Chương 626. Vua nào triều thần nấy.
"Tạm thời tin tức ông từ chức không được truyền ra, tránh cho lòng người rối loạn." Sở U vẫn giữ nụ cười, hắn duỗi lưng nói.
"Ông đúng là gây thêm phiền toái cho tôi. Ông nhìn những người ông đã hối lộ đi, tôi nói cho ông biết họ rất nguy hiểm đấy." Một nụ cười thần bí xuất hiện trên gương mặt Sở U.
Sở Văn Đình ngẩn người nhìn Sở U, không rõ đối phương nói như vậy là có ý gì.
"Những quan lớn ông hối lộ đều là người của Hoàn Đông, ông làm như vậy là gắn cái mác chính trị cho tập đoàn chúng ta." Sở U nói tới đây thì nhắm mắt lại, giống như chẳng muốn nhìn Sở Văn Đình nữa, hai giây sau hắn mở mắt nói tiếp.
"Người của Hoàn Đông làm cái gì ông có biết không, có lẽ ông biết nhưng không biết được tình hình bên trong. Bây giờ tôi nói cho ông biết, họ sắp bị hốt gọn một mẻ rồi, không đấu lại phe kia đâu. Bước vào cuộc tranh đoạt này, thế lực ngã xuống sắp bị trừ tận gốc!"
"Sao mày lại biết nhiều như vậy? Làm sao mày khẳng định được?" Sở Văn Đình khàn giọng nói, ánh mắt đã có phần tỉnh táo, lộ ra vẻ khó tin.
"Chẳng lẽ, chẳng lẽ, tao hiểu rồi, tao biết hết rồi." Sở Văn Đình không nhìn Sở U, giờ phút này như đang tự nói tự nghe. Ông ta tự cho là mình đã biết tại sao Sở U lại nắm giữ được nhiều chứng cứ như vậy, xem ra là có thế lực to lớn khác.
Sở U cũng không nói, Sở Văn Đình có thể tự mình dọa mình, cái này không còn gì tốt hơn.
"Thôi không nói chuyện này nữa, tiếp theo Hướng Tinh sẽ giúp ông làm cho tốt việc nên làm, còn không mau đi?" Sở U đưa tay nhìn đồng hồ, đã sắp 4 giờ chiều.
"Tao đi ngay, đi ngay bây giờ." Sở Văn Đình nói đến đây lại trở về trạng thái mất hồn mất vía.
Sở U nhìn Sở Văn Đình và Hướng Tinh rời đi. Hắn bước đến bàn làm việc, cầm lấy điện thoại đặc biệt gọi cho phòng liên lạc kêu Vương Mai Mai trả lời điện thoại của hắn, hắn không có số điện thoại di động của đối phương.
Lúc này, Sở U cầm lấy điện thoại gọi cho ông Lý, đối phương nhanh chóng bắt máy.
"Chú Lý, Sở Văn Đình đã bị cháu lật đổ rồi, thành công mỹ mãn, Hướng Tinh di theo ông ta để bàn giao chức vụ lại."
"Cái gì? Nhanh như vậy sao?" Ông Lý dường như không nói nên lời.
"Đúng vậy, chú nghe cháu nói một chút, chuyện cháu đề xuất với ông ta..."
Nghe được chuyện này, ông Lý không thể tin được. Tuy rằng chứng cứ quả thật có rất nhiều cũng có cái được cái không, nhưng ông không nghĩ lại nhanh như vậy, Sở Văn Đình là ai chứ? Người này có phân lượng thế nào ông Lý cũng biết, thân phận là hoàng thân quốc thích, lại có nhà họ Sở làm chỗ dựa.
Những chứng cứ trong tay Sở U không phải là không thể làm cho đối phương chịu thua, nhưng sao lại nhanh đến thế? Chẳng lẽ Sở Văn Đình không có đầu óc sao? Chẳng lẽ không có thủ đoạn gì? Đằng nào cũng phải phản kháng chứ. Đáng ra phải đấu tranh mấy ngày, tập đoàn Thiên Sở cũng sẽ bị chấn động theo.
Nhưng mà tình huống gì đây?
Đối với Sở U mà nói, cậu ấy đã bắt được Boss mạnh nhất tập đoàn Thiên Sở mà không hao tổn gì! Hơn nữa còn cực kì nhanh.
Thậm chí ông Lý không thể ngăn mình diễn lại cảnh ở văn phòng Sở U, có thể tưởng tượng hai người vừa gặp mặt Sở Văn Đình đã lép vế, Sở U lập tức chất vấn ngay. Hơn nữa, Sở U còn nắm trong tay nhược điểm mà ông Lý không biết, rất có thể đo là nhược điểm bắt chẹt Sở Văn Đình, khiến cho ông ta nhanh chóng thua cuộc.
Tên nhóc Sở U đúng là khiến cho người ta phải nhìn với cặp mắt khác! Quá là bất ngờ, thật là không thể tưởng được.
Ông Lý cứ luôn cảm thấy chuyện này hơi lạ.
Đó là lật đổ chân chính, không nhượng bộ, Sở U đã nhổ cỏ tận gốc đối phương, quá trình nhanh như chớp.
"Được được, cháu xử lý rất tốt, tổng giám đốc tiếp theo phải làm như thế nào?" Ông Lý không hề gọi tên đối phương, mà gọi tổng giám đốc.
"Cháu cảm thấy cứ làm từng bước, trước tiên ổn định Sở Văn Đình, bàn giao lại hết quyền lực của ông ta, sau đó xử lý thuộc hạ." Sở U nói ra ý tưởng.
"Ừ được, chú cũng nghĩ như vậy, tập đoàn Thiên Sở có thể vững vàng vượt qua thời kì này là nhờ tổng giám đốc suy nghĩ chu đáo." Ông Lý nghe xong nói tiếp.
"Vậy... Được rồi, chú đến văn phòng của cháu nói chuyện." Sở U nhìn về phía điện thoại riêng, chiếc máy đổ chuông, nghe đối phương thì không còn gì tốt hơn.
Cúp điện thoại, Sở U bắt máy điện thoại riêng.
"Tổng giám đốc, tôi là Vương Mai Mai."
"Ừ, cô hỏi thử Bảo Nhi ăn cơm chưa, nếu như em ấy đói bụng thì đưa đi ăn cơm đi, bây giờ tôi có chút việc không đi được. Làm phiền cô rồi. Ăn cơm xong đưa em ấy đến chỗ tôi."
"Được, tổng giám đốc. Không có chuyện gì đâu, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Tâm trạng Vương Mai Mai rất tốt, đối phương kêu cô làm như vậy chẳng phải là xem cô như người một nhà sao?!
Sau đó Sở U gọi cho Bảo Nhi, giọng nói dịu đi nhiều. Bảo Nhi rất ngoan ngoãn, nghe lời Sở U.
"Tổng giám đốc!" Lúc này, ông Lý đẩy cửa bước vào.
"Chú Lý tới rồi hả."
"Cháu thật sự đã thay đổi rồi, trưởng thành rồi, sao cháu làm được vậy?" Ông Lý đi đến trước mặt Sở U hưng phấn nói. Ông đã lớn tuổi, trải bao năm tháng có rất ít thứ có thể khiến ông hưng phấn như vậy.
"Ha ha, đối phương rối loạn, một mớ chứng cứ như vầy, dọa ông ta sợ muốn chết." Sở U khoa tay múa chân nói.
Ông Lý chỉ vào Sở U, vừa cười vừa nói: "Giỏi, bây giờ qua mặt cả chú rồi hả? Được rồi không nói cái này nữa."
"Tổng giám đốc, chú nghĩ thế này, sau khi xử lý những người khác, có chọn người thích hợp để bổ sung vị trí của họ không?"
"Cháu vẫn chưa nghĩ đến, chú Lý có ý gì không?"
"Là như vậy, chú cảm thấy nên kêu những người từng bị họ chèn ép tới đây. Trong số họ có người bị ghẻ lạnh, có người từ chức luôn. Nếu như không thể gọi họ đến, vậy thì tiến hành khảo sát xem ai phù hợp, nếu không có thì tuyển dụng bên ngoài."
"Ừ, biện pháp này rất tốt."
"Lúc này đúng là toàn thắng! Có thể tưởng tượng những người kia nghe xong sẽ thấy rất sợ. Người đứng đầu của họ đã bị bắt rồi, họ làm sao mà chống cự. Chú xem nhưng tư liệu tham nhũng kia, tổng cộng liên quan đến hơn một trăm người. Nếu xử lý từng người không biết đến khi nào, nên chú đề nghị tập đoàn thành lập một tổ điều tra, chuyên phụ trách việc này."
"Rất đúng, cứ làm như thế, vậy tổ điều tra này do chú làm đội trưởng rồi, chú đã đồng ý rồi còn gì." Sở U nhìn đối phương nói.
"Ha ha, yên tâm đi, Sở Văn Đình bị bắt rồi, nên chú sống rất thoải mái." Ông Lý nói đến đây thì không cười nữa, nghiêm mặt nói.
"Tổng giám đốc, chú muốn biết cháu định làm gì những người kia, xử phạt như thế nào?"
Sở U trầm ngâm một chút rồi nói: "Cháu nghĩ nếu như chúng không giao nộp gấp ba số tiền tham nhũng thì đưa đến cơ quan tư pháp hết, để chúng ngồi tù hết đi."
Ông Lý giật mình, cách làm của Sở U chẳng phải là để họ dùng tiền mau tự do sao.
Lúc này Sở U như nghĩ tới điều gì, đôi mắt trở nên lạnh lẽo, nói.
"Lần này không chỉ xử lý những người tham nhũng mà còn xử lý cả những người hai năm qua đứng về phía Sở Văn Đình, họ không đáng tin." Làm sai sẽ phải trả giá thật nhiều.
Vua nào triều thần nấy.