Chương 596. Thừa nhận.
Lúc Bảo Nhi và Sở U cùng đi xuống tầng hầm để xe, Triệu Phi Yến đang mê mẩn bỗng tỉnh táo lại. Khi cô thấy đối phương lái chiếc xe việt dã chạy mất cũng khởi động xe mình chạy theo.
Sau khi chạy đến trạm kiểm soát, Sở U đưa cho nhân viên 400 nhân dân tệ, sau đó nói: "Cầm hết đi, phiền anh chặn chiếc xe kia lại khoảng 1 phút."
"Hả? À được được, không thành vấn đề." Nhân viên lớn tuổi nhận được tiền boa rất vui vẻ, nhiệm vụ rất đơn giản, chặn chiếc xe đằng sau lại khoảng 1 phút.
"Ai vậy anh?" Sở U khởi động xe lần nữa, Bảo Nhi tò mò hỏi.
"Trẻ con đừng quan tâm những chuyện này." Vì vậy dựa vào kỹ thuật lái xe thuần thục của Sở U, chỉ 1 phút cũng đủ để cắt đuôi Triệu Phi Yến.
Nếu để cho Triệu Phi Yến biết hắn là hàng xóm của cô, ha ha... Vậy sau này sẽ rất thú vị đây.
Qua gần một giờ đã chạy về đến biệt thự, sau khi chạy vào chỗ để xe hai người lập tức xuống xe đi vào trong biệt thự.
Bây giờ đã hơn 10 giờ, Bảo Nhi ngáp dài một hơi, cơn buồn ngủ đã xuất hiện.
"Cậu Sở về rồi à, Bảo Nhi, hôm nay vui không?" Chu Chỉ Quân chưa ngủ, thân thiết nói. Đồng thời lấy cho Sở U một đôi dép lê.
"Vui lắm ạ, còn xem phim nữa." Bảo Nhi ngoan ngoãn nói, vừa nói vừa cởi giày.
"Vậy hôm nay nhất định rất vui vẻ rồi." Lúc này Chu Chỉ Quân quay đầu nhìn về phía Sở U, "Cậu Sở, thức ăn khuya ở trong hộp giữ nhiệt, nếu đói bụng thì cứ lấy ăn."
"Ừ. Chị vất vả rồi, nghỉ tí đi."
Sau đó Chu Chỉ Quân đi vào phòng của cô, Sở U và Bảo Nhi lên lầu.
"Bảo Nhi rửa mặt đi rồi đi ngủ."
"Vâng."
Sau đó Sở U vào phòng hắn, nghĩ ngợi một chút, không khóa cửa. Sau khi giải quyết vệ sinh cá nhân, hắn rút một điếu thuốc, mắt nhìn về phía gian phòng tối như mực của Triệu Phi Yến. Hắn không nghĩ đến trò chơi mà là chuyện liên quan đến ngày mai.
Lúc đang xem máy tính, Sở U nghe bên ngoài có tiếng xe chạy, hắn lập tức đứng dậy đi tới, chỉ thấy Triệu Phi Yến lái một chiếc xe màu đen vào biệt thự đối diện.
Sở U cười rồi đi vào cabin trò chơi.
Nước Yến thông báo: Quan nắm quyền U Dạ online!
Cùng lúc đó ánh mắt Phồn Hoa Lạc lóe lên, hắn chớp mắt rồi offline gọi cho Triệu Phi Yến.
"Alo, cậu." Giọng Triệu Phi Yến lộ ra cảm giác uể oải.
"Phi Phi, U Dạ mới online."
Nghe được tin này, Triệu Phi Yến không khỏi chấn động, trong hiện thực có vài lời không thể nói nhưng trong trò chơi thì khác. Hơn nữa xem thời gian bây giờ, đối phương sẽ online vào lúc này.
"Được, tôi biết rồi, lát nữa tôi online." Triệu Phi Yến không hề nghĩ ngợi đã nói.
Đúng là có vấn đề! Chắc là con bé Phi Phi thích U Dạ rồi! Phồn Hoa Lạc làm điều này bởi vì hắn cảm thấy Triệu Phi Yến giống như đang đợi U Dạ online, vì vậy sau khi U Dạ online hắn báo ngay cho Triệu Phi Yến.
"Phi Phi, con với U Dạ là thế nào vậy? Cậu thấy con không bình thường!"
"Cậu đừng suy nghĩ nhiều, còn muốn con giúp nhiệm vụ áp tiêu hay không hả?"
"Muốn, đương nhiên là muốn rồi. Được rồi, cậu cúp đây, trong trò chơi còn có việc, tí nữa online gặp."
Hai người chấm dứt cuộc trò chuyện, Triệu Phi Yến thở dài, sau đó đi vào phòng vệ sinh giải quyết rồi online.
Vừa online cô đã mở thanh bạn bè, sau đó thấy U Dạ, hoặc là nói ảnh đại diện của Sở U đã sáng lên, đối phương thật sự online.
Hệ thống: Bạn bè của bạn Triệu Phi Yến đã online.
Sở U nhìn tin tức, hắn đi đến trại tù binh.
"U Dạ, thật là đúng lúc!" Lúc này giọng nói vang lên, Triệu Phi Yến gửi giọng nói cho Sở U.
Trong lời nói có ý khác.
"Làm sao vậy?"
"Cứ tiếp tục như vậy không vui tí nào, chẳng lẽ cậu chưa hiểu?"
"Ha ha... Vậy cô có biết cô cứ tiếp tục làm như vậy sẽ nguy hiểm hay không?"
"Cậu thừa nhận rồi đấy hả." Triệu Phi Yến như bớt đi một gánh nặng, không quan tâm đến lời uy hiếp của Sở U.
"Không quá muộn là tốt rồi, hôm nay cô xinh lắm đấy."
"Không thể tin được lời của cậu mà, cậu đang ở đâu đấy?"
"Tôi đang ở một nơi mà cô không đến được, đang làm nhiệm vụ."
"Cậu thăng cấp ở đó hay sao?"
"Đúng vậy."
"Có thể gặp mặt trong trò chơi một chút không?" Chẳng biết tại sao trong lòng Triệu Phi Yến đã thả lỏng hơn rất nhiều.
"Trong trò chơi thì không được, nhiệm vụ này của tôi có hạn chế có thời gian, tôi phải làm cho xong." Lúc này Sở U cảm nhận được gì đó, nhìn lên bầu trời thì thấy có một bóng người bay về phía hắn. Người này là đội trưởng đội tùy tùng của Kim Thùy Đóa, Long Nguyệt Nhi.
"Ra mắt quan tham mưu đại nhân, Tổng tư lệnh đại nhân biết ngài đã đến rồi nên cố ý kêu ta đi bảo vệ ngài." Long Nguyệt Nhi khom người nói.
"Tốt, đi theo ta sẽ được ăn ngon. Đây là 200 viên đá nguyên khí trời đất, cầm lấy." Sở U nói xong giao dịch đá nguyên khí trời đất với đối phương.
Hệ thống: Độ thiện cảm của Long Nguyệt Nhi đối với bạn đã tăng lên. Sở U biết độ thiện cảm rất quan trọng.
"Hì hì, vậy thì ta nhận, cảm ơn quan tham mưu đại nhân." Sau đó hai người bay về phía trại tù binh.
"À, Sở U, tôi rất tò mò, tôi đã biết thân phận của cậu rồi, cậu không sợ sao?" Đúng là Triệu Phi Yến rất tò mò chuyện này, giọng của đối phương rất bình tĩnh, dường như không sợ hãi, cậu ta dựa vào cái gì chứ?!
"Không sợ, không còn giấu nữa rồi." Sở U thản nhiên nói.
"Hả, cậu chuẩn bị xuất hiện trước mặt mọi người bằng thân phận thật rồi hả?" Triệu Phi Yến kinh hãi.
"Cô suy nghĩ nhiều quá rồi, tôi cho rằng lẽ ra cô nên biết thân phận của tôi. Chỉ đơn giản như vậy thôi." Chuyện đã đến nước này, Sở U đã không còn phải giấu giếm gì Triệu Phi Yến nữa, hoặc là làm bạn, hoặc là chấm dứt.
Đường hầm u ám cô tiến vào cách tôi càng ngày càng gần, cũng giống như ánh mặt trời sau lưng cách cô càng ngày càng xa.
"Không sợ tôi để lộ bí mật hả?"
"Tôi không cho rằng cô sẽ để lộ bí mật, nếu như cô làm vậy tôi sẽ rất đau khổ đấy." Sở U nói những lời này giọng rất phức tạp. Nhưng lại khiến cho Triệu Phi Yến rét lạnh, đồng thời cũng thấy ngọt ngào trong lòng.
Triệu Phi Yến biết được giờ khắc này cô đã bước vào trong vòng luẩn quẩn của Sở U.
"Tôi sẽ không để cậu khổ sở đâu, cũng sẽ không khiến cậu thất vọng. Sở U, gọi cậu trong trò chơi như vậy cảm giác rất đã."
Lúc này có một người chơi đến bên cạnh Triệu Phi Yến, Phồn Hoa Lạc nịnh nọt nói, "Cháu gái, giúp cậu làm nhiệm vụ công hội đi, trì hoãn một ngày rồi."
"Chờ một lát!" Triệu Phi Yến nở nụ cười xinh đẹp hiếm thấy, Phồn Hoa Lạc ngắm đến ngẩn ngơ.