Chương 663. Tàn bạo!
Một chiếc xe ô tô đen đi tới khu biệt thự, dừng lại ở trạm kiểm tra an ninh.
Một bảo vệ mặc quân phục đi tới, nghiêm chỉnh hành lễ một cách tiêu chuẩn với hắn.
“Chủ xe này, xe của anh là từ bên ngoài tới, xin hỏi anh tìm ai?”
“Tìm bạn của tôi!” Sở U nhìn đối phương, trên mặt nở nụ cười.
Ánh mắt đối phương có thần sáng ngời, lúc này lại trở nên mê mang, giọng nói mơ hồ.
“A..., thì ra là vậy, vầy mời anh vào!”
Lúc sau, cột an ninh nâng lên, chiến xe Mercedes đen của Sở U nhanh chóng đi vào.
Camera vẫn đang hoạt động, nhưng không ai biết rằng, trong băng ghi hình căn bản không nhìn thấy chiếc xe con màu đen này, nó đã bị Tiểu Kiều xóa đi dễ như trở bàn tay.
Hai tay Sở U vẫn không điều khiển tay lái, mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại di động. Thỉnh thoảng ngón tay thao tác, hắn đang xem tiến độ cuộc chiến ở căn cứ cầm quyền nước Sở, xe để Tiểu Kiều lái.
Lát sau, chiếc xe dừng trước một căn biệt thự.
Cửa xe vị trí lái mở ra, Sở U vẫn xem điện thoại đi ra. Lúc này lướt mắt nhìn thoáng qua phía sau, trên mặt nở nụ cười khinh thường.
Người kia tư thế tiêu chuẩn của quân đội nhìn có vẻ là quân nhân chân chính. Thật ra căn bản cũng không thuộc biên chế trong quân đội, nhiều lắm là xuất ngũ từ quân đội tới đây làm bảo vệ.
Khu biệt thự này, không phải là chỗ ở của quân đội, cũng không phải là khu vực quân sự.
Lúc Sở U mặc bộ âu phục vừa người đi vào biệt thự. Lúc này, camera và thiết bị cảm ứng của biệt thự đều dừng hoạt động!
"Crắc!" một tiếng vang nhỏ.
Đưa tay hơi dùng lực đẩy cửa, cửa lớn của biệt thự cũng yên lặng mở ra.
Sau đó, một người tiến vào trong, cửa lại chậm rãi đóng lại.
Đứng trong phòng khách khá sáng sủa, Sở U đưa mắt nhìn lên phòng ngủ trên lầu hai. Hắn biết, trong cánh cửa kia có người, trong đó là mục tiêu của hắn.
Trừ người đó ra, biệt thự này không có ai khác.
Mục tiêu đó là Ngụy Văn! Hội trưởng công hội Phi Hồng nước Ngụy, mấy ngày trước ông bà cha mẹ hắn ta, đều chết trên tay hắn!
Hắn đã nói, sẽ giết cả nhà mày thì sẽ giết cả nhà! Đã nói ra phải giữ lời!
Sở U đi lên lầu, động tác của hắn cực kỳ chậm, giống như đây chính là nhà của hắn.
Lúc sau, bóng người đã đứng trước cửa, đưa tay đẩy một cái, cửa im lặng mở ra, ngọn đèn vàng bên trong chiếu ánh sáng.
Cùng lúc đó, cũng nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện truyền ra.
“A~ Em gái à, công phu của cưng rất được nha, nhanh vậy đã khiến anh đây ra, thoải mái!”
“Hì hì, anh Văn, anh thoải mái thì tốt.”
“Làn da cũng không tệ, cưng bao nhiêu tuổi.”
“19 tuổi.”
“Về sau cưng liền ở chung với anh đi, cho đến khi anh chơi chán rồi thôi, tiền không thành vấn đề.”
“Cám ơn anh Văn!”
“Đến, ăn nó đi!”
“Không rửa sao!”
“Rửa làm mẹ gì! Ăn sạch toàn bộ!”
Sau đó liền nghe thấy tiếng rên của Ngụy Văn truyền ra, đây là muốn lên pháo lần thứ hai?!
Rất nhanh liền nghe thấy tiếng của Ngụy Văn.
“A..., cơ thể của anh đây giống như uống thuốc vậy, tới tới tới, làm tiếp nào.”
“Anh Văn, có muốn trì hoãn việc bắn ra không…”
“Bắn cưng sao, nhanh lên.” Bỗng nhiên tiếng rống giận dữ Ngụy Văn truyền tới.
“Vậy được thôi, anh Văn, vừa rồi anh chơi em, lần này để em tới làm anh nha.”
“Được được được, nhanh vào đi.”
Đưa tay sờ cổ, ngón tay vuốt xương cổ, Sở U hơi di chuyển đầu, sau một lúc thấy hắn đi thẳng vào với tư thế ngông cuồng.
Khi đi qua chỗ ngoặt, cảnh sắc trong phòng ngủ Sở U nhìn thấy toàn bộ.
Có thể thấy, trên giường lớn mềm mại, lúc này có hai cơ thể đang chuyển động nguyên thủy, cô gái ở phía trên chàng trai.
Lúc này, cô gái dùng tư thế hào phóng nhanh gọn ngồi xổm trên cơ thể của người đàn ông.
Tốc độ cô gái ngồi xuống rất nhanh, khom người giống như đang hôn môi với đối phương. Cơ thể trẻ tuổi có thể lực bền bỉ, khiến người đàn ông nhanh chóng đầu hàng!
Bởi vì cô gái quay lưng về phía Sở U, cho nên Ngụy Văn ở bên dưới không nhìn thấy người tới, cô gái hoàn toàn đã chặn mất tầm mắt hắn ta.
Vẻ mặt Sở U vẫn là nụ cười tà ác như cũ, sau khi đi tới chỗ ghế da, thì trực tiếp ngồi xuống. Thậm chí hắn còn điều chỉnh tư thế, nhìn trực tiếp vào bộ phim hành động trước mắt từ góc độ rộng và táo bạo hơn.
“Tiểu Điềm, vừa rồi…. cưng…. Có nghe thấy… tiếng động gì không?”
“A~~ là tiếng động này sao?” Nói xong, tần suất lên xuống nhanh hơn, không ngừng tạo ra tiếng va chạm.
“Ba ba ba ba!”
“A! Đừng để ông đây biết là ai làm, nếu không, ông đây giết cả nhà hắn!” Lúc này, trong đầu Ngụy Văn bỗng nghĩ tới hung thủ phía sau màn, vẻ mặt dữ tợn, lớn tiếng rống giận. Hai tay lại càng tùy ý trên người đối phương.
Mười ngón tay Sở U lúc này giao nhau, vắt chân, trên mặt vẫn là nụ cười nhạt như cũ.
“A, ra, ra rồi!” Ngụy Văn không chịu nổi, lại đầu hàng lần nữa.
Chỉ là, khi giọng nói Ngụy Văn lại cất lên lần nữa, lại có chút run rẩy, đồng thời trong giọng nói có chút bất an.
“Tiểu Điềm, cưng mau xuống đi, anh đã xuất tinh, không làm tiếp được.”
Ngụy Văn không biết, báu vật trên người hắn lúc này, đôi mắt xảy ra thay đổi quỷ dị.
“Cô bị gì vậy, cô đang làm gì!!” Câu nói cuối cùng, giọng điệu đột nhiên tăng vọt, đầy sợ hãi!
Ngụy Văn hoảng sợ phát hiện, đối phương vẫn sử dụng tần suất cũ co rút.
Lúc này, hai tay Ngụy Văn vừa dùng lực, muốn đẩy cô gái phía trên ra, nhưng hắn ta lại phát hiện, cơ thể đối phương giống như tảng đá, không thể di chuyển.
“Fuck your mom! A a!” Sau khi xuất nếu không có thuốc trong người, cơ thể bị cưỡng ép chiến đấu tiếp. Như vậy sẽ xảy ra phản ứng nghiêm trọng của cơ thể. Ngụy Văn đang trong tuổi hoàng kim, nhiều năm chìm trong rượu chè gái gú khiến cơ thể hắn ta đã bị rút sạch.
Ngụy Văn chỉ cảm thấy, một cơn đau co giật và cực kỳ khó chịu trong cơ thể đang tới.
Bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, hai mắt Ngụy Văn trừng lớn, hung hăng đánh cô gái kia!
Sau đó, chuyện khiến Ngụy Văn sợ hãi hơn xảy ra, nắm đấm không thể vung tới phía trước một chút! Bị thứ gì đó khống chế!
Sau đó, Ngụy Văn dại ra, bởi vì hắn ta cảm thấy lão nhị của mình lại bắt đầu… đứng thẳng lần nữa.
Chuyện này, chuyện này sao có thể!!
Lần thứ ba phóng ra…
Van tinh trùng căn bản không thể cứu được hắn ta!
Lúc này, cô gái mồ hôi đầm đìa, nhưng động tác vẫn giữ nguyên tần suất! Có nhịp điệu!
Lần thứ tư phóng ra!
Lần thứ năm!!
“A a a a a a!!” Phía dưới Ngụy Văn màu sắc đã sớm không giống của con người. Hai mắt hắn ta trừng lớn đầy tơ máu, tràn đầy sự sợ hãi, miệng há to, đạt đến cực hạn của loài người.
Ngụy Văn không phải không muốn phản kháng, mà cơ thể của hắn ta đã không thể di chuyển theo ý mình!
Trong phòng tràn đầy tiếng kêu hoảng sợ.
Bởi vì mỗi lần bắn ra đã không mang đến cảm giác sung sướng, mà giống như bị kéo xuống địa ngục!
Thế nào là địa ngục chân chính?
Ma quỷ tràn lan? Hay là quy tắc chết trong nháy mắt? Đó là địa ngục sao?
Không!!
Địa ngục chân chính, không phải là nghiệp của tất cả chúng sanh tạo ra, mà là vì ác nghiệp của một người!
Tóm lại, thời gian vô tận, luân hồi vô tận, tra tấn sinh mệnh vĩnh viễn theo cách đó địa ngục cảm thấy vui vẻ, đó mới chính là địa ngục.
Lần thứ sáu…
Lần thứ bảy!
Không có hiệu quả mạnh mẽ của các loại thuốc, chỉ dựa vào cơ thể con người mà làm tới trình độ này, 7 lần liên tục không ngừng, chỉ nghe đã hoảng sợ! Chứ nói chi là cơ thể đã trong trạng thái bị rút cạn, cơ thể đã trở thành rác rưởi của Ngụy Văn.
Trong miệng Ngụy Văn đã xuất hiện lượng lớn bọt mép, toàn bộ cơ thể trên giường đã không thể khống chế đến co quắp.
Lần thứ tám! Cô gái mạnh mẽ đứng lên.
"Bùm!" Một cột máu từ dưới phun ra, bắn lên trên đùi cô gái, tung tóe văng đầy giường.
“A a a a a!”
Lúc này cô gái mềm nhũn nằm ở trên giường, ánh mắt đờ đẫn.
Ngụy Văn đã có thể di chuyển, nhưng tê liệt trên giường. Lúc này hắn ta cuối cùng cũng phát hiện sự quỷ dị, phát hiện nguyên nhân tạo ra những thứ này.
Đôi mắt giật mình sợ hãi nhìn người trẻ tuổi ngồi ở góc khuất, người này, hắn ta có ấn tượng!
“Sở… Sở…”
Chẳng biết từ lúc nào, trên tay Sở U cầm con dao gọt trái cây, hắn không có một động tác nào. Nhưng con dao trên tay từ từ bay qua, cuối cùng rơi xuống vũng máu trên giường.
Con dao này cách bàn tay đang run rẩy của Ngụy Văn, chỉ còn nửa thước.
“Sở… Sở…” Chữ cuối cùng kia Ngụy Văn không có cách nào thốt ra.
“Sao vậy, có phải trải qua sung sướng vô hạn không?” Lúc này, cuối cùng Sở U cũng lên tiếng.
“Xem ra, mày vẫn chưa hài lòng, nếu vậy thì lại tiếp tục!”
Câu này vừa nói xong, cô gái xụi lơ bên cạnh như cương thi trực tiếp ngồi thẳng lên, trong mắt dại ra không có tiêu cự.
Sau đó chậm chạp bò lên trên người Ngụy Văn.
“A… A… Không không không!!” Ngụy Văn dùng hết sức giãy dụa, bỗng nhiên, cơ thể hắn ta bổ nhào về phía trước, tay bắt lấy con dao gọt trái cây, hắn ta ngã khỏi giường, rơi xuống đất.
“Ha ha” Sở U cười lạnh một tiếng.
Cô gái bò theo xuống giường, giống như nếu không ngồi trên người Ngụy Văn lần nữa, cho dù chết cũng không bỏ qua!
“A a a.” Lúc này, Ngụy Văn đã cảm nhận được, thế nào là tuyệt vọng tận cùng!
Trong toàn bộ quá trình, cơ thể xụi lơ muốn có chút sức lực cũng cực kỳ khó khăn!
Lúc này, không biết sức lực từ đâu, Ngụy Văn cầm chặt con dao trái cây, đôi mắt tràn ngập tơ máu nhìn chằm chằm nguồn gốc của tội ác, một ý nghĩ độc ác hiện lên.
Sau một giây!
Ngụy Văn gầm lên dữ tợn, cầm dao gọt trái cây hung hăng cắt xuống lão nhị của mình!!
“Biến mẹ mày đi!”