Chương 661. Chị họ Sở Thần Vi!
Sở U xuống xe nhìn di động, xe được người gác cổng lái đến chỗ đậu xe.
Hắn bước vào trong. Đây là một nhà hàng lẩu khá đắt khách.
Đi lên lầu hai, đứng ở cầu thang, Sở U nhìn xung quanh.
Tại một cái bàn hai người sát cửa sổ, một cô gái vẫy tay với hắn, "Ở đây!"
Sở U mỉm cười, ngồi xuống đối diện cô gái.
"Chị, đã lâu không gặp!"
"Cùng lắm mới hơn hai tháng không gặp thôi, nói cứ như lâu lắm rồi ấy." Sở Thần Vi cười, mắt ánh hiện lên vẻ tinh nghịch.
"Chị thay em làm chủ, em xem, đây đều là những món em thích."
Sở U cười gật đầu, "Đúng là chị là người hiểu em nhất." Cơm trưa cơm chiều đều chưa ăn, hắn thấy khá đói, nhìn các món bày trên bàn không khỏi chảy nước miếng.
"Chị không hiểu em ai hiểu chứ, bạn gái em đâu?"
Sở Thần Vi 25 tuổi, là một thiếu nữ trẻ, một tiểu thư khuê các, tướng mạo thanh thuần, khiến cho người ta có cảm giác sạch sẽ. Khuôn mặt cô có nét hao hao giống Sở U.
Trong gia đình lớn nhà họ Sở, trong cùng một thế hệ, Sở Thần Vi và Sở U lớn lên giống nhau!
Sở Thần Vi làm việc trong cơ quan rèn được khí chất sắc sảo lão luyện.
Loại khí chất này so với những người cùng trang lứa, nhất là nữ, là chuyện cực kỳ hiếm!
"Bạn gái?" Sở U chớp mắt mấy cái, thấy hơi mơ màng.
"Sao? Nhìn mặt em không lẽ một chân đạp mấy thuyền, không nghĩ ra được ai mới là chính thất?" Sở Thần Vi rất hiểu Sở U, trêu chọc người em họ này.
"Cô ấy hiện tại đang ở phương xa, lần hẹn sau em sẽ dẫn cô ấy đến gặp chị." Sở U chợt nhớ tới Lâm Lạc Nhi.
Sở Thần Vi lắc đầu, "Đừng, dù sao cô gái kia bên cạnh em không được bao lâu cũng phải chia tay thôi, bỏ đi."
Đối với câu nói của Sở Thần Vi, Sở U im lặng không nói gì, cũng không trả lời. Hắn cầm đũa bắt đầu ăn, đói lắm rồi.
"Ây, sao vậy? Em thực sự động tâm với cô gái ấy rồi sao?" Nhìn vẻ mặt của Sở U, Sở Thần Vi hình như phát hiện ra gì đó.
"Nói mấy chuyện này làm gì? Chị, chị tìm em có gì không? Có phải là chuyện trong công ty em? Hay là nhóm họ hàng của chúng ta?" Sở U vừa nói vừa gắp thức ăn bỏ vào miệng.
"Xem ra em thật sự rất bận, đói như vậy, ăn từ từ thôi." Sở Thần Vi thỉnh thoảng động đũa, ánh mắt thoáng nhìn ngoài cửa sổ, cuối cùng dừng trên người Sở U.
"Chị nghe ba nói rồi, chị cảm thấy đây là bọn họ gieo gió gặt bão. Hồi trước chị cũng khuyên em mấy câu, ha ha, bây giờ xem ra em đã thông suốt." Nói đến đây, Sở Thần Vi lắc đầu, sau đó lại mở miệng, nhưng giọng điệu hơi trầm xuống.
"Hành động của em xem như đã gây chia rẽ trong nhà họ Sở, phe phái bây giờ lộn xộn đến nỗi không giải quyết được! Chuyện này cũng khiến một số người có máu mặt ở thủ đô đã chú ý đến em."
"Ý ba chị là sao?" Sở U nói.
"Cái gì mà ý ba chị là sao, đó là bác em đó!"
"À à, đúng rồi ha, ngại quá."
"Sở U, hình như em thay đổi rồi, em thật sự đang thay đổi. Uhm, chị rất vui, ha ha." Sở Thần Vi chợt nhìn thoáng qua di động. "Ba chị khá mong đợi vào em. Chính ông đã nói với chị, tên nhóc em khiến người ta nhìn bằng cặp mắt khác."
Sở U không nói gì, chỉ tập trung ăn. Hắn biết cô chị họ trước mặt hắn nhạy bén hơn người, thêm chuyện hồi nhỏ ở kiếp trước đã ảnh hưởng sâu sắc đến hắn. Khi đối mặt với Sở Thần Vi, hắn luôn có cảm giác yếu thế.
Muốn một kẻ mạnh luôn có cảm giác sợ hãi với bạn, vậy bạn phải để lại một ấn tượng sâu sắc khi anh ta còn nhỏ hay ở trong quá khứ!
Thật đáng tiếc, cả hai trường hợp này Sở U đều có.
Sở Thần Vi buông đũa xuống, nhìn cậu em họ nghiêm túc nói: "Tiểu U, lần này chị gọi em ra đây không phải để thảo luận việc nhà."
Sở U ngạc nhiên ngẩng đầu, miệng vẫn ngậm đồ ăn, "Vậy thì việc gì?"
Thần sắc Sở Thần Vi bỗng trở nên thần bí, nhìn Sở U đang ngẩn người.
"Ha ha, là như vậy, chị có một người bạn cùng học đại học, là nữ. Hiện tại làm việc tại một bộ phận trong nội bộ quốc vụ, chức vụ trưởng phòng!"
"Này, có nghe chị không đó?"
"Em đang nghe đây, chị nói đi."
"Em có biết chức trưởng phòng này quyền lực lớn cỡ nào không, đơn vị dưới quyền chính là thị trấn! Nắm giữ cả một vùng!"
Sở U ngẩng đầu lên, trong mắt đầy thắc mắc, "Thì sao, có liên quan gì với em?"
"Chị nhận được tin chính xác, nhà cô ấy muốn kết thông gia với em! Em biết không?"
Những lời này làm Sở U ngẩn ra, trong miệng chậm chạp nhai thức ăn rồi nuốt xuống.
"Em có nghe nói, nhưng không biết đối phương là ai. Nói vậy là bạn học đại học của chị sao? Cô ấy tên gì? Chị có biết gì về cô ấy không?" Chết tiệt, kiếp trước đã hoàn toàn bị thay đổi, thay đổi toàn diện!
"Cô ấy nha, là một người rất mạnh mẽ cũng rất lạnh lùng. Ở trường học, cô ấy rất lợi hại, rất cứng cỏi, nói một không nói hai lời. Ngoại hình rất đẹp, thuộc top của trường. Trong kinh thành rất nhiều cậu ấm theo đuổi cô ấy, có người còn thế không phải cô ấy không cưới!"
"Ghê gớm vậy sao? Chị, chị chưa nói tên cô ấy cho em biết." Sở U cười nhạt, ánh mắt bình tĩnh.
"Cái này…" Sở Thần Vi lại cười thần bí, nụ cười khiến Sở U thấy có điểm bất thường.
"Đừng nói là chị…"
"Ai ~ em đừng trách chị, là người ta tìm chị, chủ động nói với chị."
"Chết tiệt!"
"Ha ha, hai người nếu có duyên với nhau, sau này cô ấy sẽ là em dâu họ của chị, cháu dâu nhà họ Sở, gặp chị còn phải gọi một tiếng "chị" nữa! Thế nên giờ chị cũng phải nể mặt một chút chứ." Sở Thần Vi bày ra dáng vẻ đương nhiên.
"Nói như vậy, cô ấy muốn đến đây?"
"Đúng vậy, hình như sắp đến rồi! Để cô ấy chính miệng giới thiệu tên với em nhé!" Cô vừa nói vừa nhìn di động.
"Chị, em có bạn gái rồi, em thật lòng yêu cô ấy. Hiện tại em thật sự vẫn chưa muốn kết hôn sớm vậy đâu!" Sở U thoáng nhìn cầu thang rồi tiếp tục nói.
"Tiểu U, em muốn kết hôn với cô bạn gái hiện tại sao? Đó là chuyện không thể, đúng không nào? Nhiều nhất cũng chỉ xem là hồng nhan tri kỷ của cánh đàn ông, chuyện như vậy chị đã gặp rất nhiều, cũng nghe rất nhiều!"
"Tiểu U, tâm tình của em chị biết, nhưng người bạn học của chị, xét về năng lực hay ngoại hình trên đời này có rất ít. Chị dù lớn hơn cô ấy mấy tháng, nhưng cấp bậc của cô ấy còn cao hơn cả chị. Nói thật thì chị rất khâm phục cô ấy."
"Một cô gái 25 tuổi như cô ấy lại có thể trèo lên độ cao này, không hẳn chỉ nhờ vào gia thế."
"Gia thế của cô ấy càng không cần phải nói, nắm quyền chính trị lẫn quân sự, bao nhiêu nhà xếp hàng muốn kết thông gia với họ."
"Tiểu U, chị nói với em, chuyện hôn nhân rất quan trọng. Tình hình hiện tại của nhà họ Sở khá đặc biệt, mấy người cô hai không nhìn thấu tình thế, cố chấp, đó là căn nguyên tai họa nhà họ Sở chúng ta."
"Hoàn Đông Bang thật sự không được, chị hi vọng em đừng có ý đồ riêng." Sở Thần Vi nghiêm túc nói.
"Chị cũng không phải là phản đối em yêu cô gái kia. Người trẻ tuổi yêu đương là chuyện bình thường, cũng không có ai muốn ngăn cản em, nhưng chuyện hôn nhân của em… chị chỉ muốn nói."
"Kết hôn cùng lắm chỉ là một danh phận, yêu ai không yêu ai không phải đều do bản thân em sao? Đối với cô gái em thích, phải xem bản lĩnh của em có giữ người ta làm hồng nhan tri kỷ được không, có bản lĩnh làm tốt cả hai bên không, phải cẩn thận!"