Quyền Bính

Chương 135: Nước sông lạnh như băng

Chương 135: Nước sông lạnh như băng
Nước Sở xưng rằng có một trăm ngàn kỵ quân, trên thực tế khi bày binh chỉ chưa đến hai mươi nghìn, trong mắt kỵ binh Tần chỉ là hạng gà đất chó sành mà thôi. Nam Sở được xưng có năm trăm nghìn bộ quân, nhưng số quân có thể đấu một trận chiến cũng chưa đầy sáu phần mười, trước mặt bộ binh Tề độc nhất vô nhị cũng không có lấy một chút phần thắng.
Nhưng gần trăm năm nay, trên quốc thổ rộng mênh mông của Nam Sở chưa bao giờ xảy ra chiến tranh. Bất luận là kỵ binh Đại Tần nổi tiếng, hay là bộ quân Đông Tề công thành đoạt đất bất kỳ nơi đâu, đều không có cơ hội hung hãn trước nước Sở yếu kém.
Nguyên nhân chính là sông Đại Giang chảy ngang toàn bộ Thần Châu tách nước Sở nằm riêng ở phía nam, do đó thủy quân Nam Sở vô địch thiên hạ. Giống như kỵ binh Tần và bộ binh Tề, trong lĩnh vực thuỷ quân thì nước Sở độc bá thiên hạ, bất luận về số lượng hay chất lượng.
Bộ đội quỷ nước chính là một đội quân tinh nhuệ trong thuỷ quân, chỉ có dũng sĩ có kỹ năng bơi tốt nhất, công phu cao nhất, sức chịu đựng giỏi nhất mới được chọn. Bọn họ có thể lặn xuống nước hơn một khắc, cũng có thể thực hiện các động tác độ khó cao ở dưới nước, ví dụ như đục chìm tàu thuyền đang chuyển động.
Dĩ nhiên quân Mã Nam sẽ không ngồi chờ chết, họ toàn lực huy động thuyền chèo, thúc giục thuyền nhỏ nhanh chóng di chuyển. Những người còn lại thì áp sát vào mạn thuyền, liên tục phóng ra tên nỏ xuống nước, việc này chắc chắn sẽ làm gây khó khăn khi quỷ nước thao tác dưới nước.
Với lại đám quỷ nước đều có chút vấn đề sơ sót, phía nam ôn hòa, nhiệt độ nước quanh năm tương đối cao, nhưng vào tháng hai ở phương bắc, nước sông vẫn lạnh thấu xương. Đám quỷ nước chưa bao giờ đến phương bắc thình lình phát giác, bản thân họkhông thể chịu đựng lâu như vậy ở dưới nước. Hơn nữa sức lực không giống ngày trước, bình thường trong hai mươi nhịp thở có thể đục thủng khoang thuyền, hiện giờ đến ba mươi nhịp thở rồi mà thuyền vẫn còn độ dày đáng kể chưa bị đục xuyên.
Nhưng cuối cùng đáy thuyền vẫn lần lượt bị đục thủng, nước sông lập tức tràn vào từ lỗ thủng, trong nháy mắt lan đến bàn chân của quân Mã Nam. Trên thuyền toàn bộ xạ thủ ném cung nỏ, chuyển sang dùng gáo, dùng thùng, dùng mũ, dùng tay, dùng hết thảy những vật có thể múc nước để tát nước ra ngoài. Lại có những người cởi quần áo bó lại thành đống lớn với ý đồ bịt kín chỗ thủng kia, song do áp lực nước quá lớn, hai tên cao to nằm đè lên đống quần áo bịt chỗ thủng cũng chỉ có thể làm chậm một chút tốc độ nước tràn vào. Ngay sau đó chỗ thủng thứ hai, thứ ba cũng xuất hiện, tốc độ thoát rốt cục không bì được với tốc độ nước vào.
Nhưng chỉ cần chậm lại một chút thường có nghĩa sẽ phát sinh biến cố.
Đúng lúc quân Mã Nam đang trì hoãn tai hoạ ngập đầu, trong khi đang chống đỡ, trên mặt sông xảy ra biến hóa . . .
Hơn mười chiếc thuyền con xuôi dòng từ sông Tiểu Thanh mà đến, đằng sau có mấy chục chiếc thuyền lớn nhỏ, rất nhiều chiếc thậm chí còn chở đầy hàng hóa. Người đứng trên thuyền cũng không phải binh sĩ mà là rất nhiều thủy thủ mặc đồ ngắn cùng ngư dân, bọn họ cầm trong tay cây gỗ hoặc xiên cá. Họ lướt đến dưới sự dẫn đầu của mấy thuyền quan, xuất hiện ở phía đông của thuyền Công Lương Vũ, chỉ trong một lát đã có thể gia nhập chiến đoàn.
Sau khi Công Lương Vũ hộc máu, tuy sắc mặt trắng bệch nhưng thần trí cuối cùng đã thoát khỏi sự điên loạn. Y gắng gượng dựa vào ông lão áo vải đứng vững lên, tay vịn vào tường buồng tàu, ánh mắt đảo qua mặt sông, nói khẽ:
- Sài thúc, chúng ta đi.
Ông lão áo vải được gọi là Sài thúc hơi kinh ngạc nhìn về Công Lương Vũ , Công Lương Vũ khẽ nhếch khóe miệng, gượng cười nói:
- Chúng ta đã đạt được mục đích chủ yếu. Chờ chúng ta bố trí thế cục xong, Tần Lôi còn không phải nằm trong lòng bàn tay ta?
Sài thúc gật đầu, lại huýt sáo gọn một tiếng, thuyền con liền từ từ khởi động, trong chớp mắt lướt thật nhanh trên mặt nước. Cô gái áo xanh nhịn không được hỏi:
- Những thủ hạ của ngài làm sao bây giờ?
Công Lương Vũ khẽ lắc đầu, không nói gì. Làm sao bây giờ? Những người này vốn là y mượn tới, không về được thì tốt.
Cuối cùng có một chiếc thuyền bị hỏng nặng nhất hoàn toàn bị nước sông tràn vào, mười mấy vệ sĩ trên thuyền đều rơi xuống nước, lao nhao vùng vẫy kêu cứu. Hai chiếc thuyền nhỏ may mắn không bị quỷ nước công kích tranh thủ chèo thuyền qua, các Hắc Y Vệ đầu thuyền thả dây thừng xuống, lớn tiếng hò hét để đồng bọn bắt lấy.
Nhưng đám u linh dưới nước làm sao có thể để cho bọn họ được như ý? Mấy Hắc Y Vệ ra sức bơi trong nước vừa muốn nắm dây thừng trước mặt liền cảm thấy dưới chân bị xiết chặt, trong chớp mắt đã bị kéo xuống, không còn ngoi lên nữa.
Mắt thấy đồng bọn liên tiếp biến mất trên mặt nước, Hắc Y Vệ trên thuyền muốn rách cả mí mắt, nhưng không có cách nào xạ kích ngăn cản. Cuối cùng vốn có hơn mười vệ sĩ, song số người trèo lên trên thuyền chưa tới một nửa.
Tần Tứ Thủy phát hiện hai tay Vương gia vịn chặt lấy vách xe đã bắt đầu chảy máu, y cũng không dám tiến lên, bởi vì sắc mặt Tần Lôi chưa từng làm cho người ta sợ hãi như thế! Một cảm giác tức giận quỷ dị cực độ tỏa ra trên gương mặt anh tuấn của hắn, khiến Tần Tứ Thủy đứng cách đó hai thước không rét mà run.
Tần Lôi đã nổi giận, nổi giận đối với Công Lương Vũ và với bản thân hắn lẫn vào nhau khiến ngũ tạng hắn như vỡ vụn, lửa giận sôi lên. cuối cùng hắn đã biết Công Lương Vũ là hạng người gì.
Y là tên điên, một tên điên biến thái.
Tần Lôi vừa đến bờ sông, vừa nhìn cục diện liền hiểu mục đích Công Lương Vũ đưa khoảng một trăm người đến Trung Đô là muốn được việc, chỉ cần là người bình thường thì chạy thoát càng nhanh càng tốt.
Có lẽ ngay từ đầu Công Lương Vũ cũng có ý định như thế, nhưng lúc Tần Lôi vừa xuất hiện, y lại không còn lý trí chỉ huy thủ hạ công kích quân Mã Nam. Phải biết rằng, nếu Công Lương Vũ muốn chạy trốn thì quân Mã Nam căn bản đuổi không kịp.
Tần Lôi biết rõ Công Lương Vũ công kích Mã Nam không phải vì giải tán quân ngăn chặn ở thượng du, quân tinh nhuệ Nam Sở của y hẳn không thiếu cách thoát vây, chủ yếu là y muốn dạy cho Tần Lôi một bài học nhớ đời.
Tần Lôi biết rõ bất luận mình làm thế nào, Công Lương Vũ cũng sẽ không bỏ qua cho thủ hạ của hắn, cho nên Tần Lôi làm như vậy là để kéo dài thời gian.
Trên đường chạy tới, hắn cũng gặp Thạch Dũng đang chạy đến nhánh sông. Tần Lôi phân phó vài câu đơn giản, lại bảo y vừa đi dọc theo sông Tiểu Thanh hướng về phía nhánh sông, vừa phái người lớn tiếng hô hào:
- Gián điệp Nam Sở sắp đi ra từ sông Ngọc Đới, mọi người nhanh đi bắt bọn chúng.
Lúc ấy Tần Lôi cũng không biết mình chó ngáp phải ruồi, chỉ hi vọng là có thể khiến tất cả các thuyền lớn nhỏ đi theo Thạch Dũng ngăn chặn trên sông Ngọc Đới.
Người Tần hung hãn hiếu chiến, vừa nghe nói có quân giặc dám làm loạn vào ban ngày ở Trung Đô, họ nào có thể chịu nổi? Nghe được tin họ đua nhau bỏ dở việc đang làm, đi theo thuyền quan của Thạch Dũng hướng đến nhánh sông. Những người không nghe được thấy kẻ khác chèo thuyền hướng về sông Ngọc Đới như điên, liền lớn tiếng hỏi:
- Các người đi làm gì?
Người trên thuyền hô lớn:
- Tìm gián điệp Nam Sở! Đi chung, đi chung!
Người hỏi vừa ứng đáp, vừa đi theo phía sau. Khi Công Lương Vũ bắt đầu nổi giận, Tần Lôi nhận được tin khoái mã báo lại, trong thời gian ngắn ngủi như thế mà nhánh sông đã tụ tập mấy chục chiếc thuyền, hắn lập tức bảo Tần Tứ Thủy phóng ra tín hiệu màu xanh lá gọi Thạch Dũng tới.
Đạn tín hiệu do Tần Lôi tự chế bởi vì có vấn đề với ngòi nổ, nên từ khi châm ngòi đến lúc phóng ra cần một khoảng thời gian. Vì vậy khi Tần Lôi vừa ra lệnh "rút lui", đạn tín hiệu trong tay Tần Tứ Thủy liền bắn ra, chỉ có thể nói rõ trước đó Tần Lôi đã lệnh cho Tần Tứ Thủy phát tín hiệu rồi.
Công Lương Vũ cũng không biết điểm này, còn tưởng rằng Tần Lôi nói "rút lui" xong thì Tần Tứ Thủy mới bắt đầu phóng tín hiệu. Nếu y hiểu rõ chi tiết này, tất nhiên sẽ không nói câu tiếp theo. Tự rước lấy nhục không nói, đã vậy y còn hộc máu.
Thuyền con của Công Lương Vũ nghênh đón đội tàu đông đảo lướt tới, linh hoạt di chuyển tựa như đàn cá xông vào đám thủy thảo, nhanh nhẹn luồn lách qua các khe hở giữa mấy chiếc thuyền.
Kỳ thật Tần Lôi có thể phát tín hiệu, lệnh cho bọn người Thạch Dũng ngăn lại mấy chiếc thuyền con bằng bất cứ giá nào. Nhưng hắn không làm vậy, bởi vì thuyền nhỏ của quân Mã Nam lại chìm mất một chiếc.
Thực ra Tần Lôi chỉ có thể huy động một trăm mười thủ hạ của Thạch Dũng và khoảng mười chiếc thuyền, về phần thuyền dân thì theo phụ giúp vẫn ổn, song không thể huy động được.
Tần Lôi không phải Công Lương Vũ, thủ hạ của hắn không phải công cụ.
Thạch Dũng dẫn theo thủy thủ cùng ngư dân đã biết thuyền nhỏ sắp chìm trên mặt sông là người một nhà, bọn họ không để ý thuyền con đang lướt qua, mà lại chạy đi cứu viện quân Mã Nam trên thuyền nhỏ.
Tần Lôi không nhìn theo hướng mà Công Lương Vũ biến mất, hắn biết mình đã bỏ qua lần cơ hội tốt nhất để bắt y.
Tuy đám người Thạch Dũng vẫn chưa chạy tớinhưng phần lớn các thị vệ trên thuyền thứ hai bị đắm đều được cứu lên. Bởi vì có chiếc thuyền hoa chặn ngang qua ném mấy cây gỗ xuống, các thị vệ ôm lấy cây gỗ, u linh dưới nước có kéo cũng vô ích.
Trên thuyền hoa xuất hiện bóng dáng của Trầm Băng, sau khi báo tin yliền ẩn núp, đợi đến khi bắt gặp quỷ nước Nam Sở, ông biết tình huống không ổn nên mau chóng dẫn người tìm thuyền. Có điều thuyền hoa trên sông vừa thấy có người chém giết, họ liền chạy xa được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Đám người Trầm Băng chạy xuống hạ du chừng một dặm mới nhìn thấy một chiếc thuyền hoa cập sát bờ,lúc chiếm được thuyền thì họ lại chèo về, vừa kịp lúc đợt người thứ hai bị rơi xuống nước .
Bọn Thạch Dũng cũng chạy tới, lũ lượt ném thang dây thừng để cho các Hắc Y Vệ trên thuyền nhỏ trèo lên. Các Hắc Y Vệ thấy cứu tinh đã đến đều dừng múc nước lại, tranh nhau nắm lấy dây cứu mạng.
Bọn họ ngừng tát nước, trong nháy mắt thuyền sắp chìm, mà số người nắm lấy thang dây chưa đến ba phần mười, còn lại đều rơi xuống nước.
May mắn thuyền của bọn họ nhỏ, hơn nữa là bằng gỗ, khi chìm nghỉm lực hút cũng không nhiều cho lắm, lúc này mới bảo ngư dân và thủy thủ nhảy "lõm bõm" xuống nước cứu người.
Mà những tên quỷ nước kia cũng không có động tĩnh gì nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất