Chương 611. Tao thấy linh hồn của mày rồi!
"Phù…" Sở U cảm thấy hơi khó thở, bên tai vang vọng tiếng náo nhiệt của hội trường, tay trái hơi nắm chặt lấy ghế.
Nụ cười chợt hiện lên khuôn mặt. Sở U ngẩng đầu lên trần nhà thở một hơi thật dài rồi thoáng nhìn sang bên phải. Tại vị trí ghế ngồi đầu tiên song song hắn cách nhau bởi lối đi, người đàn ông ngồi ở đó đã bất động, không ai biết thật ra người đó đã tử vong.
Vương Mai Mai ngồi bên trái nhìn người đàn ông bên cạnh với ánh mặt kì quái. Tổng giám đốc Sở bị sao vậy? Rốt cuộc anh ta đang làm gì? Biểu hiện hơi kỳ lạ…
Vô hình giết người! Cảm giác quá đã!
Sở U nhìn bàn tay đang làm những động tác vô thức, ánh mắt khó tả.
"A ha, thật ngại quá, tôi xin rút lại lời mới nói lúc nãy, sản phẩm này vẫn chưa xác định có tồn tại được hay không!" Vị đại lão trên sân khấu nhếch mép cười, mắt nhìn "sản phẩm" ông ta mang đến.
Lúc này, người đàn ông nhân bản đã ngừng khóc, đang lau nước mắt. Phía sau nó, hai nhân viên công tác xuất hiện bắt nó dẫn đi. Về phần số phận của nó rốt cuộc sẽ ra sao thì không ai biết được.
"Uhm, tôi đã nói xong, xin cảm ơn." Vị đại lão này không thể nói tiếp được nữa. Dưới ánh mắt của bao nhiêu người, chất lượng sản phẩm lại xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, khiến lời nói của ông ta đã giảm đi độ tin cậy rất nhiều. Lần này xem như ông ta đã mất hết mặt mũi!
"Bốp bốp bốp" dưới khán đài lát đát tiếng vỗ tay, hình như cũng không phải lời chào tạm biệt thân thiện gì, mà là nhờ màn biểu diễn phấn khích vị đại lão này đã mang đến cho mọi người.
Hai người dẫn chương trình một nam một nữ xuất hiện, nói vài câu đùa giải thích đơn giản đối với một màn ban nãy.
Người đàn ông nhân bản còn lại của Cửu Đường vẫn đi qua đi lại, vị trí của anh ta ngay sát rìa. Hơn nữa, anh ta nhìn xuống dưới, thứ lúc nãy làm anh ta sợ hãi đã bất ngờ biến mất.
Trong mắt ngập tràn hoảng sợ và hoài nghi, tim vẫn không ngừng đập thình thịch. Tình huống lúc nãy quá kỳ diệu, không từ nào có thể diễn tả được.
Một vị lão đại khác bước lên sân khấu, dưới khán đài nhất thời vang lên tiếng vỗ tay.
Vương Mai Mai ngồi bên cạnh lên tiếng giới thiệu với Sở U. Nội dung cô giới thiệu không giống với của người dẫn chương trình, trong đó chứa đựng nhiều thông tin hơn.
Cúi đầu thoáng nhìn di động, trên đó là tin nhắn do Tiểu Kiều gửi tới: Một người khác ở hội trường lầu hai, không đáng quan tâm lắm!
Sở U nhìn về phía trước, dư quang kỳ thật đang đánh giá hai người đằng trước.
Rốt cuộc nên giết con trai ông trước, hay là giải quyết vợ ông trước đây?
Một nụ cười âm hiểm hiện trên khuôn mặt. Hắn hơi quay đầu nhìn Vương Mai Mai đang dựa vào hắn thấp giọng giới thiệu, ánh mắt đối phương nhìn vị đại lão trên sân khấu.
"Cô làm tốt lắm!" Sở U bỗng đưa ra lời khen.
"Cám ơn tổng giám đốc Sở, đây là việc tôi nên làm." Cô không thấy phản cảm khi bị tổng giám đốc Sở cắt ngang lời. Vương Mai Mai mỉm cười nói, mắt vẫn nhìn về phía trước. Cô không thể quay đầu, nếu không sẽ phát sinh tiếp xúc thân mật với đối phương.
Khi Sở U quay đầu lại, Vương Mai Mai mới quay đầu thoáng nhìn đối phương. Vương Mai Mai bây giờ đã không còn dám nhìn di động Sở U. Giọng điệu khi nãy của đối phương đã để lại bóng ma tâm lý cho cô. Đối với Vương Mai Mai, chiếc di động của Sở U giống như một con mãnh thú hồng hoang ăn thịt người vậy.
Sở U đang suy tính thì một mục tiêu phía trước bỗng đứng dậy. Đó là con dâu của Ngụy Cửu Đường. Cô ta nói nhỏ gì đó với những người đó rồi rời khỏi đây.
Trông có vẻ là đi WC?!
Ngụy Cửu Đường và vợ ông ta ngồi phía trước con trai và con dâu. Lúc này, phía sau ông ta chỉ còn mỗi người con trai. Tất nhiên xung quanh vẫn còn có những người khác.
Nhưng điều này cũng không gây cản trở đến hành động tiếp theo của Sở U. Tao mà phải để ý bên cạnh mày có người hay không sao? Đúng là nực cười!
Phía trước lại khôi phục bầu không khí im lặng. Con trai Ngụy Cửu Đường cúi đầu, hình như là đang nghịch di động?!
Sở U điều chỉnh tư thế ngồi, cũng cúi đầu xuống. Ngón trỏ phải chạm chóp mũi, mắt nhìn chằm chằm con trai Ngụy Cửu Đường. Giờ phút này, ánh mắt hắn có thần sắc như thế nào, không ai biết được.
Niệm lực lặng lẽ phóng ra một lần nữa, tập trung trên người đối phương. Sở U nhắm mắt lại.
Khi vừa mới giết chết người nhân bản kia, Sở U ngờ ngợ hiểu ra. Bây giờ hắn muốn vận dụng sự hiểu biết này trên người con trai Ngụy Cửu Đường!
Mồ hôi lấm tấm trên trán, thần thái không được tốt lắm. Dường như Sở U đang gặp khó khăn gì đó.
Không một ai biết, khi niệm lực của Sở U không còn bị cản trở mà tiến vào cơ thể con trai Ngụy Cửu Đường, Sở U đã "nhìn" thấy khí quan, máu, kinh mạch, xương cốt bên trong người đối phương. Hắn thậm chí còn cảm nhận được tốc độ máu lưu thông, mạch đập trái tim, quy luật vận hành khí quan của đối phương.
Đây là một cảnh giới cực kỳ kỳ dị. Niệm lực vô hình kia giống như con mắt của hắn vậy.
Niệm lực đang ở vị trí trái tim đối phương, nhưng người nọ lại không hề phát hiện.
Ngay sau đó! Thần thức niệm lực bỗng nhiên được giải vây, trong tích tắc tốc độ tăng nhanh như diều gặp gió! Nháy mắt đã lên tới vị trí não bộ của đối phương!
Cùng lúc đó, một dòng chữ xuất hiện trong đầu Sở U: Không gian đạo mộng (1)!
(1) Không gian đạo mộng: Một bộ phim giả tưởng của Mỹ, tên tiếng Anh là Inception.
Sở U đã từng xem bộ phim điện ảnh kinh điển này nên mới bất chợt nhớ ra. Tuy nhiên, ý tưởng của Sở U cũng không phải bước vào giấc mơ của người khác. Muốn bước vào giấc mơ ai đó phải có điều kiện tiên quyết, chính là đối phương phải ngủ cái đã.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện làm Sở U hơi mất kiểm soát bản thân, trong lòng vừa hưng phấn vừa kích động.
Niệm lực? Niệm lực là gì? Nói trắng ra chính là ý thức của bản thân! Hoặc sửa cách nói chính xác hơn, đó chính là ý niệm! Tức một loại trạng thái tinh thần mà ý thức bản thân hình thành nên tín niệm, từ đó thay đổi sự biến hóa của vật chất và quy luật vận động. Nó "bỏ qua" tất cả các bước trung gian, sở hữu luôn " lực xuyên thấu". Cũng có thể gọi đây là trạng thái xuất hồn!
Ý niệm là một loại hoạt động đang vận hành của bộ não con người; là một chức năng tự nhiên vốn có của não bộ; là kết quả tất yếu của cấu tạo não được sinh ra trong quá trình tiến hóa của nhân loại. Đây cũng là kết quả quan trọng nhất!
Chức năng tầng sâu nhất của não bộ con người là gì? Điều này giới khoa học vẫn chưa có câu trả lời chính thức, nhưng trong Đạo Đức Kinh (2) có đưa ra một đáp án, khái quát trong một chữ, chính là khí! Đây là một loại vật chất vô cùng thần bí nhưng lại rất mạnh. Nó hư vô lúc có lúc không, không thể sử dụng, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
(2) Đạo Đức Kinh: Sách do triết gia Lão Tử viết.
Trong quá trình nhân loại tiến hóa, khi ý niệm của một người và "khí" phát sinh quan hệ trực tiếp, chúng nó có thể cảm ứng kết nối với nhau, từ đó mới làm được "ý đến thì khí đến" , "lấy ý dẫn khí" (3), cuối cùng hình thành niệm lực!
(3) Ý đến thì khí đến, lấy ý dẫn khí: thuật ngữ trong Thái Cực Quyền và Khí công.
Niệm lực có ý thức chủ quan của ký chủ, như vậy có khả năng dùng nó đi làm nhiễu ý thức người khác không? Đáp án đã rõ!
Không còn nghi ngờ gì nữa, ý thức của Sở U đã thăng hoa đến trình độ niệm lực. Nói theo một mức độ nào đó, là một con người, hình thái sinh mệnh của Sở U đã ở trình độ cao hơn rất nhiều so với đồng loại, thuộc nhóm sinh mệnh cấp cao. Nói cách khác, linh hồn của hắn rất mạnh. mạnh đến độ có thể tạm thời "đoạt xá (4)" người khác, áp đặt ý thức bản thân vào ý thức đối phương, trên lý luận là vậy.
(4) Đoạt xá: chiếm lấy cơ thể người khác.
Sở U cũng nghĩ tới điều này! Tất nhiên hắn không nghĩ được chi tiết đến vậy, chỉ là nhờ bộ điện ảnh kia gợi ý mà thôi.
Niệm lực của Sở U giống như sợi xúc tu vô hình thăm dò bộ não con trai Ngụy Cửu Đường. Sở U dần dần có cảm giác, thần thức niệm lực của hắn đã tìm được tầng ý thức của đối phương.
Hắn vừa mới nghĩ, thần thức niệm lực đã xé mở tầng ý thức của đối phương, Sở U liền "nhìn" thấy… "linh hồn" của đối phương!