Chương 951. Lỗ đen thánh tinh
"Cô ấy là một người có tiềm năng, đáng giá bồi dưỡng, ý tôi là muốn đưa cô ấy qua đây."
"Cô ấy có tiềm năng là sự thật nhưng nên sắp xếp cho cô ấy ở đâu bây giờ."
"Tôi đề nghị để cô ở ấy quê cũ của cậu ở Trường Lăng. Nhà cũ của cậu có một căn phòng bí mật. Cậu có thể mua thêm một số robot. Tôi sẽ thuyết phục cô ấy!”
"Tốt quá rồi."
Lúc này Lâm Lạc Nhi mới lên tiếng, "Sở U, bao giờ chúng ta trở về vậy?"
"Ngày mai chúng ta trở về!"
"Vâng ..." Khi nghe thấy người đàn ông nói như vậy, Lâm Lạc Nhi cảm thấy vô cùng hạnh phúc và cô ôm chặt lấy người hắn. Sau khi biết sự thật, Lâm Lạc Nhi có tâm trạng rất mâu thuẫn với nước Nhật Bản, cũng không hiểu sao trong lòng không yên.
"Sở U, tôi không thèm nghe cậu nói nữa, tôi đang khống chế một người sinh hóa."
"Người sinh hóa?"
"Ừm, nó rất thú vị, không thèm nghe cậu nói nữa, có chuyện gì hãy gọi Đại Kiều nhé, hehe."
“Đại Kiều là ai?” Lâm Lạc Nhi lại không hiểu có chuyện gì nữa.
Sở U biết những lời vừa rồi của Tiểu Kiều là hiện tại ý thức của cô không còn tập trung trên người hắn nữa, chỉ còn là người máy thông minh thuần túy phục vụ cho hắn.
Tuy nhiên, không tập trung trên người hắn nữa không có nghĩa là Tiểu Kiều không biết hắn hỏi Đại Kiều cái gì, cô ấy biết hết.
"Đại Kiều...... Thôi, đi ngủ đi, anh sẽ bảo Tiểu Kiểu tải hệ thống thông minh Đại Kiều về điện thoại di động của em!"
Bây giờ cũng muộn lắm rồi, nghe thấy Sở U nói vậy, Lâm Lạc Nhi không nói thêm gì nữa.
Cả ngày nay đã trải qua quá nhiều chuyện rồi, tâm trạng của Sở U hơi suy sụp và mệt mỏi.
Khi Lâm Lạc Nhi đã ngủ say, Sở U lặng lẽ đứng dậy, sau đó đi đến phòng khách, còn Miyamizu Nanaha thì nằm trên sô pha trong phòng khách.
Hắn liếc qua chỗ đối phương đang nằm một lát rồi tiến vào một căn phòng khác, Bảo Nhi cũng ở trong phòng này.
Nhìn Bảo Nhi ngủ thiếp trên giường, Sở U ngồi xuống bên mép và lặng lẽ đưa tay vào trong chăn và cầm tay Bảo Nhi.
...
Trong phòng thí nghiệm sinh hóa số 04 cấp 7 ở nước Nhật Bản
Đúng lúc này, một nhân viên công tác mặc quần áo bảo hộ màu trắng đang cầm một chén nhỏ đựng chất lỏng màu trắng, người này đi tới một bàn điều khiển, bên cạnh có vài người cũng mặc quần áo giống như vậy.
Cảnh tượng này cũng xuất hiện trên màn hình lớn, một nhóm các nhà nghiên cứu hàng đầu của Nhật Bản cùng với các quan chức cấp cao của chính phủ và quân đội đang nhìn chằm chằm vào cảnh này, họ biết rõ chất lỏng màu trắng này chính là thứ có thể xét nghiệm ra DNA do Fujiwara Kenji để lại. Chất lỏng vô cùng kỳ lạ, nó khiến đám người sinh hóa phải chạy trốn và mất kiểm soát.
Bây giờ lại không tìm thấy ‘Nami’, chuyện này được đặt ở trình độ bí mật cấp quốc gia rồi. tất cả mọi chuyện xảy ra đã không còn là một vụ giết người bình thường và vụ lừa đảo có tính toán trước nữa... chuyện này, bởi vì họ có DNA của nghi phạm cùng với những hacker có thực lực đứng sau người này, khiến cho họ ý thức được kẻ thù mà bọn họ phải đối đầu vô cùng đáng sợ!
Đột nhiên xuất hiện một thế lực mạnh không thể không khiến cho bọn họ phải dốc toàn lực để đối phó lại!
Lúc này, người nhân viên dùng một cái giá đỡ để hút một ít chất lỏng màu trắng và cẩn thận đặt nó xuống dưới mặt kính hiển vi.
Thật ra người này chính là nhà nghiên cứu khoa học, sau đó hắn ta nhìn qua ...
Một lát sau, nhà nghiên cứu khoa học này đột nhiên trừng mắt, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà sốc nặng!
Hắn ta có cảm giác như bị bóp cổ vậy.
Hiện tượng này khiến những đồng nghiệp xung quanh cảm thấy bất ngờ.
Nhà nghiên cứu khoa học nhìn lại lần nữa rồi dùng ngón tay ấn vào một nút trên kính hiển vi.
Sau đó, trên màn hình lớn hiện ra những hình ảnh trên kính hiển vi...
Đồng thời, trên tường của phòng thí nghiệm cũng xuất hiện cảnh tượng tương tự.
"Ồ ~"
Cả đám người không hẹn mà cùng hét lên những tiếng bất ngờ, bởi vì cảnh tượng mà họ nhìn thấy khá đáng sợ.
Hình ảnh trên màn hình là một lỗ đen hình tròn!
Có lẽ là do liên quan đến diện tích của màn hình mà lỗ đen này chiếm gần 2/3 diện tích của màn hình nên người ta nhìn vào có cảm giác…nó rất lớn!
Nhưng rất nhiều người biết đây chỉ là hiệu ứng phóng đại của kính hiển vi mà thôi.
“Cái này, cái này là gì vậy?” Một quan viên chính phủ mở to hai mắt và hỏi.
“Đây là… tinh trùng của nghi phạm!” Một nhà nghiên cứu đang ngồi bên cạnh trả lời với vẻ khó chịu
"Tại sao lại như thế? Hình dạng của tinh trùng con người không giống vậy mà? Tại sao, tại sao lại vậy được chứ?"
Lúc này, giọng nói của nhà nghiên cứu vang lên từ trong phòng thí nghiệm.
"Không thể nhìn thấy cấu trúc bên trong của vật này. Chuyện này không phải là vấn đề về độ chính xác, mà ... thứ này, thực sự rất giống lỗ đen. Tôi chỉ có thể mô tả nó như vậy, thưa ngài."
“Cái gì?” Đám người đang quan sát đột nhiên hét lên.
"Thứ này có khả năng là vật chất mới trong nhân DNA. Bây giờ tôi lấy nhân trong tế bào trứng của con người ra, tế bào trứng này có hoạt tính mạnh và có thể hoàn thành thụ tinh với bất cứ tinh trung nào. Mục đích của thí nghiệm bây giờ chính là: kiểm tra xem liệu nó có thể tiến hành dung hợp được với vật chất màu đen hay không ! "
Màn hình lớn được mở rộng ra một chút và một tế bào trứng xuất hiện trong đó. Dưới sự thao tác của nhà nghiên cứu chuyên nghiệp, hai nhân DNA của con người đã được tiến hành dung hợp trong môi trường đặc biệt.
Sau đó tế bào trứng được vật chất màu đen bao phủ hoàn toàn, nhưng ngay lập tức có chuyện rất kỳ lạ đã xảy ra, tế bào trứng bị phai màu và cuối cùng biến thành một vật chất giống lỗ đen.
"Kết quả thí nghiệm: Thụ tinh không thành công và tế bào trứng bị vật chất màu đen nuốt chửng."
"Thí nghiệm này phát hiện ra: Vật chất màu đen không thể thụ thai với tế bào trứng của con người."
"Phân tích thí nghiệm: Cần phải tiến hành thí nghiệm trong cơ thể giống cái của con người để tìm ra được thêm đặc điểm của nó!"
Từ bên ngoài nhìn vào trong phòng thí nghiệm, cửa phòng vừa mở ra thì một người vội vàng bước tới.
"Báo cáo tướng quân. Dấu vân tay và hàng mẫu của nghi phạm không khớp với bất kỳ ai trong kho dữ liệu."
“Ừ, tôi biết rồi.” Đại tướng quân Tosuke trả lời, đó là một ông già có sắc mặt bình tĩnh, kết quả này cũng nằm trong dự kiến của ông ta.
Sau đó nhân viên này liền lui ra, tướng Tosuke liền nói: "Tiến hành bước thí nghiệm tiếp theo đi!"
Lúc này, hình ảnh trên màn hình lớn đã thay đổi, trong đó chiếu một căn phòng chỉ có một người phụ nữ trẻ.
Người này đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào máy quay phim, hai bên nhìn nhau.
Sau đó, người phụ nữ trẻ bật cười, và dùng tiếng Anh sứt sẹo kiểu phương Đông nói chuyện: "Lại tới nhìn lén tôi à, vì sao không chào hỏi một tiếng trước đã?"
"Mà này, khi nào thì các anh thả tôi ra ngoài? Ở trong này chán chết mất."
Tuy nhiên, không ai đáp lại lời cô ta cả...
Đúng lúc này, trên một vách tường tự động có khe hở và một vật hình chiếc tủ chui vào trong phòng.
"Này, tôi vừa ăn tối xong đấy."
Lúc này, sắc mặt cô ta đột nhiên thay đổi luôn.
Máy ảnh ghi lại rõ ràng những thay đổi trên khuôn mặt của cô ta, đám người đang quan sát thì liếc mắt nhìn nhau, tất cả họ đều cảm thấy hơi bất ngờ.
Sau đó, người phụ nữ trẻ di chuyển nhanh đến mức máy ảnh gần như không thể ghi lại được đường đi của cô ta.
Lúc này, người phụ nữ trẻ đến sát bức tường với bộ dạng kỳ lạ và dùng hai tay hai chân bò lên tường một cách nhanh chóng, động tác và tư thế rất vững, không bị ảnh hưởng bởi quy luật vật lý, vô cùng khác thường.
Bây giờ cô ta lấy tư thế vững vàng nhìn đồ vật trong tủ, ánh mắt rất lạ, sau đó nhanh chóng đưa tay cầm lấy đồ vật bên trong.
Mà lúc này, chiếc tủ từ từ rút lại, người phụ nữ trẻ chỉ nhìn chằm chằm chiếc bình trong suốt trong tay.
Và rồi một tấm lụa trong suốt lặng lẽ xuất hiện từ những ngón tay của người phụ nữ trẻ.
'Vút! '
Phần đầu của chiếc bình bị cắt đứt với vết cắt rất bằng phẳng.
Sau đó người phụ nữ trẻ dùng mũi ngửi vào miệng bình, sau đó sắc mặt xen lẫn ngạc nhiên, lo lắng và vui vẻ.
Cuối cùng, sắc mặt của cô ta trở nên nghiêm túc hẳn, cô ta ngẩng đầu lên nhìn về phía camera và nói với giọng điệu trầm thấp: "Thứ này lấy từ đâu đấy? Chủ của nó là ai?!"
Lúc này đại tướng quân Tosuke mới lên tiếng, "Chỉ cần nói cho tôi biết, nó có giúp ích gì được cho cô không?"
Nghe xong câu này, người phụ nữ trẻ làm ra một cử động không giống con người mà giống động vật có linh tính hơn, cô ta nghiêng đầu, sắc mặt rất kỳ lạ, không còn nghiêm túc như lúc nãy nữa.
Sau đó, cô ta bật cười như một kẻ điên.
“Hi hi hi, làm sao có thể không có tác dụng chứ, chủ nhân, nếu ngày nào cũng cho tôi ăn như vậy, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời ngay lập tức!” Nói xong, đôi môi quyến rũ ngậm lấy miệng bình. Vật chất bên trong bị cô ta hút lấy hút để.
Sau khi hút xong, trên mặt người phụ nữ trẻ xuất hiện vẻ khó chịu, buồn bã.
"Ngày mai anh có thể cho tôi thêm đồ ăn kiểu này được không? Tôi rất dễ nuôi. Chỉ cần thêm một chút là được...hi hi hi"
Tất cả những người đang theo dõi qua màn hình đều biết số lượng vật chất cho người phụ nữ trẻ này cực kỳ hiếm...
Ông già gật đầu, ông biết người phụ nữ trên màn hình không thể nhìn thấy động tác này của ông.
"Xem ra, người kia để lại thứ này có thể gọi là tinh hoa của Thần nhỉ, à, vật chất kiểu mới cũng phải có cái tên gọi chứ, nên gọi là gì nhỉ?"
Vừa nói lời này, đầu óc của ông lập tức hiện lên hình ảnh lỗ tròn màu đen vừa mới xuất hiện trên màn hình lớn, sau đó kết nối với màn biểu diễn kỳ quái của người phụ nữ, lại gật đầu, giọng điệu kỳ quái nói.
"Đúng vậy, nó tên là: Lỗ đen Thánh tinh!"
...