Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 629. Bộ phận cấp độ S.

Chương 629. Bộ phận cấp độ S.


Sở U mở tin nhắn ra xem.
Triệu Phi Yến: Buổi tối 10 giờ rưỡi cậu có tới quán rượu Mạn Dạ không?
Sở U Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, màn đêm đã phủ xuống.
Sở U: Đến!
Sở U trả lời xong ngồi ở phòng làm việc, thỉnh thoảng tiếp chuyện điện thoại một số người, thời gian càng ngày càng muộn.
Lúc 8 giờ, ở U nhận được điện thoại của ông Lý.
"Tổng giám đốc, đã thành lập tổ điều tra rồi, họ đang ở trong phòng làm việc của tôi, cậu có muốn gặp họ không?"
"Được, chờ tôi." Sở U cúp máy, rời khỏi phòng.
Chỉ chốc lát sau hắn đi vào văn phòng ông Lý, nơi đây đã tụ tập rất nhiều tinh anh, tuyệt đại đa số họ là trung niên. Lúc Sở U mở cửa, mọi người đều nhìn về phía hắn.
"Chào tổng giám đốc."
"Chào tổng giám đốc..." Trong khoảng thời gian ngắn tiếng chào hỏi vang lên bên tai không dứt.
Sở U gật đầu, đi vào, đám người tự động nhường đường, ông Lý đi tới nói.
"Tổng giám đốc, tổng cộng 24 người, đại đa số họ cậu chưa từng gặp qua, tôi giới thiệu chút."
"Ừ."
Vì vậy mỗi khi ông Lý giới thiệu tới ai, Sở U đều bắt tay đối phương, đồng thời nhớ kỹ tên họ của đối phương và bộ phận họ làm việc.
Họ đều nghiêm túc nhìn người đàn ông trẻ tuổi, trong lòng cảm thán.
Giới thiệu xong, Sở U phát biểu, hắn cùng ông Lý đi tới trước máy vi tính, đăng nhập email rồi download tư liệu tham nhũng xuống.
Sau đó ông Lý chia 24 người thành bốn tổ, mỗi tổ chọn ra tổ trưởng, sau đó phân chia tư liệu tham nhũng cho thành viên bốn tổ. Mỗi thành viên phụ trách tư liệu tham nhũng của một bộ phận, có bất kỳ tình huống nào xảy ra thì báo với ông Lý.
Ngày mai sẽ có nhiều người gia nhập hơn, phân công sẽ khác.
Lúc đưa tư liệu cho các thành viên, điện thoại Sở U vang lên, đó là Vương Mai Mai gọi tới, vì vậy Sở U rời đi.
Sở U đi tới phòng làm việc của hắn, ở bên ngoài đã có bốn người. Một trong số đó là Vương Mai Mai, cô xách theo vài cái túi, đó là đồ ăn vặt của Bảo Nhi và cơm tối của hắn.
Ngoài ra còn có cabin trò chơi và ba nhân viên bảo vệ phụ trách vận chuyển.
"Tôi đến rồi, để mọi người đợi đã lấy, để cho họ mang cabin trò chơi lên phòng làm việc của tôi đi." Sở U nhận lấy túi thức ăn trong tay Vương Mai Mai, đi vào văn phòng trước.
"Bảo Nhi, đây là đồ ăn chị Mai Mai mua cho em." Lúc vào phòng Sở U thấy Bảo Nhi đang lướt web.
"Vâng."
Dưới sự chỉ huy của Sở U, cabin trò chơi đã lắp đặt xong, ba nhân viên rời đi. Sở U ngồi ăn cơm tối.
"Tổng giám đốc, cơm có hợp khẩu vị của anh không?" Vương Mai Mai mỉm cười nói.
"Ừ không tệ, vất vả cho cô rồi."
"Tổng giám đốc cũng chơi Thiên Thế hả, tên là gì vậy, tôi cũng có chơi, chúng ta kết bạn đi."
Lúc này Sở U cười thần bí, nhẹ nhàng lắc đầu nhìn đối phương nói.
"Mai Mai, chờ qua chuyện này tôi sẽ thành lập một bộ phận mới."
Vương Mai Mai mở to mắt, khó tin nói: "Tổng giám đốc! Không thể nào, anh muốn thành lập một bộ phận chuyên môn chơi Thiên Thế?"
"Đúng vậy, nhưng không phải chơi Thiên Thế, tôi chuẩn bị tích trữ số lượng lớn đồng vàng..."
"Thu đồng vàng? Tổng giám đốc, anh thật là biết chơi, có phải trong trò chơi anh bị người ta bắt nạt muốn mau trang bị chiêu binh mãi mã?" Vừa nói đến trò chơi, bầu không khí trở nên thoải mái, Vương Mai Mai đùa với Sở U.
"Đúng vậy, tôi chơi dở quá, nhưng đó cũng không phải là tất cả, tôi định thiết lập bộ phận này lên cấp S."
Vương Mai Mai nghe tới cấp độ S không khỏi biến sắc, vẻ mặt nghiêm trọng.
Cấp độ S là thế nào? Ông lớn của bộ phận cấp độ S có thể nói chuyện trực tiếp với tổng giám đốc, không thuộc sự lãnh đạo của phó giám đốc hay ông lớn khác mà là do tổng giám đốc trực tiếp lãnh đạo, do tổng giám đốc phụ trách! Những ông lớn khác không có quyền hỏi đến!
Thiên Sở có 500 xí nghiệp lớn, có hơn nghìn bộ phận, công ti con, đơn vị, nhưng mà quyền hạn có thể đạt tới cấp độ S thì có thể đếm được trên đầu ngón tay.
"Việc này để sau hãy nói, tôi ăn no rồi, cảm ơn cô."
"Cảm ơn gì chứ, đừng khách sáo, tôi giúp anh dọn dẹp."
Nhìn Vương Mai Mai dọn dẹp cơm thừa của mình, Sở U tiếp tục nói: "Cô sang chỗ chú Lý xem thử đi, không còn gì nữa thì qua khách sạn ngủ đi, bây giờ tôi đi kêu Bảo Nhi đi ngủ, ngày mai em ấy còn đi học."
"Tôi dọn xong sẽ đi."
"Ừ..."
Sở U đi vào phòng ngủ, Bảo Nhi vẫn đang chơi, hắn đưa tay nhìn đồng hồ, đã 9 giờ rồi.
"Bảo Nhi, 9 giờ rồi, đi ngủ thôi."
"Vâng, còn anh thì sao?"
"Anh còn có việc, em ngủ trước đi, trong phòng vệ sinh có sẵn mọi thứ rồi, nhanh đi rửa mặt đi."
Bảo Nhi ngoan ngoãn vào phòng vệ sinh, Sở U ngồi vào chỗ máy tính của Bảo Nhi, trên giao diện là một bài viết.
Sở U xem thử, đại ý bài viết này là: Cuộc đời không chỉ tạm bợ trước mắt mà còn có thơ và phương xa.
Sở U cười khinh thường, chẳng thèm đánh giá bài viết này.
Đối tượng của bài viết này không phải là tất cả mọi người, mà chỉ dành cho giai cấp tiểu tư sản!
Lúc này Bảo Nhi từ phòng vệ sinh đi ra, tóc mái bị ướt bết lại, khuôn mặt sạch sẽ.
Phòng ngủ chỉ có một chiếc giường to lớn xa hoa, khiến cho người ta nhìn là đã muốn nằm lên mà mơ mộng.
"Xong rồi hả? Vậy em ngủ đi."
Sở U ngồi đó lên diễn đàn trò chơi, Bảo Nhi nằm nghiêng người nhìn Sở U.
Có lẽ cảm giác được ánh đèn ảnh hưởng đến Bảo Nhi nên hắn tắt đi.
Thời gian trôi qua sắp đến 10 giờ rưỡi, Sở U cảm nhận được Bảo Nhi đã ngủ say.
Hoàn cảnh lạ lẫm sẽ khiến bé con không ngon giấc, vì vậy Sở U ngồi đây để dỗ Bảo Nhi ngủ.
Sở U tắt máy, đứng lên rời khỏi đây.
Ông Lý ngồi ở bàn làm việc, vẫn gọi điện thoại liên tục.
Hướng Tinh thỉnh thoảng gửi tin tức cho hắn, báo cho hắn biết tình hình bên kia.
Tối nay đối với rất nhiều người trong tập đoàn Thiên Sở mà nói nhất định là một đêm không ngủ!
Sở U đi vào chỗ bảo vệ lấy một chiếc Mercedes màu đen, chiếc xe nhanh chóng rời khỏi cổng chạy vào chợ đêm mênh mông.
Cùng lúc đó, Đạm Đài Tĩnh Ninh ngồi ở trong trong phòng ngủ đại học sư phạm hạ quyết tâm. Trong ký túc xá sáu người ở có hai người đã ngủ, một người xem TV, hai người vẫn chưa về, bây giờ mà chưa về thì hôm nay sẽ không về.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất