Chương 662. Thì ra là cô.
“Chị, em, em… A... em cũng không biết nói thế nào.” Sở U bị Sở Thần Vi nói đến nỗi không phản bác được. Tư thế hung hăng của đối phương khiến trong lòng hắn sinh ra chống đối và thở dài, nhưng lại không muốn biểu hiện ra bên ngoài.
Đồng thời hắn khá bất ngờ với cách nhìn lần này của Sở Thần Vi, kiếp trước cô ấy chưa từng biểu hiện như vậy.
Điều này cũng làm cho Sở U thấy một mặt khác của Sở Thần Vi.
“Chuyện cần nói cũng nói hết rồi, tỉnh táo đi Tiểu U, em tự liệu mà làm đi.”
“Cô ấy sẽ tới ngay đây, cuối cùng em có muốn gặp mặt hay không thì tự nhiên cũng rõ ràng.”
“Lần này là tự hẹn gặp mặt, không có ai trong hai nhà biết cả.”
“Hai người các em nếu như không có cảm giác với nhau, một chút duyên này xem như hết đi, đây cũng là ý của cô ấy!”
“Nếu là ý của cô ấy, vậy được rồi.” Nói xong, hắn bắt đầu… tiếp tục ăn.
Một tiếng thở dài không thể nghe thấy vang lên trong lòng Sở Thần Vi, đôi mắt cô ấy nhìn Sở U có hơi sững sờ.
Lúc này, khi Sở U vừa ăn được một miếng cơm, từ chỗ cầu thang truyền đến tiếng bước chân, rất rõ ràng, tiếng bước chân này là của con gái.
Một giây sau, trên mặt Sở Thần Vi xuất hiện một nụ cười, vẫy tay với người phía sau Sở U.
“Na Na, ở đây.”
Thế là Sở U quay đầu qua, trong nháy mắt, chạm phải ánh mắt của đối phương.
Cô gái này, rất bảo thủ!
Đây là ấn tượng đầu tiên của Sở U.
Trong mắt hắn, cô gái kia ăn mặc rất bảo thủ, thế nào gọi là bảo thủ, đó là không có sự hợp mốt!
Nhưng nhan sắc của đối phương đúng là rất cao, có cảm giác như hoa nhường nguyệt thẹn, xinh đẹp không gì sánh được. Vừa trẻ trung vừa xinh đẹp, ở trên mặt trang điểm nhẹ, rất nhẹ.
Xem ra, cô ta rất coi trọng lần gặp gỡ này.
Chỉ là thần thái, có hơi lạnh lùng, khiến người khác khó tiếp cận. Chuyển động của đôi mắt, toát ra một sự sắc bén tự tin, thần thái này rất tự nhiên, không phải cố gắng ra vẻ, cái này có lẽ là thói quen được tạo thành do hoàn cảnh sống.
Nhưng mà sau đó ánh mắt Sở U hơi hơi thay đổi.
Bởi vì hắn cảm nhận được, trên người cô gái này không chỉ có khí chất vương giả, mà trong khí chất này còn lộ ra hơi thở của một kẻ cầm quyền sống chết.
Chính vì hơi thở này khiến khí chất của cô ta rất đặc biệt.
Nếu chỉ đánh giá tuổi tác từ bên ngoài, rất khó để người khác tin rằng cô gái này đạt được thành tự cao trong sự nghiệp.
Cô gái tên là Na Na, lúc này trên mặt mang theo nụ cười nhẹ, đi tới vị trí chỗ Sở U ngồi, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh Sở Thần Vi.
“Cậu chắc là Sở U phải không?”
Không biết bình thường cô ta nhìn người khác như thế nào, tóm lại hiện tại Sở U cảm thấy, đôi mắt đối phương nhìn hắn rất tỉ mỉ, giống như muốn nhìn thấu con người hắn.
Khẽ nuốt đồ ăn xuống, Sở U cười nhẹ: “Đúng vậy, cô là?”
Cô gái đối diện nhìn thoáng qua Sở Thần Vi, cậu vẫn chưa nói tên của mình cho cậu ấy.
Sau đó cô ta lại nhìn qua Sở U, lên tiếng.
“Tôi tên Đỗ Na!”
"Ong ong~" lúc này, điện thoại Sở U rung lên.
"ID "Thiên Thế" của cô ấy là: Thanh Đăng Ngưng." Tin nhắn Hồng Hậu gửi tới xuất hiện trong điện thoại của Sở U.
Sau khi nhìn thoáng qua, Sở U nhẹ nhàng gật đầu với đối phương một cái, vẻ mặt vẫn không thay đổi. Hắn cười nhẹ một cái xem như đáp lại đối phương, sau đó lại nhìn xuống tiếp tục làm việc đang dở tay, cố gắng nhét thêm đồ ăn vào trong miệng mình. Mà tin nhắn vừa được gửi tới đã bị xóa ngay lập tức.
“Hôm nay nó bận rộn, vẫn chưa ăn cơm, cậu nhìn bộ dáng đó của nó kìa, đã đói bụng lắm rồi.” Lúc này Sở Thần Vi lên tiếng.
“Có thể nhìn ra.” Nụ cười nhẹ trên mặt Đỗ Na không thay đổi, ánh mắt vẫn đang quan sát Sở U như cũ, nhưng sự tỉ mỉ kia đã giảm bớt, chỉ có chút tò mò.
“Hai người cũng ăn đi.”
“Đúng vậy, Na Na cậu cũng thử chút đi, lẩu ở tiệm này ăn rất ngon, tớ tới đây mấy lần rồi.”
“Được.” Đỗ Na cầm lấy đôi đũa mới, gặp một nhúm rau đưa vào miệng, sau đó tiếp tục thử mấy món, liền gật đầu nói.
“Mùi vị thật sự rất ngon.”
Sở Thần Vi nhìn qua em họ vẫn đang tự ngồi ăn nói: “Sở U, nghe nói em đang khảo sát "Thiên Thế" phải không? Em biết không, nội dung công việc của Đỗ Na cũng liên quan tới "Thiên Thế" đó!”
“À vậy sao, em chỉ chơi đùa mà thôi.”
“Sở U, cậu có thấy hứng thú với "Thiên Thế" không?” Lúc này Đỗ Na lên tiếng.
“Không có hứng thú, tôi không có hứng thú với trò chơi, vào "Thiên Thế" chỉ muốn xem thử sao lại nổi như vậy, có cơ hội buôn bán gì hay không.” Trên mặt Sở U rấtbình tĩnh, biểu cảm lạnh lùng này không thể nghi ngờ là đòn nguy hiểm đối với việc ra mắt.
“Cậu nghĩ "Thiên Thế" là một trò chơi cũng không đơn giản.” Lời này Đỗ Na nói có chút ý trêu chọc, bất cứ ai cũng biết "Thiên Thế" không chỉ là một trò chơi thôi.
“Bên trong "Thiên Thế" đương nhiên có cơ hội buôn bán, rất nhiều cơ hội buôn bán.” Đỗ Na nhẹ nhàng nói, sau đó cúi đầu uống một ngụm trà.
Lúc này Sở U ăn no rồi, hắn cuối cùng cũng no rồi, lau miệng, đưa mắt quan sát Đỗ Na, lại nhìn ánh mắt ra hiệu đặc biệt của chị họ với mình.
Hắn vẫn lạnh nhạt như cũ nói: “Tôi đương nhiên biết, dự định sắp tới đầu tư một chút vào đó, vẫn còn đang cân nhắc.”
Sở Thần Vi nhanh chóng đảo mắt, cô ấy biết những cố gắng trước đó xem như đổ sông đổ biển. Người em họ này thật sự không có chút hứng thú với bạn học của mình.
Em trai à, chẳng lẽ em không nhìn thấy, Đỗ Na có tướng giúp chồng giàu hay sao!
Không biết có bao nhiêu đàn ông xem cô ấy như báu vật đó!
Thế là, Sở Thần Vi lại tiếp tục tìm chủ đề cho hai người.
Đỗ Na cư xử như một học sinh giỏi ngoan ngoãn, đôi khi ánh mắt cô ta dừng trên người Sở U. Sở U thì ngược lại, một bộ dáng qua loa, không nói nhiều cũng không có chút tinh thần.
Lúc bầu không khí cực kỳ xấu hổ, khiến Sở Thần Vi muốn nổi trận lôi đình, thì điện thoại Sở U truyền đến tiếng báo của tin nhắn, tin nhắn này khiến hắn mừng rỡ!
Hắn bất ngờ đứng lên, nói với hai người đẹp: “Bên trong công ty có chút việc gấp, em phải nhanh chóng đi xử lý.”
“Chị, chị hiểu mà, chuyện rất gấp.” Tập đoàn Thiên Sở đang tiến hành việc thanh trừ, cơ cấu quyền lực xảy ra sự xáo trộn lớn, là tổng giám đốc, phải thường xuyên có mặt, có thể chạy đến ăn bữa cơm đã là chuyện rất không dễ dàng rồi.
“Đỗ Na, ngại quá, tôi phải đi rồi.”
“Không sao, cậu đi nhanh đi.” Từ đầu đến cuối, Đỗ Na cũng không hề lộ ra biểu cảm không vui, trên mặt vẫn có nụ cười.
Thế là Sở U động tác nhanh nhẹn, nhanh chóng rời khỏi đây.
“Em họ này của tớ, haiz. Na Na, chắc chắn cậu cảm thấy không ổn nhỉ?” Nhìn Sở U biến mất ở chỗ cầu thang, lúc này Sở Thần Vi mới nói.
Nhưng Đỗ Na lại khẽ lắc đầu, chớp mắt, cô ta nhìn về đầu cầu thang, lúc này lên tiếng.
“Tớ muốn ở bên cậu ấy!”
......
Tin nhắn Sở U nhận được thật ra không phải từ tập đoàn công ty, mà là tin nhắn của Hồng Hậu Tiểu Kiều gửi tới, chính tin nhắn này thúc đẩy Sở U không thể đợi thêm mà rời khỏi tiệm lẩu.
Đối với cô gái tên Đỗ Na này, lúc ăn cơm vừa rồi, Sở U cũng đã biết thân phận của cô ta.
Cô gái này, chính là Thanh Đăng Ngưng!
Thật không ngờ, thế giới này nhỏ như vậy! Hai người cũng khá có duyên đấy!
Nghĩ tới đây, Sở U ở trong xe lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Sau đó, hắn mở tin nhắn trước đó ra xem một lần nữa, ánh mắt trở nên lạnh lùng!
Ông bà cha mẹ mày mới chết mấy ngày, mày đứa con bất hiếu đã tìm phụ nữ để qua đêm rồi?
Được được được, vậy hôm nay tao đưa mày tới địa phủ gặp ông bà cha mẹ mày thôi, có lẽ, họ vẫn đang chờ mày ở cầu Nại Hà nhỉ?!