Ban đêm yên tĩnh, giọng nói của một người xa lạ giống như một cơn gió lạnh, theo cửa sổ lớn thổi vào phòng, khiến Trần Diễm đột nhiên rùng mình một cái.
Có thể nói, chưa từng có giọng nói của bất cứ người nào lại khiến Trần Diễm cảm thấy sợ hãi, nhưng hôm nay, quả thật cô bị người ta làm cho có cảm giác này. Dường như giọng nói không phải truyền đến qua điện thoại, mà là từ phía sau truyền đến.
Theo bản năng, cô liếc mắt nhìn về phía sau một cái, phía sau hoàn toàn trống không, không một bóng người. Trần Diễm vẫn còn lo lắng, quay đầu chạy tới kiểm tra cửa phòng. Cửa phòng vẫn đóng kín, không ai có thể tiến vào.
- Anh là ai?
Trần Diễm Hoàn vừa nói liền hoảng sợ, mới phát giác ra giọng nói của cô thoáng có chút run rẩy.
Đâu chỉ như thế!
Nhưng trong lòng lại không có dũng khí, Trần Diễm mới biết được, cô không lợi hại như trong tưởng tượng của mình.
- Tôi là ai cũng không quan trọng, quan trọng là..., tôi ra giá cao. Hơn nữa tôi cũng biết, hiện tại cô rất muốn bán cổ phần trong tay. Nếu không bán ra, thì sẽ tự dẫn lửa đốt mình.
Giọng nói của đối phương vẫn âm u lạnh lẽo như cũ.
- Ngay cả việc anh là ai, anh cũng không dám nói. Sao tôi lại phải tin anh.
Trần Diễm lạnh lùng cười.
Text được lấy tại http://truyen360.com- Nếu tôi nghi ngờ anh là người Giang Cương. Anh nói như thế nào?
- Ha hả.
Đối phương mỉm cười.
- Giang Cương cũng đáng ngang hàng với tôi sao? Nói thật cho cô biết, tôi đến từ Bắc Kinh. Tiến quân sản nghiệp nguồn năng lượng tỉnh Tây là một bố cục lâu dài. Trước đó, đã bước ra bước đầu tiên.
- Chẳng lẽ…
Trong nháy mắt, Trần Diễm ngừng thở, cô gần như đoán được đối phương là ai.
Nhưng tới đây lại có vấn đề. Lý Thấm muốn cổ phần. Nhà họ Phó cũng muốn. Cuối cùng phải bán cho ai? Hoặc là nói, nhà họ Phó và Lý Thấm phối hợp diễn trò, hay là đặt giá?
Mang theo nghi vấn, Trần Diễm thử hỏi một câu:
- Tốt lắm, nếu anh có thực lực khá, tôi tạm thời tin tưởng anh... Anh nghĩ ra giá thế nào?
- Giảm 20% giá thị trường.
Đối phương rất trực tiếp ném ra một giá.
- Anh cũng thật biết định giá.
Trần Diễm mỉm cười.
- Hiện tại, cổ phần trong tay của tôi. Hơn nữa, giá cổ phiếu mỏ khai thác An Đạt cũng rất ổn định. Anh muốn mua gấp, tìm tới tôi, vì sao tôi còn phải bán giảm giá?
- Bởi vì...
Đối phương cũng cười ha hả.
- Cổ phiếu mỏ khai thác An Đạt lập tức sẽ giảm mạnh. Hiện tại cô bán, là 20%. Sau này, sợ là 40% cũng không tới.
- Anh...
Còn chưa nói hết lời, không ngờ đối phương cắt đứt điện thoại. Trần Diễm cầm điện thoại, mờ mịt không biết kết cuộc ra sao. Sau khi sửng sốt một lúc lâu, cô mới tỉnh ngộ, trong lòng giật mình kinh hãi. Nói như vậy, Hạ Tưởng trong cuộc đọ sức của sự kiện Coca Cola, cũng chiếu cố vì bố cục mỏ khai thác An Đạt?
Khẳng định là đúng rồi.
Trần Diễm lại liên tưởng đến thời cơ Lý Thấm xuất hiện đúng lúc, lại đối lập với thủ pháp trước sau của nhà họ Phó ra tay thu mua mỏ khai thác Thắng Hoa, trong lòng lại càng chắc chắc, sợ là nhà họ Phó dưới sự ủng hộ của Hạ Tưởng, quyết định ăn chắc mỏ khai thác An Đạt.
Trần Diễm không đoán đúng. Thậm chí, ngay cả một nửa cũng không đoán trúng, cô hiểu được bên ngoài của chính trị, nhưng không biết trong chính trị ngoại trừ cò kè mặc cả ra, còn có sự kết hợp hư hư thật thật.
Vài ngày sau, sự kiện Coca Cola được xác định, nguyên nhân cuối cùng gây ô nhiễm đã chỉ hướng về phía mỏ khai thác An Đạt. Bởi vì Sự kiện Coca Cola đã ồn ào huyên náo, gần như trở thành sự kiện quốc tế. Cuối cùng không ngờ, việc ô nhiễm bất ngờ dừng ở trên đầu mỏ khai thác An Đạt. Trong khoảng thời gian nửa ngày, mỏ khai thác An Đạt nhân cơ hội liền trở thành "Xí nghiệp nổi danh Quốc tế"!
Mùi vị ở nơi đầu sóng ngọn gió cũng không hay gì. Chẳng những truyền thông trong nước dùng ngòi bút làm vũ khí đưa tin khắp nơi về mỏ khai thác An Đạt, ngay cả truyền thông nước ngoài cũng ngang ngược chỉ trích mỏ khai thác An Đạt. Công kích mỏ khai thác An Đạt liên lụy tới hình tượng công ty Coca Cola, thậm chí các giới truyền thông khác mãnh liệt yêu cầu chính phủ nước Mĩ tạo áp lực với chính phủ Trung Quốc, yêu cầu xử phạt mỏ khai thác An Đạt.
Quốc hội nước Mĩ cũng có nghị viên đề nghị, yêu cầu chính phủ nước Mĩ tiến hành ngăn chặn kinh tế đối với mỏ khai thác An Đạt.
Trong vòng một ngày, danh tiếng của mỏ khai thác An Đạt đã được truyền đi khắp thế giới.
Giang Cương phát điên, ông ta còn chưa chuẩn bị tâm lý đối mặt với tình trạng đột nhiên được nổi danh như vậy, càng không vui sướng gì khi thành danh được thiên hạ biết tới. Nếu trước kia, được tuyên truyền miễn phí trên quy mô lớn kích động lòng người như thế thì thật là chuyện tốt, nhưng hiện tại ông ta cũng là sứt đầu mẻ trán, gấp gáp đến độ xoay mòng mòng.
Nổi danh thì đã nổi danh rồi, nhưng là danh tiếng xấu. Hơn nữa, mỏ than một tỉnh mà kinh động tới chính phủ nước Mĩ, bị chính phủ nước Mĩ ngăn chặn về kinh tế, ông ta thật đúng là hân hạnh ba đời. Chủ yếu chính là do truyền thông lớn đều cùng làm, xấu hay tốt bày ra cả đấy, hiệu quả chính là cổ phiếu giảm mạnh!
Trong vòng một ngày giá thị trường giảm xuống 10%.
Cuối cùng, Giang Cương đã lĩnh giáo được thủ đoạn long trời lở đất của Hạ Tưởng. Ban đầu khi cùng ngầm đấu đá với Coca Cola, ông ta còn đứng ở một bên khoanh tay nhìn, vui tươi hớn hở xem cuộc chiến đang diễn ra, cho rằng Hạ Tưởng quá ngốc, không ngờ còn có thời gian rảnh rỗi làm ầm ĩ với Coca Cola, không biết lửa cháy cả phía trước lẫn phía sau?
Chờ đến bây giờ ông ta mới tỉnh ngộ. Lúc ấy, ông ta vui tươi hớn hở xem cuộc chiến, cũng chỉ là người thường xem náo nhiệt, không biết Hạ Tưởng đã đồng thời đào hầm dành cho ông ta. Sự kiện Coca Cola huyên náo càng lớn, thì cái hố đào cho ông ta lại càng lớn.
Cổ phiếu Mỏ khai thác An Đạt hạ giá chỉ là bước đầu tiên, cuộc vây bổ bước thứ hai đã tùy thời mà đến.
Cục giám sát chất lượng và Cục bảo vệ Môi trường cùng lúc từ hai phía đến mỏ khai thác An Đạt, để điều tra lấy chứng cứ tại hiện trường. Trải qua kiểm tra đo lường, mỏ khai thác An Đạt chẳng những không đạt tiêu chuẩn, còn tồn tại rất nhiều tai hoạ ngầm về an toàn. Cục giám sát chất lượng truyền đạt mệnh lệnh thông báo kỳ hạn phải chỉnh đốn và cải cách cho mỏ khai thác An Đạt. Cục bảo vệ môi trường mở một tấm hóa đơn phạt 5 triệu tệ.
Tin tức truyền ra, giá cổ phiếu mỏ khai thác An Đạt lại giảm xuống.
Mà thời điểm toàn bộ mũi nhọn đều chỉ vào mỏ khai thác An Đạt, nhà máy Coca Cola ở tỉnh Tây cũng lại lặng yên khởi công lại. Cuộc đọ sức lần này, với việc Coca Cola tháo chạy đã hoàn toàn kết thúc. Tinh thần chỉ thị của Hạ Tưởng toàn bộ được chứng thực.
Tuy rằng sự việc không lớn, không đủ để bay lên đến độ cao đối kháng kinh tế Trung Mỹ, nhưng dùng lời nói của Hứa Quan Hoa để hình dung chính là:
- Truyền bá oai danh của một nước!
Cuộc đọ sức thực sự luôn luôn ở phía sau màn, để chống lại áp lực từ các phía nước Mĩ, ngoài mặt, Hạ Tưởng vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn ở tỉnh Tây, trên thực tế ở phía sau, Ngô Tài Dương cũng tốt, Cổ Thu Thật cũng tốt, bao gồm cả Thủ tướng ở bên trong, đều chống lại áp lực không nhỏ đến từ chính phủ nước Mĩ.
Kết cục cuối cùng của sự tình, dùng lời nói của Hứa Quan Hoa để nói chính là truyền bá oai danh của quốc gia! Không chút khoa trương, quả thật cũng khiến chính phủ nước Mĩ mất hết thể diện. Đương nhiên, phía nước Mĩ cũng rất rõ ràng, tỉnh Tây mượn việc chèn ép Coca Cola để nói chuyện, mũi kiếm chỉ vào sóng gió Nam Hải.
Tương đương là các bên giao thủ, đều thắng một ván. Ít nhất, cuộc tranh chấp ở Nam Hải chưa gió êm sóng lặng.
Sau việc này, Hạ Tưởng đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong cảm nhận của vô số chính khách tại nước Mỹ. Không ít chính khách nước Mĩ đều để ý tới Hạ Tưởng như mối họa lớn nhất, là một lực lượng hậu bị có khả năng nhất khiêu chiến quyền uy của nước Mĩ, nước Mĩ đặc biệt thành lập một tổ nghiên cứu về Hạ Tưởng. Hiện tại đã bắt đầu chú ý tới nhất cử nhất động của Hạ Tưởng, đem lời nói và việc làm của Hạ Tưởng thành một tham khảo chế định chính sách chiến lược của nước Mĩ sau này.
Kỳ hạn chỉnh đốn cải cách và phạt tiền mỏ khai thác An Đạt chỉ là bước thứ hai, bước thứ ba cũng đi liền ngay sau đó.
Mỏ khai thác An Đạt sản xuất than đá, một bộ phận cung ứng cho tỉnh Tây, còn phần lớn tiêu thụ ở các tỉnh xung quanh. Trong đó, tỉnh Yến là nơi tiêu thụ nhiều nhất cho mỏ khai thác An Đạt.
Tỉnh Yến là lá chắn phía đông tỉnh Tây, than đá tỉnh Tây vận chuyển về hướng đông, nhất định phải đi qua tỉnh Yến.
Bộ phận xe vận chuyển than đá của mỏ khai thác An Đạt, khi đi qua đường cao tốc tỉnh Yến, bị kiểm tra và ngăn cản liên tục. Nguyên nhân rất đơn giản, quá tải.
Quá tải là tình hình chung ở trong nước tại Trung Quốc. Nguyên nhân ở chỗ nào? Đội vận chuyển không chở quá tải sẽ không kiếm được tiền? Phí qua đường kếch xù là một vấn đề làm giá thành tăng cao, cản trở giao thông và giảm bớt chỉ số hạnh phúc trong lòng dân.
Trước kia, xe vận chuyển của mỏ khai thác An Đạt cũng chở quá tải, nhưng rất ít khi bị kiểm tra, chủ yếu cũng là đã bồi dưỡng dọc tuyến đường này rồi. Nhưng gần đậy bị kiểm tra và ngăn cản quá gắt gao, gần như tất cả các xe đều bị kiểm tra, tất cả các xe bị kiểm tra đều bị giữ lại.
Liên tiếp mấy ngày, mỏ khai thác An Đạt không chịu nổi nữa, than đá sản xuất ra chồng chất như núi, không thể vận chuyển ra ngoài, than đá đọng lại từng đống ở mỏ khai thác An Đạt, khiến Giang Cương rốt cục cảm nhận được mùi vị khó trả lời.
Nếu chỉ là xe vận chuyển than đá của một mỏ khai thác An Đạt thì đã đành, lại cố tình loại trừ mỏ khai thác Thắng Hoa ra, gần như tất cả các xí nghiệp than đá liên hợp phản đối chuyển hình kinh tế loại hình nguồn năng lượng, đều có ít nhất một phần ba xe bị kiểm tra, bị giữ lại, tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
Và hình thành sự đối lập rõ ràng dứt khoát chính là, sau khi mỏ khai thác Thắng Hoa nhận thầu cho một công ty vận chuyển than đá mới, chẳng những chưa từng phát sinh việc kiểm tra và ngăn cản, hơn nữa tốc độ vận chuyển rõ ràng nhanh hơn, quy trình cũng khoa học hơn so với trước kia rất nhiều. Vận chuyển mau, lượng tiêu thụ liền lớn hơn, tất nhiều khách hàng ban đầu của mỏ khai thác An Đạt đều chuyển hướng sang phía mỏ khai thác Thắng Hoa.
Có mấy xí nghiệp than đá có lập trường cũng không kiên định thấy tình thế không ổn, lập tức xoay người duy trì khoảng cách với mỏ khai thác An Đạt, nhưng đoàn xe vận chuyển vẫn bị kiểm tra và ngăn cấm nghiêm trọng như cũ, lại vội vàng xin kinh nghiệm của mỏ khai thác Thắng Hoa, sau khi được chỉ điểm, đều đổi sang đoàn xe vận chuyển mới. Sau đó quả nhiên thông suốt chặng đường.
Lực lượng của nhà họ Mai ẩn núp cũng đã được lộ rõ. Nhưng đồng thời, Hạ Tưởng cũng không trực tiếp yêu cầu nhà họ Mai ra sức, thuận tay làm cho nhà họ Mai tiếp nhận không ít lợi ích từ dịch vụ vận tải ở tỉnh Tây.
Liên tiếp bị đả kích, giá trị của mỏ khai thác An Đạt trên thị trường tiếp tục giảm mạnh trên diện rộng, cổ phiếu tiếp tục trượt giá.
Mỏ khai thác An Đạt... Sau khi bị uy thế còn lại của sự kiện Coca Cola huỷ diệt, bị thương nặng, mắt thấy đã trượt đến bên bờ phá sản.
Trần Diễm hối hận không kịp, sớm đem cổ phiếu bán ra cho xong chuyện thì tốt biết bao. Hiện tại giảm xuống đâu chỉ dừng lại ở hai mươi phần trăm (20%), sợ là ngay cả bốn mươi phần trăm (40%) cũng có thể. Trước kia bán với giá 20%, cũng hơn nhiều so với hiện tại.
Chẳng qua thế gian không có đường lui nào có thể đi. Dù Trần Diễm hối hận, cũng không đến mức chủ động lại đề xuất chuyển nhượng cổ phiếu cho Lý Thấm. Đang lúc ở thế khó xử, Lý Thấm lại như mưa xuất hiện đúng lúc.
- Trần Diễm, có thời gian lại gặp nói chuyện hay không?
- Được, cô nói địa điểm đi.
Trần Diễm không hề kiêu ngạo, cô lo lắng nếu muộn một bước, mỏ khai thác An Đạt nói không chừng sẽ thực sự bị phá sản thanh lý.
Khi Trần Diễm và Lý Thấm gặp mặt, cùng lúc đó, rất nhiều hộ lẻ tẻ trong mỏ khai thác An Đạt đều không kiên trì được, cũng bắt đầu bán tháo cổ phiếu trong tay, vừa ném ra ngoài, đã bị một thế lực thần bí tiến tới nuốt cả.
Lúc này, Giang Cương cũng ý thức được nhưng lại thật sự không có đủ sức để xoay chuyển tình thế. Liên minh chống lại Hạ Tưởng của ông ta còn chưa phát huy hết công dụng, mà mỏ khai thác An Đạt đã bị Hạ Tưởng đùa chết trước. Ông ta không cam lòng.
Hiện tại đã đem nước bẩn tai nạn mỏ tạt đến người Hạ Tưởng có chút hơi sớm. Thời cơ không đúng, hiệu quả sẽ không tốt lắm. Tốt hơn vẫn là chờ tới sang năm, khi hội nghị Hội đồng nhân dân được tổ chức, lại châm mồi lửa tai nạn mỏ, sau đó mới phát động đại biểu khiến Hạ Tưởng không thể trúng cử, như vậy cũng sẽ thuận lý thành chương.
Lúc này, trước tiên phải khởi động ra một đòn sở trường đúng lúc.
Bị buộc bất đắc dĩ, cuối cùng, Giang Cương phải cứng chọi cứng. Thật ra, ông ta cũng vì lo nghĩ mà hạ quyết tâm, chứ không phải là Hạ Tưởng cố ý buộc ông ta ra chiêu? Nhưng cũng chỉ vì lo nghĩ, đã bị lửa giận trả thù bao phủ.