thành phố Yến là tỉnh lị thuộc cấp phó tỉnh, ngoại trừ nhân vật số một, số hai là cấp phó tỉnh ra, còn lại có 11 Ủy viên thường vụ đều là Giám đốc sở, hơn nữa công thêm Bí thư và Thị trưởng của 12 thành phố cấp 3 khác, tổng cộng 35 nhân vật số một, số hai cấp giám đốc sở mấu chốt, các Phó bí thư, Phó thị trưởng ở nơi khác gộp lại, tổng cộng có quy mô hơn trăm người, ai có thể nhớ kỹ tên một Phó thị trưởng là gì? Hơn nữa còn không phải Ủy viên thường vụ.
Chu Duệ Nhạc được Tống Triêu Độ nhắc tới trước mặt mọi người, lập tức khiến lãnh đạo quan trọng của Tỉnh ủy đang có mặt đều ghi lại trong lòng.
Sau đó, Mai Thái Bình cũng đề danh vài ứng cử viên, ý vị sâu xa chính là, ông cũng đề cập đến tên Hạ Tưởng sau cùng.
Năm vị lãnh đạo Tỉnh ủy, có Vương Bằng Phi, Mai Thái Bình đều nêu tên Hạ Tưởng, nhưng nêu tên đều rất thủ đoạn, đều để tên Hạ Tưởng sau cùng. Phạm Duệ Hằng điểm danh Hạ Tưởng, nhưng lại thiếu sự hưởng ứng nhiệt liệt, Tống Triêu Độ rõ ràng phản đối đề danh Hạ Tưởng, ban Tổ chức cán bộ dứt khoát sẽ không đề danh.
Tình thế, vô cùng tinh tế. Cục diện, làm cho người ta khó mà cân nhắc được.
Hội nghị công việc Bí thư hôm nay, đã diễn ra khá nặng nề.
Cuối cùng Phạm Duệ Hằng cũng cảm thấy nếu tiếp tục họp, đừng nói cuối cùng thảo luận trọng điểm là ứng cử viên, ngay cả việc đề danh theo kiểu phổ thông đầu phiếu cũng không thể thảo luận nổi, ông ta liền tức giận, phê bình Mã Tiêu:
- Đồng chí Mã Tiêu, công tác của ban Tổ chức cán bộ làm việc rất không tốt, chỉ một vấn đề đề danh cũng không nắm được, là chuyện gì chứ hả? Quay về sửa lại danh sách rồi báo lại cho tôi, phải tổng hợp suy xét các ý kiến của các bên, nghe tiếng nói của quần chúng, không được nhắm mắt làm liều.
Nhân vật số một phê bình, Mã Tiêu chỉ có thân phận lắng nghe, không có tư cách cãi lại, tự phê bình chính mình.
Hội nghị, thật sự thất bại.
… và so với việc thất bại của hội nghị công việc Bí thư của Tỉnh ủy, hội nghị công việc Bí thư ở Thành ủy Thiên Trạch, diễn ra xem như thành công.
Nhân viên tham dự hội nghị công việc Bí thư có Trần Khiết Văn, Hạ Tưởng, Ngô Minh Nghị, Bì Bất Hưu và Trần Thiên Vũ, và cũng tương tự tình cảnh của Phạm Duệ Hằng là, Trần Khiết Văn cũng không có một người cùng bà duy trì đồng bộ đồng thời một Trưởng ban thư ký có thể lĩnh hội đầy đủ ý đồ của bà, tương phản, Trưởng ban thư ký là người của Hạ Tưởng, khiến bà chỉ có thể khoanh tay bó gối.
Ngay từ đầu, sau khi Trần Khiết Văn đề xuất đề tài thảo luận, Hạ Tưởng còn không có lên tiếng, Bì Bất Hưu liền đề xuất Từ Tử Kỳ là cán bộ Đảng viên, lại sinh hoạt cá nhân không đứng đắn, cần phải xử phạt cảnh cáo nghiêm khắc trong nội bộ Đảng. Coi như Bì Bất Hưu đã nể tình, y vốn định trong cuộc họp đề xuất khai trừ Từ Tử Kỳ ra khỏi Đảng, Trần Khiết Văn không đồng ý nói là để cho Thị trưởng Hạ chút thể diện.
Hạ Tưởng còn chưa tỏ thái độ, Trần Thiên Vũ đã nói ra một việc, lập tức khiến sự việc có một sự nghịch chuyển kinh người…
Bình tĩnh mà xem xét, việc Từ Tử Kỳ cũng không lớn, chẳng qua vợ con anh ta làm náo loạn một hồi, nói y thế nọ thế kia, y lại không bị người ta có được chứng cứ trực tiếp như bắt kẻ gian dâm tại giường, càng không bị chụp ảnh…vv để cho thấy giữa y và Vương Lệ Hà có quan hệ nam nữ, hơn nữa y lại là thư ký của Thị trưởng, sự việc cơ bản cũng không cần công khai, lại càng không cần thảo luận ở hội nghị công việc Bí thư.
Nói chung, đều không giải quyết được gì, ai mà không nể mặt Thị trưởng chứ?
Nhưng Bì Bất Hưu nhảy lên nhảy xuống, đầu tiên là điều tra Bành Vân Phong, lại lấy kỷ luật Đảng tác phong Đảng nghiêm khắc làm lý do, đề nghị tổ chức hội nghị công việc Bí thư tìm hiểu việc của Từ Tử Kỳ, thì quá đáng rồi, rõ ràng có ý làm khó dễ Thị trưởng Hạ. Khi tin đồn ở tỉnh có khả năng cho Thị trưởng Hạ đi học tập ở trường Đảng trung ương một năm rộ lên, dụng ý của Bì Bất Hưu càng lộ ra rõ ràng hơn.
Thị Trưởng Hạ liệu có mặc cho Bì Bất Hưu cưỡi trên đầu ức hiếp không?
Sau khi Bì Bất Hưu lên tiếng xong, còn cố ý như vô ý mang ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Hạ Tưởng một cái, Hạ Tưởng cũng không để ý đến ya, dường như tâm tư cơ bản không ở trong cuộc họp, khiến cho y có chút căm tức.
Bì Bất Hưu tưởng rằng ít nhất sẽ có Ngô Minh Nghị phụ họa thêm vài câu gì đó, không ngờ y vừa nói xong, không một người nào tiếp lời, đã xuất hiện sự tẻ ngắt, khiến y vô cùng xấu hổ.
Kỳ thật Trần Khiết Văn không muốn mời dự họp hội nghị công việc Bí thư lần này, cũng không muốn vì vấn đề của Từ Tử Kỳ mà cãi cọ không vui với Hạ Tưởng, bởi vì hiện tại đúng là thời điểm mấu chốt mà ở tỉnh quyết định Hạ Tưởng đi hay ở, bà không cần phải gây thêm rắc rối. Nhưng Bì Bất Hưu thề rằng có chứng cớ xác thực có thể đả kích danh tiếng Hạ Tưởng, trước mắt xử phạt Từ Tử Kỳ, trực tiếp làm suy yếu quyền uy của Hạ Tưởng, khiến Hạ Tưởng cảm thấy xấu hổ ở Thiên Trạch, nói không chừng còn có thể chủ động yêu cầu rời đi… Trần Khiết Văn liền dao động.
Thấy Hạ Tưởng không có phản bác gì Bì Bất Hưu, Trần Khiết Văn liền nheo mắt suy nghĩ, chẳng lẽ Hạ Tưởng đầu óc thực sự choáng váng vì hướng đi ở tỉnh, ốc còn không mang nổi mình ốc sẽ không muốn cứu Từ Tử Kỳ? Tuy nhiên suy nghĩ một chút, bà vẫn không mở miệng, không muốn ngay cả một chuyện nhỏ cũng không tha, hiện rõ cách thức của nhân vật số một như bà không đủ uy nghiêm.
Bì Bất Hưu thấy không ai nói tiếp, cũng cảm thấy trên mặt tối tăm, liền hướng Trần Thiên Vũ nói:
- Trưởng ban thư ký nói một chút đi, bình thường cậu và Từ Tử Kỳ qua lại khá nhiều, đưa ra một chút ý kiến đi.
Nói ra Trần Thiên Vũ qua lại khá nhiều với Từ Tử Kỳ, hiển nhiên là nói bóng gió Trần Thiên Vũ, thân là Trưởng ban thư ký Thành ủy mà lại có quan hệ chặt chẽ với Thị trưởng, có ý châm chọc.
Vẻ mặt Trần Thiên Vũ bình tĩnh, liếc mắt nhìn Bì Bất Hưu một cái, thong thả nói một câu:
- Chủ nhiệm Bì, vấn đề Tử Kỳ, chuyện bé xé ra to rồi.
Bì Bất Hưu liền cãi lại một câu:
- Càng là người bên cạnh lãnh đạo, càng phải yêu cầu nghiêm khắc, Thị trưởng Hạ hãy phân xử.
Lại muốn đem Hạ Tưởng ra.
Ánh mắt Hạ Tưởng nhìn về phía Bì Bất Hưu, nhưng lại hướng Trần Thiên Vũ nói:
- Phải đưa sự thật ra nói đạo lý.
Nhìn về phía Bì Bất Hưu lại hướng Trần Thiên Vũ nói chuyện, rõ ràng là khinh thường Bì Bất Hưu.
Bì Bất Hưu liền không phục nói tiếp một câu:
- Đúng, đưa ra sự thật nói đạo lý, đồng chí Thiên Vũ nói xem như thế nào mà bảo là chuyện bé xé ra to.
Trần Thiên Vũ nhìn về phía Ngô Minh Nghị, Ngô Minh Nghị gật gật đầu trả lời:
- Tài liệu tôi đã xem qua, quả thật là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới, muốn hội nghị công việc Bí thư thảo luận, quả thật hơi ầm ĩ.
Trần Khiết Văn thoáng chốc mông muội, nguy rồi, lại bị Hạ Tưởng đùa giỡn? Chẳng lẽ Trần Thiên Vũ và Ngô Minh Nghị đã ngầm nhất trí với nhau?
Trần Thiên Vũ lấy một phần tư liệu, trước đưa cho Trần Khiết Văn, lại đưa một phần cho Hạ Tưởng, sau đó hướng Bì Bất Hưu cười xin lỗi:
- Chỉ có hai bộ, Chủ nhiệm Bì chờ một chút xem sau nhé.
Bì Bất Hưu biết Trần Thiên Vũ cố ý làm vậy với y, không nói gì, chỉ có điều sắc mặt nhìn không được tốt lắm.
Trần Khiết Văn chỉ nhìn qua một chút, rồi đem tài liệu chuyển cho Bì Bất Hưu:
- Sự việc là hiểu lầm, nếu đã là hiểu lầm thì không có gì cần thảo luận, Thiên Vũ, lát nữa cậu báo Từ Tử Kỳ trở lại làm việc bình thường. Ông Bì, về sau mọi việc không nên hơi một tí thì làm lớn lên, với các đồng chí trẻ tuổi, chúng ta phải căn cứ vào xuất phát điểm trân trọng, trợ giúp họ, dẫn dắt họ, chứ không phải cứ động tí là xử phạt họ. Còn nữa, về sau ông phải chú ý phương pháp làm việc một chút, trước khi sự tình chưa được làm rõ mà đưa ra hội nghị công việc Bí thư thảo luận, không phải làm mất thời gian của mọi người sao?
Bì Bất Hưu bị giáo huấn một trận, nhìn tài liệu trong tay, mồ hôi lạnh chảy xuống dưới.
Là một phần tài liệu điều tra rất tỉ mỉ xác thực, phía trên có tự thuật của Từ Tử Kỳ, có Vương Lệ Thái nhận khuyết điểm, Vương Lệ Hà cảm tạ, là một câu chuyện rất cảm động. Chuyện nói Từ Tử Kỳ và Vương Lệ Hà trước vốn là mối tình đầu của nhau, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân mà chia tay. Sau lại không hẹn mà gặp, Vương Lệ Hà vừa mới thất tình, tâm tình không tốt, Từ Tử Kỳ vì cảm thông và trân trọng, tới khuyên bảo cô ấy. Sau đó Vương Lệ Thái theo sự khuyên bảo của người có lòng, hiểu lầm quan hệ Từ Tử Kỳ và Vương Lệ Hà, liền làm náo loạn một trận. Sau khi giải thích rõ ràng, Vương Lệ Thái hiểu được sai lầm của mình, thành khẩn nhận sai với Từ Tử Kỳ và nhận Vương Lệ Hà là chị em, tất cả đều vui mừng.
Cả nhà người ta đều vui mừng, ông còn điều tra tác phong sinh hoạt cái gì, không phải là xé ra để nói hay sao?
Trên mặt Bì Bất Hưu trắng bệch, ông ta như thế nào mà trước đó không có nghe một chút tin tức gì? Việc này quả thật mất mặt.
Về sau lại càng mất mặt, Thị trưởng Hạ vẫn trầm mặc rốt cuộc cũng mở miệng, cũng không phải vì việc nhỏ của Từ Tử Kỳ, mà là một việc lớn:
- Nếu đã mời dự họp hội nghị công việc Bí thư, nhân tiện đây tôi xin nói tới công việc trọng điểm tiếp theo. Lập dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch sắp được thông qua, còn có Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nâng đỡ hai mươi doanh nghiệp trong phạm vi cả nước, giúp đỡ về trang bị kỹ thuật và tài chính, Thiên Trạch cũng dành được một chỉ tiêu, sắp tới sẽ thông báo chính thức. Đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch là dự án lớn có ý nghĩa sâu xa với Thiên Trạch, về phía chính quyền hy vọng Bí thư Trần cũng cho đầy đủ sự coi trọng và ủng hộ.
Trần Khiết Văn âm thầm thở dài một tiếng, miêu tả sơ lược với Hạ Tưởng và hóa giải sự khiêu khích của Bì Bất Hưu, sau đó độ lượng mà đem dự án quan trọng do bà chủ trì mà so sánh, giữa Hạ Tưởng và Bì Bất Hưu, quả thật cao thấp rõ ràng. Bì Bất Hưu … rất thấp hèn, thủ đoạn của Hạ Tưởng, chẳng những cao siêu, hơn nữa còn có thể đứng ở điểm tối cao của đạo nghĩa.
Bà còn có thể nói gì? Chỉ có thể cố gắng lấy giọng điệu cổ vũ, khen ngợi đối với công việc Hạ của Tưởng. Hội nghị công việc Bí thư mở ra thật sự thành công, tuy nhiên không phải thành công của Bì Bất Hưu mà là thành công của Hạ Tưởng.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comNét mặt già nua của Bì Bất Hưu mất hết.
Buổi chiều ngày hôm sau, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch chính thức nhận được thông báo, việc lập dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch được thông qua. Cả Thành ủy sôi trào và hân hoan. Chỉ có điều việc lập dự án được thông qua, cách việc chứng thực chính thức còn một khoảng cách phải đi, nhưng giá nhà ở Thiên Trạch cũng theo đó mà lên.
Cùng lúc tin tức việc lập dự án được duyệt thông qua lại xuất hiện sự kiện làm người khác chú ý, Từ Tử Kỳ đã trở lại đi làm, vẫn đảm nhiệm chức vụ thư ký của Thị trưởng như cũ, không bị xử phạt, ngược lại vì được nghỉ ngơi một thời gian mà nét mặt phơi phới hơn. Tất cả mọi người đều biết Từ Tử Kỳ trở về có ý nghĩa gì, hai chuyện nhằm vào Từ Tử Kỳ và Bành Vân Phong, đều được Thị trưởng Hạ giải quyết suôn sẻ.
Thị trưởng Hạ thắng trước một ván.
Nhưng thế cục còn chưa hoàn toàn rõ ràng, một là danh sách lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên của Tỉnh ủy, kề cà chưa đề ra, tin đồn truyền ra là, ý kiến ở tỉnh không thống nhất, còn đang cân đối. Nguyên nhân căn bản của việc cân đối vẫn là vì Thị trưởng Hạ đi hay ở, bởi vậy, vị trí của Thị trưởng Hạ ở Thiên Trạch, vẫn không ổn định.
Thứ hai là vấn đề Bành Vân Phong, còn để treo chưa giải quyết, Ủy ban kỷ luật vừa không làm sáng tỏ nói rõ Bành Vân Phong không có vấn đề, cũng không tìm y hỏi lại, mấu chốt là, Thị trưởng Hạ không đề nghị tổ chức hội nghịcông việc Bí thư hoặc hội nghị thường vụ để khôi phục sự trong sạch cho Bành Vân Phong, tương đương với triển vọng của Bành Vân Phong cũng chưa biết thế nào.
Thiên Trạch, bởi vì cả hai chuyện trên, vẫn khiến không ít người lo lắng, nhất là vấn đề Thị trưởng Hạ đi hay ở, tác động đến suy nghĩ của nhiều người. Nhưng Thị trưởng Hạ dường như không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn nhiệt tình gấp trăm lần mà lao vào công việc. Bởi vì dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch thuận lợi thông qua lập dự án, danh tiếng của Thị trưởng Hạ lại bay lên tới đỉnh núi, Dương Kiếm và Chiến Kinh Bằng hết sức phối hợp với công việc của Thị trưởng Hạ, một người phụ trách Kinh Bắc Tân Thành, một người phụ trách công việc tiếp theo sau khi lập dự án của đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch, hai người tinh thần phấn chấn, tràn đầy nhiệt tình.
Theo tin tức dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch truyền ra, không ít nhà đầu tư khai thác phát triển của thành phố Yến và Bắc Khinh nghe tin mà lập tức hành động, đều lần lượt tiến đến Thiệ Trạch khảo sát Kinh Bắc Tân Thành, Thiên Trạch, bước vào thời kỳ phát triển như xe tốc hành.
Nhưng kinh tế Thiên Trạch càng hiện ra cảnh tượng phồn vinh, lại càng có người hi vọng Hạ Tưởng khẩn trương rời đi cho xong, đồng thời, có nhiều người hi vọng Thị trưởng Hạ có thể ở lại, tiếp tục lãnh đạo Thiên Trạch thêm hai ba năm, để Thiên Trạch bước đi vững vàng hơn một chút, càng chắc chắn hơn một chút.
Thiên trạch, thực sự không thể rời khỏi Thị trưởng Hạ … không ít người không phải không có sự thất vọng mà suy nghĩ.
…
Thế cục Thiên Trạch không rõ ràng, kỳ thật vẫn có liên quan đến cục diện bế tắc ở tỉnh. Nhưng ở thời điểm tất cả mọi người không để ý, thế cục lại đột nhiên xảy ra biến đổi.
Phong khởi vu thanh bình chi mạt (những ảnh hưởng lớn, tư trào lớn bắt nguồn từ những chỗ nhỏ nhặt khó nhận biết), thay đổi, dẫn phát từ một việc nhỏ mà không ai để ý tới, - Chu Duệ Nhạc tiến đến Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo công việc, Chủ tịch tỉnh Tống phá lệ tiếp kiến y.
Với thân phận Phó thị trưởng của một thành phố cấp ba của y, đừng nói có thể gặp Chủ tịch tỉnh Tống, ngay cả muốn gặp Phó chủ tịch tỉnh bình thường cũng không dễ dàng, lại càng không phải nhắc đếnPhó chủ tịch tỉnh Ủy viên thường vụ, điều khiến không ai ngờ chính là, Chủ tịch tỉnh Tống lại tự mình tiếp kiến y, khiến cho không ít người đều ngửi thấy mùi không bình thường, Chủ tịch tỉnh Tống và Chu Duệ Nhạc, rốt cuộc có quan hệ gì?
Mấu chốt còn nữa, Chu Duệ Nhạc là Phó thị trưởng thành phố Lang, hiện tại Thị trưởng thành phố Lang An Hưng Nghĩa vừa mới tiếp nhận câu hỏi của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Chủ tịch tỉnh Tống vào lúc này bất ngờ tiếp kiến một gã Phó thị trưởng bình thường đến từ thành phố Lang, như vậy dụng ý là gì?
Chu Duệ Nhạc chỉ ở lại nửa ngày ở Ủy ban nhân dân tỉnh, sau đó vội vàng quay trở về thành phố Lang. Dọc đường đi y kích động đến mức chân tay đều run rẩy, có thể nối được dây của Chủ tịch tỉnh Tống, tất cả đều bởi vì một câu nói của Thị trưởng Hạ, y hiện tại đối với Thị trưởng Hạ chẳng những bội phục sát đất, mà còn coi là ơn tri ngộ.
Ngồi trên xe trở về, y trên đường đi hưng phấn đến mức mấy lần lấy điện thoại ra lại thôi, cuối cùng kiềm chế sự phấn khích, không dám điện thoại cho Hạ Tưởng, tránh làm cho Thị trưởng Hạ cảm thấy y không chín chắn.
Dù sao, sự việc vừa có một chút dấu hiệu nổi gió.
Nổi gió… gió, đầu tiên sau khi Chu Duệ Nhạc trở lại thành phố Lang, gió nổi ở thành phố Lang, sau đó nhanh chóng thổi tới thành phố Yến, tạo một chấn động không nhỏ ở tỉnh.
Sau khi Chu Duệ Nhạc trở về thành phố Lang, trước tiên nói chuyện riêng cùng An Hưng Nghĩa, sau đó lại hướng Ngả Thành Văn báo cáo công việc.
Sau đó, Ngả Thành Văn và An Hưng Nghĩa lại gặp nhau, thống nhất ý kiến, ngay sau đó mời họp hội nghị liên tịch, noi theo cách làm ở hội nghị liên tịch của Chủ tịch tỉnh Tống từng thực hiện, do Ngả Thành Văn tuyến bố lấy mấy dự án lớn của thành phố do Phó thị trưởng Thiệu Đinh đảm nhiệm, chuyển cho Chu Duệ Nhạc toàn quyền phụ trách.
Thiệu Đinh tức giận đến mức thay đổi sắc mặt ngay tại chỗ.
Thiệu Đinhvốn có quan hệ khá gần với Cổ Hướng Quốc, nhưng sau khi Cổ Hướng Quốc ngã ngựa, y lại nhanh chóng thay đổi sách lược, trở nên khiêm tốn và thiết thực hơn rất nhiều, hơn nữa y ở Bắc Kinh có một vị thủ trưởng già đã về hưu, địa vị của yở thành phố Lang cũng coi như tạm được, nửa vời, không ai cố ý làm khó dễ anh ta.
Nhưng không biết vì sao, sau khi An Hưng Nghĩa tới thành phố Lang, không hợp với y, mấy lần làm khó Thiệu Đinh trong công việc. Từ đầu Thiệu Đinh còn tưởng An Hưng Nghĩa cùng phe với Hạ Tưởng, sau lại phát hiện không hoàn toàn vậy, An Hưng Nghĩa đơn thuần nhìn không vừa mắt với y, y cũng rất không phục.
Quan hệ ở tỉnh của Thiệu Đinh không mạnh lắm, có thể thay y nói chuyện cũng chỉ có Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Phong. Nhưng Lý Phong ở trong bộ máy Tỉnh ủy, tiếng nói không có trọng lượng lắm, đặc biệt về mặt nhân sự, gần như không phát ra được giọng nói của mình. Lại bởi vì hậu đài của y ở Bắc Kinh đã về hưu nhiều năm, tuy rằng năm đó cũng vào Bộ Chính trị, dù sao thời gian cũng đã lâu, đã là việc cảnh còn người mất.
Thiệu Đinh liền có cảm giác tiền đồ ảm đạm.
Bỗng nhiên lại có người chuyển lời với y, bảo y phải thế nọ thế kia, sau đó sẽ có hi vọng tiến lên một bước. Đối với người đến đường cùng, một gốc rạ tương đương với một tòa Kim Sơn, đặc biệt với người trong quan trường mà nói, không phải anh xuống thì tôi lên, cho tới bây giờ, đều là giẫm trên vai người khác mà đi, cũng có nhiều người, còn phải giẫm lên đầu người khác mới có thể thăng quan.
Thiệu Đinh rõ ràng có người đem anh ta làm súng, làm súng thì làm súng, chỉ cần có hi vọng, làm cái gì cũng không sợ.
Vốn sau khi An Hưng Nghĩa tới thành phố Lang, trong sự phối hợp với Ngả Thành Văn còn có chút xung đột, chủ yếu cũng là An Hưng Nghĩa đối nhân xử thế hơi cố chấp và tự cho là đúng, Ngả Thành Văn đối với An Hưng Nghĩa ngầm có không ít ý kiến. Cho nên, hội nghị liên tịch lần này do Ngả Thành Văn ở trước mặt mọi người tuyên bố điều chỉnh phân công của y, Thiệu Đinh chỉ biết hỏng việc rồi, khẳng định có nhân vật phía sau ra tay, nếu không Ngả Thành Văn sẽ không nể mặt An Hưng Nghĩa.
Bởi vì vài dự án là do Thành Ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng phụ trách, một mình An Hưng Nghĩa không có quyền lực điều chỉnh phân công.
Thiệu Đinh khí khái khó mà bình tĩnh được.