Quyền Bính

Chương 184.1: Tiên nhân nóng tính.

Chương 184.1: Tiên nhân nóng tính.
Với tư cách là thần tiên nổi danh nhất lúc bấy giờ, là đối tượng xem bát quái của bách tính, chút lịch sử chói lọi đó của y người ta tất nhiên nghe nhiều mà thuộc. Lúc này nghe chính miệng thần tiên tự nhận mình là Lữ Động Tân rồi, ai nấy đều xúc động lệ nóng lưng tròng, phục trên mặt đất dập đầu như bằm tỏi. Đến cả đám Hồ thừa tướng cũng không ngoại lệ. Đám người đó tuy gan to tày trời nhưng ai dám bất kính trước mặt thần tiên?
Lúc này “Lữ chân nhân” lại nói tiếp:
-Ta phụng mệnh Ngọc Đế chuyển sinh vào nhà đương kim đế vương, để tạo phúc muôn dân, cứu vớt khó khăn. Bây giờ hai tỉnh phía nam Đại Tần tranh đấu hỗn loạn, chà đạp sinh linh, chuyện này ta phải quản!
Những người trên thành tuy tin rằng y là thần tiên, nhưng nghe y nói phải quản chuyện này lại nhớ ra Lữ chân nhân kiếp này là vương gia Đại Tần, không khỏi rối rít lên như đưa đám. Lẽ nào Lữ chân nhân cũng muốn nối giáo cho giặc? Giúp đỡ quan quân tàn hại chúng ta sao?
“Lữ chân nhân” thấy trên thành xôn xao, biết được lời nói của mình khiến cho tâm tình của đám giáo đồ Di Lặc bất ổn. “oanh” một tiếng, ngón tay vê kiếm quyết quát một tiếng:
-Chớ có om sòm!
Vừa nói vừa chỉ quyết kiếm về phía hào nước, tiếp đó là những tiếng nổ liên tiếp vang lên, mặt nước vốn yên lặng cuộn lên bức tường nước dài một trượng, cao ba trượng, nổ tung lên vô số cá tươi.
Mọi người lúc này mới biết thần uy như địa ngục! lần này là cảnh cáo, đoán chừng lần sau sẽ đến lượt người, đám đông nhao nhao giờ câm như hến, thầm nghĩ, Lữchân nhân tính tình thật là nóng nảy.
'Lữ chân nhân' lạnh lùng vô cùng, điềm nhiên nói:
-Trời có đức hiếu sinh, ta muốn thay trời cứu vớt các ngươi, các ngươi lại dám om sòm lên với ta! Thôi thôi thôi, đợi ta thể hiện chút thủ đoạn, để dạy cho các ngươi biết thế nào là thiên uy khó đoán!
Nói xong rút bảo kiếm sau lưng ra, chợt quát lên:
-Trước tiên ta sẽ gọi hỏa thần, trừng phạt các ngươi một chút! Khiến cho các ngươi tứ thành phát hỏa!
Vừa nói vừa múa kiếm,.ngón tay vuốt trên thanh kiếm, một ngọn lửa bốc lên từ thanh kiếm dường như có con rồng lửa cố thủ trên thanh Thuần Dương bảo kiếm đó.
“Lữ chân nhân” không chút hoang mang, lại gập đầu ngón tay búng lên vỏ kiếm, một hồi sấm vang lên theo sau. Con rồng lửa trên thanh kiếm đó liền phi bắn ra mấy trượng, chớp mắt đã biến mất giữa ban ngày ban mặt.
Mọi người lại nhớ ra “Lữ chân nhân” nói muốn cho tứ thành phát hỏa, vội vàng quay đầu lại nhìn, quả nhiên, các khu dân cư ở bốn phía thành bốc cháy ngùn ngụt, ngọn lửa chảy thẳng lên trời, chẳng khác gì bốn con rồng lửa đang ngửa cổ gào thét.
Tận mắt chứng kiến tiên thuật của “Lữ chân nhân”, bao gồm cả binh sĩ Trấn Nam dưới thành, đám giáo đồ Di Lặc trên thành, và toàn bộ bách tính vùng ven tụ tập tại chân thành, tất cả đều ngay ngắn quỳ lạy, cao giọng khen:
-Chân nhân tiên pháp vô biên!
Những người trên thành lại to gan xin “Lữ chân nhân” thu hồi tiên pháp, bọn họ đã hoàn toàn phục rồi.
“Lữ chân nhân” trầm ngâm không nói, giống như đang suy nghĩ yêu cầu của mọi người, rất lâu sau, mới thở dài nói:
-Thôi!
Vừa nói vừa...chỉ lên trời, hét lớn:
- Chúng thần quy vị!
Theo sau một tiếng sấm, ánh lửa trong thành dần dần tắt lịm, dường như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Lúc này cơn gió nhẹ đưa tới một mùi thơm của rượu, hết thảy nhất tề tán thưởng:
-Không hổ là tiên tửu! Làm phép cũng có hương rượu!
Đến đây, họ hoàn toàn tin tưởng Long Quận Vương chính là Lữ Động Tân.
Lại nghe vị Long Quận Vương kia ho nhẹ một cái, cao giọng nói:
-Phải biết ta pháp lực vô biên, tiêu diệt tất cả các ngươi chẳng qua cũng chỉ là một cái trở bàn tay.....
Lời còn chưa dứt, liền nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa, mọi người đều cảm thấy đất rung núi chuyển dưới chân, hai tai ong ong, sợ đến nỗi ba hồn bảy vía bay mất nửa.
Đợi mọi người lần theo âm thanh nhìn về phía phát ra tiếng nổ mạnh, thì phát hiện van ống nước của con hào nước, bị tia sét vô cớ xuất hiện kia đánh nổ tan tác, trên không còn có những mảnh vụn của vỏ gỗầm ầm rơi xuống.
Đám đông trông thấy cả khúc gỗ to bằng bắp đùi cũng bị nổ tan nát, trong lòng không khỏi hoảng sợ lập lại:
-“Lữ chân nhân” thật nóng nảy!
Vội vàng dập đầu như bằm tỏi, nhao nhao cầu xin tha thứ:
-Chân nhân bớt giận, chân nhân bớt giận, xin nghe theo ngài!
Được cái mọi người đều rất cung kính quỳ dưới đất, thành kính bái lạy “Lữ chân nhân”, không ai nhìn thấy vị đại tiên trên đài cao đó cũng sợ xuýt nữa ngã ngồi xuống. “Lữ chân nhân” lấy kiếm chống đất, lấy lại bình tĩnh, trong lòng thầm chửi, bọn chó chết này, không phải một mực xác nhận sẽ không xảy ra sai sót sao? Sao lại đốt pháo sớm đúng hai mươi nhịp thở chứ, thế này thì ông đây diễn tiếp thế nào hử?
Cũng may hắn cũng thuộc loại thân kinh bách chiến, nhanh chóng nhảy sang khâu tiếp theo, trực tiếp bước vào giai đoạn “mây mù dày đặc”, đợi lỗ tai hết ong ong, “Lữ chân nhân” mới ôn hòa nói:
-Chỉ cần các ngươi không chọc tức ta, ta rất dễ nói chuyện đấy.
Trong lòng mọi người nhất tề giật mình nói: “Tiểu nhân không nói gì hết, nửa chút bất kính cũng không có, ngài lại vừa phóng hỏa vừa đánh sét, thế mà còn bảo là tính tình tốt hay sao?”
Nhưng thần tiên thì nên uy phong nhưthế, tất cả mọi người ai cũng hiểu.
“Lữ chân nhân” tiếp tục nói:
-Thực ra ta vốn định làm phép đánh sập tòa thành, mau chóng chấm dứt sự phân tranh vô nghĩa này đi!
Lời vừa nói ra, đám người trên thành nhất thờithất kinh, phủ phục trên mặt đất dập đầu nói:
-Chân nhân tha mạng, chân nhân tha mạng!
Bọn họ không chút nghi ngờ “Lữ chân nhân” có năng lực làm được chuyện này.
Lại một tiếng sấm nữa vang lên, tướng quân giáp vàng bên hào nước chợt quát lên theo tiếng nổ:
-Ồn ào quá!
Mọi người lập tức nhớ ra, “Lữ chân nhân” ghétnhất là ồn ào. Họ vội vàng bịt chặt miệng, không dám ho he một tiếng, sợ dẫn tới trận lôi đình.
Thứ âmthanh hiền hòa hiền hậu đó của “Lữ chân nhân” lại tiếp tục vang lên:
-Nhưng đêm qua có người bạn già báo mộng cho ta, xin ta tha thứ....
Đây có thể là câu chuyện chốn thần tiên, đám đông không dám thở mạnh, sợ sót một chữ không nghe thấy, để rồi cả đời tiếc nuối.
-Người này chính là lão đại đứng ở đài sau của các ngươi, Phật Di Lặc.
Mọi người căng thẳng hít một hơi thật sâu, đức Phật từ bi, đích thân cầu xin sự tha thứ cho những kẻ đáng thương chúng ta! Ngẫm ra đức Phật đầu to mặt mũi tự nhiên phải to thôi, hơnnữa “Lữ chân nhân” không phải còn kiêm cả công việc của tây phương sao? Cái gì mà không phải là “Viên thông văn tử chân Phật”, vậy còn không phải giữ cho vị Phật tương lai chút thể diện sao. Bỗng chốc cảm thấy có chút hi vọng, nói không chừng không cần chịu đựng thần uy của Đông Hoa Đế Quân cũng nên.
Lại không dám lên tiếng biểu lộ sự vui sướng trong lòng, sợ chọc vào tính xấu của vị Phật gia kiêm chức này, không quan tâm giao tình diệt con sâu cái kiến của chính mình.
-Phật Di Lặc của các người là một người tốt, nhưng có một cái tật là thích ngủ. Kết quả là thằng nhóc của ông ta nhân lúc ông ta ngủ đã bỏ trốn xuống trần. Nhưng tên tiểu tử đó pháp lực không đủ, bị nghiệp trần thế làm cho tâm hồn mê muội, giết chết Thích Già Phật - vị hòa thượng chí thiện người thừa kế chính thống nhân gian, còn cả người thừa kế chính thống nhân gian do phật Di Lặc của các ngươi chỉ định, cũng chính là nữ phật của các ngươi! Sau này càng bịa đặt sinh sự, làm xằng làm bậy, thậm chí còn mưu toan cướp đoạt tôn vị đế vương nhân gian, làm cho trời đất trong sáng chướng khí mịt mù! Oán khí xông thẳng cửu thiên!Nếu không phải như vậy, thì phật Di Lặc của các ngươi cũng không tỉnh lại trước như vậy.
Vừa mới nói xong, rất nhiều giáo chúng không nhịn nổi nữa bắt đầu khóc thút thít, rất nhiều trong số họ được phật nữ cảm hóa đến với Di Lặc giáo, có tình cảm sâu sắc với Di Lặc giáo và phật nữ. Bây giờ nghe tin phật nữbị hại, tất nhiên là vô cùng bi ai, cũng hiểu vì sao phật tử kia vừa đến thì cả giáo phái trở nên vô cùng điên cuồng, dẫn đến tình trạng ngày hôm nay.
Mọi người nhất thờitrong lòng đầy căm phẫn. Những thân hình gầy yếu vô cùng dường như có sức mạnh tột cùng, đứng dậy cao giọng nói:
-Nghiêm trị hung thủ sát hại phật nữ! Bắt tên phật tử bỏ đi kia lại!
Câu nói này ngay lập tức nhận được sự hưởng ứng của đám đông. Trong tức khắc cảnh tượng hỗn loạn vô cùng, mắt thấy có người chạy về hướng phủ thành thủ.
Nhưng rất nhiều người còn chưa quên vị tiên nhân nóng nảy trước mặt, dập đầu cao giọng nói:
-Xin Phật gia bảo vệ lẽ phải.
Cái mà họ tin tưởng là Di Lặc giáo thuộc giáo phái phương tây, đương nhiên là gọi “Lữ chân nhân” theo chức vị ở Tây phương.
Nhìn cảnh hỗn loạn trên thành, “Lữ chân nhân” không vui vẻ ho khan hai tiếng, lại hai tiếng sấm nữa vang lên, đám người lại lập tức yên tĩnh. “Lữ chân nhân” lại hỏi:
-Các ngươi có đi cũng vô ích, nếu phật Di Lặc đã tỉnh rồi, tự khắc sẽ tóm cổ tên tiểu tử thối kia về trừng phạt, phật không cần các ngươi phải động thủ!
Lúc này, Hồ thừa tướng bừng tỉnh ngộ nói:
-Ta làm thế nào cũng không tìm được bọn họ ở đâu, hóa ra là bị Phật tổ xách cổ về rồi!
Thừa tướng đại nhân sớm chiều ở cùng với phật tử cũng đều nói như vậy, càng xác nhận hơn tính chân thực của giấc mộng của “Lữ chân nhân”.
Kẻ có đầu óc nhanh nhạy bất chấp tất cả hét lớn:
-Phật gia pháp lực vô biên, chúng tôi nghe nói ngài là bạn rượu của Diêm Vương, xin Phật gia dàn xếp, cứu lấy Phật nữ của chúng tôi!
“Lữ chân nhân” lộ vẻ khó xử nói:
-Chuyện này không khó, nhưng sinh tử luân hồi, nghe theo thiên mệnh. Điều này phạm vào thiên quy! Ta sẽ phải chịu sự trừng phạt của thiên đình.
Nhưng mọi người chỉ là cầu khẩn, khiến “Lữ chân nhân” tức không chịu nổi, để Phật nữ của các ngươi không phải chịu trừng phạt mà đẩy ông đây vào bể lửa! Tuy rất muốn nổi giận thể hiện một chút sự phẫn nộ của mình, nhưng khốn nỗi những đạo cụ tương đối mãnh liệt đã dùng hết, vì thế “Lữ chân nhân” cũng chỉ có thể nén giận làm ngơ.
Kì thực đạo lí rất đơn giản, tuy “Lữ chân nhân” là người tốt, nhưng vẫn là sau khi phụ huynh của nhà mình quay trở về thì trong lòng những đứa con không mẹ này mới cảm thấy an tâm.
Mọi người nhìn “Lữ chân nhân” dường như đang rơi vào thế khó xử, lại càng làm bộ đáng thương cầu khẩn:
-Xin tiên trưởng khai ân! Xin Phật gia khai ân!
Cảnh tượng đó muốn cảm động lòng người bao nhiêu có bấy nhiêu. Không khỏi khiến “Lữ chân nhân” lau mắt mà nhìn Kiều Vân Thường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất