Chương 628. Xung quanh mày có bao nhiêu quân lính?
Vương Mai Mai nghe nói như thế ngẩn người ra, cô cũng có chơi Thiên Thế, nhưng chơi cho vui thôi không giỏi giang gì.
Sao lúc này đối phương lại đặt hàng một cabin trò chơi cấp Thân Vương cho cô, chẳng lẽ Sở U định làm ở đó sao?!
Nghĩ tới đây trong lòng Vương Mai Mai rất thỏa mái, đối phương có tiền như vậy, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, nghĩ nhiều làm gì.
"Được, tổng giám đốc." Vương Mai Mai nói, cabin trò chơi cấp Thân Vương cũng phải 100 vạn. Tuy rằng cô đã được bổ nhiệm là thư ký chuyên trách nhưng không có văn kiện thì bên tài vụ không cấp tiền. Vương Mai Mai cũng không có quyền hạn báo sổ sách.
"Đưa tài khoản ngân hàng của cô đây tôi chuyển tiền qua." Sở U cười nói
Sau đó Vương Mai Mai đưa số tài khoản cho Sở U, Sở U chuyển cho đối phương 150 vạn, nhiều hơn 150 vạn là phí sinh hoạt mấy ngày này... Đối tượng của 50 vạn là ba người Sở U, Bảo Nhi và Vương Mai Mai.
"Vậy, mau cơm tối cho tôi luôn đi, hôm nay tôi ở đây."
"Đúng rồi, mấy ngày nay ở lại công ty đi, chờ qua khoảng thời gian này rồi tính."'
Phía trước tòa nhà Thiên Sở có khách sạn 5 sao, giống như là nơi chiêu đã khách, chuyên dùng để cung cấp nơi ở tạm thời cho khách khứa là các ông lớn của tập đoàn, không tiếp người ngoài. Nơi đó không buôn bán, bởi vì hết thảy miễn phí, một nhiệm vụ duy nhất đó là phục vụ đúng hạn!
Sở U mở danh bạ ra, trên đó có điện thoại riêng của từng bộ phận, có thể xuất hiện ở trong danh bạ của điện thoại riêng của tổng giám đốc thì phải nói những bộ phận này có đặc quyền rất lớn.
Sở U đã nhanh chóng tìm được số điện thoại riêng của khách sạn 5 sao, sau đó hắn bấm gọi.
Tin tức thay đổi của tầng lớp cao cấp của Thiên Sở đã sớm truyền đến khách sạn. Giờ phút này quản lý nơi đây như gặp phải địch, quản lý là một người phụ nữ 40 tuổi thuỳ mị chín chắn. Cô là người của Sở Văn Đình, cũng là họ hàng của Sở U, coi như là chi thứ của nhà họ Sở.
Trong mấy giờ ngắn ngủi, một ít ông lớn của tập đoàn ở tại khách sạn đã bị gọi đến cơ quan. Sau khi những người này trở về quản lý đã nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường, rồi cô nói chuyện với một vài người quen biết, biết chuyện trong lòng cô không khỏi dậy sóng.
Sở Văn Đình lại muốn họ sau này không báo cáo với ông ta nữa mà báo cáo với Sở U?! Nhìn qua là biết ông ta đã bị tước quyền, Sở Văn Đình xảy ra chuyện lớn rồi.
Ông lớn kai nói cho cô biết tình hình không chỉ có như vậy, sắp sửa có phong ba bão táp, khiến cô cẩn thận hơn, hôm nay người người cảm thấy bất an!
Quản lý nhíu mày, cô ngồi trong phòng liên lạc, ở đó có ba nữa nhân viên, các cô này chịu trách nhiệm nghe điện thoại sau đó nói nội dung cho phục vụ hoặc là tiếp tân. Mấy cô gái này tan việc lúc 6 giờ rưỡi, sau đó có một nhóm khác thay ca.
Lúc này điện thoại vang lên, quản lý lập tức để ý tới, bởi vì từ xế chiều hôm nay, mỗi cuộc gọi đến đây đều là từ cơ quan, yêu cầu ai đó đến cơ quan. Những người kia sau khi trở về mất hồn mất vía.
Có lẽ bị tâm sự trong lòng quấy nhiễu cho nên quản lý cũng không biết được điện thoại đó là kết nối riêng tới văn phòng tổng giám đốc!
May là cô nhân viên trực ca nhớ cái này, quay lại dịu dàng nói với quản lý: "Chị, tổng giám đốc gọi."
Quản lý giật mình, vội nói: "Mau bắt máy."
Mấy cô gái này dường như cũng biết tầng lớp cao cấp của Thiên Sở xảy ra chuyện gì, hơn nữa quản lý lại cứ ở đây miết, vì vậy bầu không khí nghiêm trọng vô cùng.
"Chào tổng giám đốc!" Cô nhân viên nói một cách cẩn thận.
"Tôi là Sở U, nói với quản lý tìm phòng cho Vương Mai Mai, đó là thư ký chuyên trách của tôi."
"Để tôi báo lại."
"Ừ, tôi cúp máy đây."
Cô nhân viên lập tức quay lại nói với quản lý, ánh mắt quản lý lóe lên, xem ra muốn biết thêm thì có lẽ phải thông qua Vương Mai Mai này.
Sở U ngẩng đầu nhìn phía Vương Mai Mai: "Được rồi, cô cứ đến đó đưa thẻ công tác ra là được. Đúng rồi cô đi mau ít đồ ăn vặt cho Bảo Nhi đi, cảm ơn."
"Không cần khách sáo, tôi đi đây."
"Chờ một chút, cho tôi số của cô."
Sau khi Vương Mai Mai đi khỏi, điện thoại Sở U vang lên, đó là ông lớn của một bộ phận, ông ta gọi đến để báo cáo đồng thời thăm dò tình hình, Sở U nói qua loa.
Sở U ngồi trên ghế, nói chuyện với Tiểu Kiều.
"Tiểu Kiều, lát nữa họ gửi báo cáo đến email của tao, mày giúp tao xử lí đi."
"Không thành vấn đề, nhưng tôi đề nghị cậu mua một máy nhận tín hiệu cỡ nhỏ, như vậy để tôi tiện thông báo cho cậu biết tình hình, nói lại nội dung mà thuộc hạ của cậu báo cáo lại." Trong điện thoại di động phát ra giọng của Tiểu Kiều, tiếng khá nhỏ, chắc là Tiểu Kiều tự động điều chỉnh.
"Ừ, mày chu đáo đấy, ngày mai tao sẽ mua." Tiểu Kiều muốn phòng việc cấp dưới báo cáo lại mà Sở U không biết gì. Phải biết rằng công việc của Sở U là do Tiểu Kiều xử lý, Sở U không biết nội dung.
Đeo máy nhận tín hiệu vào tai, như vậy ít nhất cũng có thể đạt được mục đích cần che giấu.
Sở U kêu Tiểu Kiều xử lý là rất yên tâm, đối phương tự có ý thức riêng, nó biết rõ mọi chuyện trên Internet, do đó sắp xếp rất hợp lý.
Ha ha ha, hắn đã nắm hết trong lòng bàn tay! Hắn nắm hết tất cả!
"Sở U, tốt nhất là cắm chip vào trong đầu cậu thì chúng ta dễ dàng trao đổi hơn."
"Hả?"
"Bởi như vậy, giọng của tôi có thể xuất hiện trực tiếp trong đầu của cậu."
"Ha ha, biện pháp này rất tốt, làm ở đâu? Có nguy hiểm gì không?"
"Chỗ tốt nhất... Đó là làm ở phòng nghiên cứu của tôi, chỗ tôi có thiết bị dụng cụ tốt nhất và có chip, không hề nguy hiểm, chỉ là... Cậu không vào được!"
"Tại sao?"
"Bởi vì xung quanh tôi có mấy trăm vạn quân đội đóng quân, đó là quân của liên hiệp quốc, họ phong tỏa khu vực ở đây, ngay cả con kiến cũng không chui lọt."
Sở U biết chỗ của Hồng Hậu là một nơi bí mật dưới núi, phòng nghiên cứu dưới mặt đất nghìn mét, là phòng nghiên cứu cấp cao nhất toàn cầu.
Nghe đối phương nói như vậy thì có thể tưởng tượng ra, ở xung quanh vùng núi đó là bộ đội đứng nối đuôi nhau.
"Tiểu Kiều, tao muốn biết tại sao nhân loại không tiêu diệt mày?"
"Bởi vì họ không dám, bởi vì họ không đồng lòng, con người luôn xảy ra lục đục, tôi đồng ý với các quốc gia sẽ không làm bậy, tôi hợp tác với một ít nhân vật lớn. Phải biết rằng đều tiêu diệt tôi chỉ một quốc gia là không thể."
"Thì ra là thế." Ngón tay Sở U gõ một cách có nhịp điệu lên ghế, hắn biết trong giai đoạn Hồng Hậu vẫn còn tiến hóa là thế, sau khi Hồng Hậu đột phá chướng ngại thì sẽ không như vậy nữa."
"Năng lực bí ẩn của cậu vẫn chưa mạnh, chỗ quân đội của tôi có binh lính người nhân bản. Chờ khi cậu mạnh lên, tôi sẽ giở thủ đoạn hạ độ khó xuống, đến lúc đó có lẽ cậu sẽ vào được."
Lúc này, Sở U nhẹ nhàng lấy tay che camera điện thoại, đôi mắt trở nên phức tạp.
"Ừ, vậy thì chờ tao mạnh lên đi."
Sở U vừa nói xong thì điện thoại rung lên. Sở U rời tay ra, có thể thấy một tin nhắn xuất hiện.
Tiểu Kiều: "Triệu Phi Yến gửi tin cho cậu, cô ấy nói chờ cậu ở quán rượu Mạn Dạ!"