Chương 476. U Dạ Táng Hoa Hồn (2)
Phương Viện Viện chớp mắt, sau đó mới lên tiếng: "Một ngày có thể đánh được 20 đồng vàng. Nếu như đem một vài sách kỹ năng, trang bị bán đi kịp thời có thể kiếm một ngày 600 đồng vàng."
Hai người, một ngày lại có thể đánh được 20 đồng vàng, ngày nào may mắn thu được 600... Không tồi.
Sở U biết, sách kỹ năng cùng với trang bị mà Phương Viện Viện nói nhất định là từ phó bản ra, không thể nào là từ dã ngoại, bằng không thì giá cũng không thấp như vậy.
Đồng thời cũng có thể đoán được, chưa có tiếp xúc qua BOSS dã ngoại, có thể là do công hội lớn bao hết, hoặc cũng có thể là do đánh không lại. Nhưng cũng rất lợi hại rồi, nếu gia nhập bang hội, thì nhất định sẽ là thành viên chuyên cày tiền.
Một người lợi hại như vậy, chẳng lẽ là kiếp trước là một ông lớn nào đó?! Có lẽ nào là thành viên công hội Siêu thần?
"Haha, năng lực không tồi, ID của hai người là gì."
"Em là Lãnh Dạ Táng Hoa Hồn!"
"Còn cậu ấy là U Dạ Táng Hoa Hồn!" Phương Viện Viện nói đến đây, gấp rút bổ sung thêm: "Mọi người đừng hiểu lầm, tụi em không có quan hệ gì với thần cấp U Dạ đâu. Với lại anh xem có trùng hợp không, trò chơi còn chưa bắt đầu tụi em đã sáng tạo ra cái tên đó rồi, tụi em cũng không biết người nào đã lấy cái tên U Dạ đó, làm hại tụi em bị mấy người nói là ăn theo, thật ra không có chuyện này." Phương Viện Viện nói xong, giống như tức giận, nghĩ chỉ vì tên ID trong trò chơi mà xảy ra vài chuyện không vui.
Chỉ là U Dạ Táng Hoa Hồn? Sở U chưa từng nghe qua cái tên này ở kiếp trước, hình như công hội Siêu thần cũng không có ai như vậy.
"Còn công hội nào thì sao?"
"Thôi đừng nói nữa, nói ra lại tức, vì cái tên U Dạ này mà khiến cho những công hội khác không chịu nhận tụi em."
"Không đến mức đó chứ, hai người là con gái mà!"
"Anh không biết đâu, cái tên U Dạ này hả, người yêu hắn thì yêu muốn chết, người hận hắn thì hận muốn chết, hai cái cực đoan. Hắn tạo ra liên minh nắm quyền nhưng đắc tội rất nhiều người, có lẽ hắn không biết, nhưng mà những người chơi trong công hội dưới quyền hắn làm việc thật là ngang ngược!" Phương Viện Viện nói tới đây, bất đắc dĩ lắc đầu: "Đạm Đài Tĩnh Ninh rốt cuộc bị hắn gián tiếp làm hại."
Thì ra là thế, nghe đến đây, Sở U nở nụ cười.
Chiếc SUV xa hoa cũng lái vào đường cao tốc...
"Vậy sao hai người không gia nhập công hội trong Liên minh cầm quyền? Hai người cấp bao nhiêu rồi?" Sở U hỏi.
"Tham gia không được, công hội trong Liên minh cầm quyền cũng chỉ có 14 công hội, tất cả đều đã đầy người. Hơn nữa, nếu là người chơi của Liên minh cầm quyền chơi dã ngoại phải cẩn thận, tuy rằng cao cao tại thượng nhưng mà hận thù rất nhiều. Tụi em là người chơi như vậy không thích hợp ở lại Liên minh cầm quyền. Em cấp 15, cậu ấy cấp 19. Nếu không có em cản trở, nếu không phải bận cày tiền thì Tĩnh Ninh đã ở cấp 24 rồi, trừ "Tiên" ra thì thì xếp hạng đỉnh cấp thế giới đó, cậu ấy thật sự là người chơi tuyệt vời, hai anh chị thì sao?"
Người chơi tuyệt vời đó cũng bị hắn giết trong một chiêu thôi...
"Ha ha, tụi anh à, còn chưa chuyển vị trí..." Sở U nói thế thôi chứ cũng rất bội phục Đạm Đài Tĩnh Ninh, đồng thời cũng thấy lạ, tại sao một cao thủ như vậy kiếp trước lại không có tiếng tăm gì.
"Vậy cần đồng vàng không, nghe nói có NPC có thể đổi điểm kinh nghiệm. Bây giờ tỉ giá đổi đồng vàng cao lắm đấy, nhưng anh là học trưởng, nếu anh muốn tụi em có thể bán rẻ cho anh." Phương Viện Viện bắt đầu kiếm khách, người đàn ông trước mặt này chỉ cần chịu chơi Thên Thế, tuyệt đối là người dám bỏ tiền.
Bây giờ hai người cần nhất chính là một người dám chi tiền! Tuy rằng trong trò chơi cũng có bạn hàng cố định, những người kia không có ai là giàu có hết, mỗi lần mua bán đều cò kè mặc cả, hơn nữa còn yêu cầu rất nhiều.
"Ừ, để anh suy nghĩ, ID của hai người anh nhớ rồi, chừng nào online anh sẽ kết bạn." Sở U nghĩ một chút rồi nói ra, về phần có làm hay không là một chuyện khác.
"Vậy được rồi, tụi em không chỉ nhận những thứ này, còn nhận cả đơn từ của mấy người muốn đánh nhau cho hả dạ." Phương Viện Viện bổ sung thêm lần cuối.
"Đúng rồi, tụi em quay lại Trường Lăng làm gì vậy, khai giảng chưa được bao lâu đã về nhà rồi." Trên đường không có lấy bóng dáng một chiếc xe nào, đường cao tốc cấm xe thô sơ các loại.
"À, trong nhà Tĩnh Ninh xảy ra chuyện, tụi em về xem thử sao." Phương Viện Viện đổi giọng, không còn hoạt bát như trước.
Sở U cũng không hỏi tiếp vì đụng đến việc riêng của người khác, hắn mở nhạc, hệ thống phát ra nhạc EDM.
So với tiếng người nói, EDM có thể đem đến cho người thích nghe nó không gian tưởng tượng, không gò bó khuôn khổ.
Sau đó Sở U mới ngạc nhiên phát hiện, ba cô gái trên xe đều chơi điện thoại.
Một lát sau, Phương Viện Viện bỗng nhiên sợ hãi kêu lên: "Ôi, công hội Siêu Thần với Chiến Hồn lại bắt đầu so tài, 24 người VS 24 người." Vậy đó là một cuộc chiến quy mô sư đoàn rồi.
"Xem ở diễn đàn hả?"
"Không phải, Tần Tố Uyển phát sóng trực tiếp." Phương Viện Viện lập tức trả lời.
"Kết quả ra sao?"
"Vẫn còn đang đánh, úi... Trận chiến thật là kịch liệt, ái chà Chiến Hồn coi bộ không ổn rồi, tiết tấu này giống như là sắp bị Siêu Thần đánh bại."
"Bại rồi..." Đạm Đài Tĩnh Ninh bỗng nhiên ngắt lời, lời nói thốt ra nhẹ nhàng nhưng nghiêm túc, giống như là cao thủ tuyệt thế nhìn một cái đã thấu được bản chất sự việc.
Sở U cũng không quá bất ngờ với kết quả này, chỉ là trong lòng muốn cảm thán, nhớ ngày đó vừa mới đi nước Sở, nếu như hắn không có ở đó, công hội Siêu Thần nhất định đánh không lại công hội Chiến Hồn, nhưng bây giờ thì khác. Không chỉ bởi vì các thành viên trong Siêu Thần dần dần phát huy được năng lực, mà còn do kho của công hội luôn đổi mới trang bị, sách kỹ năng cấp cao hơn, thường xuyên như vậy ưu thế đám người chơi thổ hào trong công hội Chiến Hồn nhanh chóng bị suy yếu.
Trên đồng hồ vận tốc hiển thị xe đang chạy với vận tốc 170km trên đường cao tốc, cứ đi với tốc độ như vậy, nửa tiếng nữa là có thể tới Trường Lăng rồi.
"Ha ha, công hội Siêu Thần 3:0, KO công hội Chiến Hồn, tiền đặt cược đâu rồi, 5 vạn đồng vàng." Phương Viện Viện giống như là nhớ tới điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía Sở U ngồi ở ghế lái: "Học trưởng, anh... Khi nào anh quay về Viễn Kinh?"
"Chắc là vài ngày nữa, anh cũng không rõ." Đúng là Sở U cũng không chắc, lỡ đâu mẹ Lâm Lạc Nhi gặp phiền phức gì hoặc là Bảo Nhi xảy ra chuyện gì, tất cả đều là biến số. Đồng thời Sở U cũng biết đối phương hỏi thế là có ý gì, muốn xem thử có thể đi nhờ xe giống như lần này không.
"À, thật ra tụi em cũng không rõ luôn, haha..."
"Không sao, xong việc anh gọi cho tụi em, nếu như có thể thì đến lúc đó cùng quay về Viễn Kinh." Sở U thản nhiên nói.
"Hay quá, cảm ơn anh." Phương Viện Viện nói xong thì cẩn thận nhìn sang Lâm Lạc Nhi ở ghế lái phụ, đối phương vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại, hình như là diễn đàn game.