Quyền Bính

Chương 106: Mười hai tháng giêng đăng đèn

Chương 106: Mười hai tháng giêng đăng đèn
Tần Lôi cũng không biết là do suy của mình, hay là tại câu chuyện của nàng mang lại. Có người dốc hết sức mình cướp Niệm Dao trong tay Thái Tử, thì cha ruột Niệm Daocó thân phận nhất định rất thú vị.
Tần Lôi thầm than chính mình khi nhìn thấy như vậy mới giống chó săn truy đuổi. Có ba nguyên nhân khiến Tần Lôi chọc ngoáy lão tam lão Tứ. Đầu tiên, Niệm Dao mất tích, trong chuyện này, lão Tứ là người có hiềm nghi lớn nhất. Tên tiểu tử này thấy Tần Lôi sắc mặt liền âm trầm, cứ như hắn đã đoạt sữa của mình vậy. Hơn nữa gã có đầy đủ điều kiều kiện gây án. Tiếp theo, Tần Lôi còn chưa báo đáp cái ân được uống rượu mạnh ngày đó. Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, ngày đó rõ ràng lão tam muốn kéo mình vào chuyện này. Nếu không phải tính tình lão nóng như lửa, vừa sang năm mới đã ra tay, đánh cho lão tam trở tay không kịp, có thể Tần Lôi bị lão tam kéo vào rồi.
Thực tế này làm cho Tần Lôi căm tức, hắn lệnh Thiết Ưng gấp rút điều tra, không cần e ngại.
Tần Lôi nấn ná cả ngày ở Tứ Hợp cư, ngay cả bữa tối cũng dùng cơm ở đó. Hắn không lo thời hạn ba ngày của hoàng đế bệ hạ, vì vị Tần đại nhân vốn được Văn Thừa Tướng phục bốn phần năm nhất định sẽ có một chương trình.
Tới giờ lên đèn, bọn Thiết Ưng lục đục trở về, thậm chí Quán Đào cũng đã tới. Tần Lôi đã để Trầm Băng bao tiểu lầu này. Hắn vô ý thức không coi hoạt động Thái Tử vào đâu.
Chờ nhóm người Thiết Ưng ăn cơm xong, Tần Lôi mới bắt đầu nghe mấy người báo cáo.
Hai phủ của Triết, Giản quận vương bị đốt chỉ còn bãi đất trống. Tạm thời cả hai nhà hiện tại ở tạm phủ Tông nhân. Thiết Ưng dựa vào thánh chỉ Chiêu Vũ Đế xử lý nghiêm khắc vụ án này, đã lật tung phủ đệ của hai vị quận vương, nhưng lại không phát hiện gì.
Mặt khác, Quán Đào thăm dò hiện trường, cơ bản xác định vụ cháy này không dập tắt được ngọn lửa là do các nơi trong vương phủ có chứ dấu mỡ động vật. Quán Đào trầm ngâm nói:
- Kết hợp với miêu tả của người tại hiện trường, thuộc hạ nhận thức chuyện này liên quan tới hai vị điện hạ, nhưng không chịu trách nhiệm hoàn toàn. Có người âm mưu lôi cả ba vị điện hạ vào đó.
- Đúng vậy! Lão tam lão tứ dù ngu xuẩn nhưng cũng không diễn cái khổ nhục kế vụng về như vậy. Tất nhiên có người đổ thêm dầu vào lửa.
Tần Lôi sờ lên cái cằm, cười khổ nói:
- Thái Tử điện hạ, thừa tướng, thậm chí Lý lão đầu đều có khả năng.
Quán Đào lắc đầu nói:
- Chắc không phải là Thái úy. Thuộc hạ căn cứ vào những việc trước đây lão làm đều như thái sơn áp đỉnh, Lôi Đình Vạn Quân. Lực lượng vô cùng mạnh mẽ đập tan mọi âm mưu. Lão tin vào lực lượng tuyệt đối.
Tần Lôi cười nói:
- Con rối hình người không làm chuyện xấu. Ngươi khiến nó lần đầu tiên làm chuyện xấu, mới không thể tưởng tượng được.
Tuy nhiên nói như vậy hắn cũng tin vào phán đoán của Quán Đào.
Tần Lôi như hiểu ra điều gì đó:
- Thừa Tướng đại nhân cũng không có khả năng.
Hắn có chút không nói nên lời nhưng mọi người đều biết, hôm nay Đại Tần uy chấn thiên hạ, tạo thế chân vạc. Thái úy nắm giữ bần phần quân quyền, Thừa tướng nắm giữ bẩy phần quan lại cùng hoàng tộc chính thống, tạo nên cường quốc đệ nhất thiên hạ.
Ba phương này có sự cân đối, Thái úy phủ cần thừa tướng cùng quan viên đảm bảo nuôi dưỡng, Thừa tướng đứng đầu quan văn cũng cần quân đội của Thái Úy bảo vệ. Mà Chiêu Vũ Đế cũng không phải gầy yếu như vậy. Trướcáp lực bên ngoài của hai nước kia, ba phương giũ sự hợp tác, nên không dễ dàng phá hủy.
Đối với Thái úy cùng thừa tướng, Chiêu Vũ Đế mới thật sự là đối thủ, con của hắn, còn chưa đáng kể. Căn bản không cần dùng biện pháp bỉ ổi như thế đối phó.
Vấn đề là biện pháp này hơi kém, nhưng không thể nghi ngờ rất khả thi. Với tư cách bên khơi mào sự kiện, lão đại nhất định phải bị trừng phạt. Lão tam lão tứ với nghi án phóng hỏa cũng phải chịu trách nhiệm tương ứng.
- Thái tử điện hạ?
Chỉ có Tần Lôi dám nói ra cái nghi vấn này.
Quán Đào gật gật đầu, lại lắc đầu nói:
- Thái tử gia có đầy đủ động cơ, nhưng trong đám con của bệ hạ, Thái Tử là người biết ẩn nhẩn có một không hai. Sao lại chỉ vì cái trướcmắt?
Tần Lôi giữ im lặng, với tư cách cấp dưới hắn biết rõ Quán Đào, trong lòng có kiêng kị, chỉ dám nhắc nhở chính mình —— Thái Tử có gì đó không đúng
Không đúng làtừ khi hắn trờ về từ nông trường Bắc Sơn, liền cảm thấy thái tử có chút kì quặc. Thì ra trước đó Thái Tử như hồ nước tĩnh lặng, có chuyện gì đều để chìm vào đáy hồ, không mang theo một tí gợn song. Mà bây giờ Thái Tử, tuy vẫn bình tĩnh như xưa, nhưng lại có xúc động đối với những chuyện xảy ra.
Tựa như tình cảm bên trong … Trung niên nhân
- Dốc toàn lực thăm dò tên chó má Công Lương Vũ có lai lịch gì? Chẳng lẽ là nữ giả nam trang?
Tần Lôi cố gắng thuyết phục chính mình, nhất định không nghĩ ngợi lung tung.
Ngày mười hai tháng giêng đốt đèn. Ngàyhôm nay vốn là ngày đám thợ thủ công chuẩn bị Tết Nguyên Tiêu, nhưng do phế tích hoang tàn khắp nơi, cùng với hai vạn dân chúng gặp tai bay vạ gió nên bọn họ đang đẩy nhanh tốc độ dựng lều.
Bình dân bách tính rẻ như chó, Tần Lôi bình thản, lên cửa xe, chuyển ánh mắt đến đường ngăn cách lũ lụt khắp nơi. Hắn không muốn tỏ vẻ chính nghĩa, lương tri, mà cảm thấy phẫn nộ. Sự phẫn nộ đối với người không tuân theo quy tắc.
Cái tâm trạng đó lan tới đại sảnh phủ Kinh Đô. Hôm nay là ngày qui định phá án.. Ba vị Hoàng Tử cũng đã ngồi ở dưới đường. Chỉ là Đại Hoàng Tử vẫn uy phong như trước, như tướng quân chiến thắng trở về. Còn sắc mặt hai vị điện hạ song sinh lại tái nhợt như cha mẹ chết.
Tần Lôi bình thản nhìn ba vị đại ca hành lễ vấn an. Lão tam cố gắng nở nụ cười, coi như đáp lại. Mà lão đại, lão tứ dứt khoát không để ý tới hắn. Tần Lôi cũng không để ý, trực tiếp đi đến phía đại án ngồi xuống, ý bảo Tần Thủ Chuyết có thể bắt đầu.
Tần Phủ duẫn vẫn cất lời dạo đầu như trước. Sau khi thỉnh an mấy vị Hoàng Tử liền cung kính nói với Đại Hoàng Tử:
- Vũ Dũng Vương điện hạ, hạ thần cả gan hỏi rõ, ngài ngày đó mang binh tới phủ đệ của hai quận vương Triết, Giản còn có lệnh của Tông nhân phủ?
Đại Hoàng Tử lắc đầu nói:
- Chưa từng.
- Có thủ dụ bệ hạ?
- Chưa từng.
Thanh âm Tần Phủ duẫn hơi trầm xuống nói:
- Điện hạ có công văn cho phép?
- Không có.
Đại Hoàng Tử vẫn bình thản lên tiếng.
Coi như tượng đất cũng có ba phần tính năng của đất, Tần Thủ Chuyết tạo cho Đại Hoàng Tử ba cái bậc thang, đều bị đá đi, không khỏi thấp giọng quát:
- Điện hạ! Ngài cũng biết tự tiện đưa binh tiến vào vương phủ chính là trọng tội không?
Dù căm tức, y cũng không nói rõ là tội gì mà vẫn để ra một chỗ trống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất