Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 469. Hôm nay, em sẽ uống say cùng anh

Chương 469. Hôm nay, em sẽ uống say cùng anh


"Phải làm sao đây? Có nghiêm trọng không? Sở U, em sẽ luôn đứng bên cạnh anh." Nói đến đây, cô tựa như nghĩ đến chuyện gì đó, tiếp tục nói: "Nhưng mà, anh, anh đừng làm chuyện điên rồ, vẫn còn rất nhiều người ở bên quan tâm đến anh mà."
"Vẫn còn rất nhiều người ở bên quan tâm anh sao?" Sở U thì thào lặp lại lời nói của Lâm Lạc Nhi mà không để ý đến những câu cô nói trước đó.
Sau đó Lâm Lạc Nhi liền thấy trên mặt Sở U hiện lên một nụ cười đau khổ. Trong hiểu biết của cô, dường như Sơ U rất hiếm khi nở nụ cười như vậy, hình như là chưa bao giờ, nên cô càng đau lòng hơn.
"Tất nhiên là vậy rồi, cha mẹ anh này, người thân của anh, bạn bè của anh, còn có… còn có em nữa."
"Ha ha…" Hắn cúi đầu xuống lần nữa, đồng thời phát ra một tiếng cười quái dị.
Sau đó hắn ngẩng đầu lên, nghiêm mặt nhìn Lâm Lạc Nhi, sắc mặt dường như đã khôi phục lại bình thường?!
"Còn có em mà nhỉ, cảm ơn em, vừa rồi làm em sợ, anh không sao rồi." Câu nói cuối cùng rất nhẹ nhàng.
"Vậy anh nói cho em biết đi, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy, anh… Sao anh lại phản ứng lớn như vậy?" Theo Lâm Lạc Nhi thấy, tấm gương trong nhà vệ sinh chắc chắn là do Sở U đập nát, anh ấy lấy đâu ra sức lực lớn vậy? Nhất định là có chuyện gì đó chọc giận anh ấy. Nếu không làm rõ chuyện này trong lòng cô không yên tâm nổi. Nghĩ tới đây, Lâm Lạc Nhi lại liếc mắt nhìn bàn máy tính lần nữa.
"Do một số việc trong công ty thôi, thân phận còn chưa bị vạch trần, cha mẹ kỳ vọng ở anh rất nhiều!" Sở U nói xong câu cuối cùng thì bỗng nhiên chuyển đề tài, âm điệu cũng cao lên, nét mặt tươi sáng như ánh mặt trời: "Bọn họ thực sự rất kỳ vọng, anh cũng muốn khiến bọn họ hài lòng, muốn bọn họ mỉm cười và chấp nhận anh, đây chính là mục tiêu của anh."
Sở U thở hắt ra một hơi, tựa như giải phóng hết những chuyện tích tụ nơi đáy lòng: "Vừa nãy gặp chút thất bại nên anh phản ứng hơi quá khích, để em trông thấy bộ dáng này thực sự là… Ha ha, tiếc thật đấy."
"Không sao đâu, Nê Bồ Tát cũng biết nóng nảy mà, nói là anh." Nhìn Sở U từ vẻ âm u chuyển sang tươi sáng, trong lòng Lâm Lạc Nhi cũng bắt đầu vui vẻ. Mặc dù cô vẫn còn nghi ngờ và đáp nhận được không như mong muốn nhưng cũng có thể suy đoán ra một số thứ. Nghĩ đến đây, Lâm Lạc Nhi khó tránh khỏi có hơi ngạc nhiên với cha mẹ của Sở U, cách hai người họ giáo dục con cái thật là đặc biệt. Xem họ biến Sở U thành dạng người gì kìa, nếu như nói tới chuyện gả cho anh ấy…
Nghĩ tới đây khuôn mặt Lâm Lạc Nhi đỏ lên, trong lòng rối loạn, Lạc Nhi ơi Lạc Nhi, mày đang nghĩ đi đâu vậy?
"Được rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi, chị Chỉ Quân nấu xong thức ăn rồi."
Sở U nhìn dáng vẻ của đối phương, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, hắn vươn tay giữ lấy gáy Lạc Nhi, trong nháy mắt kéo sát khoảng cách của hai người, cuối cùng môi kề môi hôn nhau.
Sau ba giây dây dưa ngọt ngào ướt át, Sở U buông lỏng tay, trong chớp mắt tách ra đó, đôi mắt đẹp của Lâm Lạc Nhi trông mơ màng…
"Anh rất hiếm khi cảm động, với nãy em làm anh xúc động quá."
Lâm Lạc Nhi vẻ mặt ửng hồng đứng lên: "Được rồi, mau đứng dậy đi ăn cơm thôi." Trong lòng cô thấy vô cùng ngọt ngào.
Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi phòng ngủ, đi tới phòng ăn.
Chu Chỉ Quân dùng ánh mắt cẩn thận đánh giá Sở U nhưng không phát hiện ra bất cứ vẻ mặt nào khác, giống như mọi chuyện đều vẫn rất bình thường.
Sau đó cô lại hơi sửng sốt nhìn thoáng qua Lâm Lạc Nhi. Thật sự là nhìn không ra nha, con bé trông đứng đắn này dỗ đàn ông cũng có nghề lắm chứ!
Haizz~ phụ nữ ấy mà, chỉ cần chuyện liên quan đến người đàn ông mình yêu mến thì điều gì cũng có thể bỏ xuống được. Em gái này đáng thương quá mà.
"Chị Chỉ Quân, vừa nãy khiến chị chê cười rồi, thật là xấu hổ quá." Sở U ngồi xuống vừa cười vừa nói.
"Nào có đâu, thấy dáng vẻ này của cậu tôi cũng yên lòng, cậu Sở không có việc gì đấy chứ?" Chu Chỉ Quân quan tâm nhìn hắn hỏi.
"Không sao, tôi đã giải quyết xong hết rồi."
"Vậy thì tốt quá rồi, tôi nói với cậu này. Chu Chỉ Quân tôi mặc dù chỉ là cánh đàn bà con gái, nhưng ngoại trừ biết nấu ăn ra tôi thực sự còn có rất nhiều bản lĩnh đó. Sau này cậu Sở có gì cần nhờ tôi làm giúp thì cứ nói một tiếng, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Chu Chỉ Quân cũng không quên mượn cơ hội này để lấy lòng, tranh thủ để người đàn ông giàu có này nhìn cô ta với con mắt khác.
"Ha ha, chuyện đó thì dễ. Hôm nay tôi rất vui, cần phải có rượu chứ nhỉ!" Sở U nói xong, lúc chuẩn bị đứng dậy thì Chu Chỉ Quân ngồi đối diện đã đứng lên, "Để tôi đi cho, cậu Sở muốn uống rượu gì?"
"Được rồi, vậy chúng ta uống một chai sâm banh vàng đi!"
"Ok!" Giọng nói của Chu Chỉ Quân cũng rất dễ nghe, nhất là lúc này lại tỏa ra hơi thở thành thục của một người phụ nữ đã có chồng khiến Sở U cảm thấy cực vui tai vui mắt, tâm trạng cũng khá lên.
Thấy Chu Chỉ Quân đang cầm ly đế cao để rót rượu, Lâm Lạc Nhi khẽ mím môi, mỉm cười nói: "Chị Chỉ Quân, chị cũng rót cho em một ly đi!"
Sở U nghiêng đầu kinh ngạc nhìn cô, Lâm Lạc Nhi thì nháy mắt với hắn giống như thể đang nói, hôm nay em uống say cùng anh, vẻ mặt rất động lòng người.
Hai cô ấy hình như đều coi hắn “bị tổn thương” nên đang tìm biện pháp để hắn vui vẻ hơn, hơn nữa không mang bất cứ tính công danh lợi lộc nào, vô cùng chân thành và thuần khiết.
Người ta vẫn nói phụ nữ là bến đỗ tinh thần của đàn ông, phụ nữ… thật đúng là sinh vật tán tỉnh giỏi nhất.
"Ôi ôi, hôm nay Lạc Nhi cũng muốn uống rượu hả. Cậu Sở này, rượu này tôi cũng muốn nếm thử." Chu Chỉ Quân bên cạnh vừa rót rượu vừa nói.
"Cô muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, uống thoải mái, cứ coi như người nhà."
Bữa ăn hôm nay là bữa ăn vui vẻ nhất trong kiếp này của Sở U.
Tửu lượng của Chu Chỉ Quân rất tốt, thậm chí Sở U còn có loại cảm giác, nếu hắn so rượu với người phụ nữ này thì không chắc chắn có thể thắng nổi đối phương!
Cuối cùng hắn dìu Lâm Lạc Nhi mặt đỏ bừng, ánh mắt mê say lên lầu. Chu Chỉ Quân nhìn thấy, Sở U không mang Lâm Lạc Nhi lên phòng của cô mà tiến vào phòng ngủ của hắn.
Nhìn đến đây, Chu Chỉ Quân mỉm cười, sau đó yên tĩnh cúi đầu dọn dẹp.
Sở U tiến vào phòng ngủ của mình, nhẹ nhàng thả Lâm Lạc Nhi xuống chiếc giường lớn.
"Sở U, em chóng mặt quá, nhưng mà em, em không có say đâu, cảm thấy rất tỉnh táo."
"Tại em không uống quá chén, em mà thử quá chén xem, được rồi, mau nằm xuống đi, anh đi tắm đã."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất