Siêu Cấp Cường Giả

Chương 383: Đông Lai chiến Diệp Thiên (3)

Trên sân, Bùi Đông Lai cùng Diệp Thiên 2 người đã người tới ta đi hơn 10 chiêu rồi nhưng mà trên thực tế chỉ là phát sinh trong một thời gian ngắn.

Trong đó, có thể nhìn thấy rõ cảnh so chiêu giữa Bùi Đông Lai và Diệp Thiên thì chỉ có Vương Khuê và vài người có thực lực cách đấu không tầm thường, ngoài ra thành viên của các tiểu đội đặc chiến chỉ nhìn được mơ hồ.

Các vị đại lão trên đài chủ tịch lại chỉ thấy quyền ảnh, cước ảnh liên tiếp, căn bản không thể thấy rõ mỗi một chiêu, mỗi một thức của Bùi Đông Lai và Diệp Thiên.

Bất quá.

Giờ phút này, bọn hắn lại thấy được Diệp Thiên giống như là một con chó TQ chết, cả người trực tiếp bị đá bay ra ngoài.

"Ách..."

Thấy một màn như vậy thì không riêng gì các vị đại lão, ngay cả đại bộ phận thành viên của các tiểu đội đặc chủng đều lộ vẻ ngạc nhiên.

Diệp Thiên là ai?

Là người đứng thứ 2 ở Đại Bỉ Võ toàn cầu và là người giành chức quán quân ở hạng mục cách đấu.

Là đồ đệ thứ 3 của Diệp Cô Thành.

Là người được xưng là đặc chủng binh vương, luận về thực lực thì có thể tiến vào Long Nha. Hơn nữa lại còn là người kế thừa y bát của Diệp Cô Thành, trở thành một Long Vương mới.

Mà giờ phút này, Bùi Đông Lai bị thương ở vai trái lại có thể áp chế được Diệp Thiên, một cước đá bay Diệp Thiên.

Bọn hắn không thể khiếp sợ sao?

Bùi Đông Lai quá mạnh mẻ.

Trong lòng mọi người thầm nghĩ.

Bởi vì dựa vào quy tắc thì phàm là tuyển thủ bị đánh bại, ngoài ra tuyển thủ khác không được tiếp tục công kích vì thế Bùi Đông Lai cũng không có nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng, thừa lúc Diệp Thiên chưa rơi xuống đất thì tiếp tục phát động thế công. Mà Bùi Đông Lai đứng nguyên tại chỗ, đợi Diệp Thiên rơi xuống.

Tuy nhìn Diệp Thiên chật vật như thế nhưng trên thực tế hắn đã lợi dụng Ám Kình để hóa giải một chiêu của Bùi Đông Lai cho nên trên thực tế hắn cũng không bị thương tổn gì cả.

Sau khi rớt xuống đất thì đột nhiên 2 tay của Diệp Thiên vung ra, dùng sức vỗ mạnh xuống lôi đài.

“ Bốp!”

Một tiếng trầm đục vang lên, thân mình của Diệp Thiên liền bay trở ngược lên lại, rồi phiêu nhiên rơi xuống đất.

Lúc này đây, trên mặt Diệp Thiên không có nửa điểm cuồng ngạo hay khinh thường, mà thay vào đó là vẻ kinh ngạc và ngưng trọng.

Kinh ngạc tại sao thực lực của Bùi Đông Lai lại mạnh mẽ đến thế.

Dựa vào tình báo mà hắn thu được thì Bùi Đông Lai chỉ là Ám Kính nhập môn mà thôi.

Mà bản thân hắn đã bước vào cảnh giới Ám Kính đỉnh phong.

Tương đương với nửa bước Ám Kính đỉnh phong.

Ám Kính nhập môn so với nửa bước Ám Kính đỉnh phong.

2 người chỉ kém nhau một bậc nhưng mà đối với người luyện võ thì nó lại cách xa nhau một trời một vực.

Cho nên, Diệp Thiên cho rằng bản thân mình không cần xuất ra toàn lực cũng có thể làm cho Bùi Đông Lai giống như một con chó chết.

Mà hiện giờ Bùi Đông Lai đang mang thương thế trong người, trong khi đó hắn đã vận dụng 100% thực lực nhưng vẫn không làm cho Bùi Đông Lai chổng vó, ngược lại hắn còn bị Bùi Đông Lai đánh ngược lại.

Điều này làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.

Ngưng trọng là hắn biết được lực lượng và tốc độ của Bùi Đông Lai không thua gì mình, hơn nữa hắn còn có một bộ kiếm pháp có uy lực khủng bố, điều này đã làm cho tín niệm của Diệp Thiên xuất hiện một vết rách, hơn nữa hắn cũng không biết nên phá giải bộ kiếm pháp đó của Bùi Đông Lai như thế nào đây.

-    Bùi Đông Lai, tuy rằng thực lực của mày vượt xa tưởng tượng của tao. Nhưng mà mày nên biết, muốn chiến thắng được tao thì căn bản không thể được.

Lúc này đây, Diệp Thiên muốn dùng ngôn từ của mình để quấy nhiễu Bùi Đông Lai.

-    Lúc trận đấu mới bắt đầu, mày đã nói là dùng một bàn tay là có thể bóp chết tao. Hiện giờ mày dùng cả tay và chân cũng không thể đánh bại tao, hơn nữa còn bị tao đánh giống như một con chó TQ chết.

Bùi Đông Lai biết được Diệp Thiên muốn dùng cái tinh thần TQ chó đẻ này để an ủi bản thân hắn để cho hắn tăng lên khí thế, nhưng mà Bùi Đông Lai sẽ không cho Diệp Thiên được nguyện ý:

-    Hiện giờ, mày còn nói rằng tao không có khả năng thắng mày, mày đang ai ủi mày đó à?

"Bá!"

Nghe được lời nói hờ hững của Bùi Đông Lai thì sắc mặt Diệp Thiên không khỏi biến đổi.

-    Tao nói rồi, từ này trong quân sẽ không còn ai tên là Diệp Thiên nữa.

Nói xong, Bùi Đông Lai lại động.

Vẫn là từng bước chầm chậm đi về phía Diệp Thiên.

Nhưng mà.

Đối với Diệp Thiên mà nói thì phương thức này của Bùi Đông Lai lại vô cùng khủng bố.

Một loại cảm xúc sợ hãi chưa bao giờ có bỗng nhiên xuất hiện trong lòng Diệp Thiên.

"Hú!"

Biết được điều này, dường như Diệp Thiên cũng biết nếu hắn cứ như vậy thì trận đấu này sẽ chấm dứt. Vì thế hắn liền hét to lên một tiếng, muốn dùng cách này để tăng khí thế cho bản thân, đồng thời hắn liền chủ động công kích về phía Bùi Đông Lai.

Dựa vào lời nói của Quý Hồng thì năm đó sau khi bị cha của mình là Bùi Vũ Phu đánh bại thì Cô Độc Phong Ảnh đã bế quan 10 năm ở Thiên Sơn, trong 10 năm một mài luyện kiếm. Nghiên cứu ra được “ Cô Độc Kiếm Pháp” có uy lực vô cùng khủng bố, mà “ Cô Độc Kiếm Pháp” được chia thành 5 cảnh giới: “ Duy khoái bất phá, Trọng kiếm vô phong, Nhân kiếm hợp nhất, Thảo mộc giai kiếm cùng với Tâm trung vô kiếm.”

Cô Độc Phong Ảnh đã đạt đến cảnh giói thứ tư, mà Bùi Đông Lai thông qua luận bàn với Quý Hồng nên chỉ lĩnh ngộ được tới cảnh giới thứ nhất mà thôi.

Duy khoái bất phá.

Coi trọng nhất là tốc độ, ở trong nháy mắt địch nhân ra tay thì phát hiện được sơ hở, sau đó không đợi địch nhân đến gần đã liền dùng tốc độ để chế địch, khiến địch nhân khó lòng phòng bị.

Lúc này đây, đối diện với thế công kích của Diệp Thiên thì đột nhiên cả người Bùi Đông Lai biến mất.

Hóa thủ vi kiếm.

Kiếm đến, người đến!

Bùi Đông Lai hung hăng bổ về phía đầu của Diệp Thiên.

Diệp Thiên vốn định công kích vào hạ bàn của Bùi Đông Lai cho nên ở phía trên đã xuất hiện sơ hở, lúc này thấy Bùi Đông Lai hóa thủ làm kiếm, một kiếm chém tới thì hắn liền ngừng lại, cả người lui ra.

Diệp Thiên vừa lui, khí thế trên người hắn liền suy yếu đi.

Một kích của Bùi Đông Lai không trúng cũng không ngừng lại, sau khi thân mình hạ xuống thì mũi chân liền điểm một cái, cả người liền bắn thẳng về phía Diệp Thiên, cùng lúc đó tay phải hóa kiếm giống như là thích khách vậy, mang theo một quyết tâm, đâm về phía Diệp Thiên.

Một người tiến, một người lui.

Người trốn, ta đuổi.

Trong lúc nhất thời, khoảng cách giữa Diệp Thiên và dây ở lôi đài không ngừng được thu ngắn lại.

Đồng tử của Diệp Thiên không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng híp lại.

-    Phá rồi lại lập.

Mắt thấy bản thân sắp ra khỏi lôi đài thì Diệp Thiên hét lớn một tiếng, cả người dừng lại, 2 chân phát lực.

Cả người dừng lại, Diệp Thiên liền phong bế lỗ trận lông. Ám Kình tụ tập trên cánh tay phải sau đó chạy nhanh về phía trước, toàn lực chém ra.

Có lẽ là đã bị bức đến đường cùng nên một quyền của Diệp Thiên có uy lực vô cùng lớn.

Thấy được như thế thì trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, sau đó tay của hắn liền hóa kiếm thành chưởng.

Chưởng khắc quyền!

“ BỐP!”

Nắm tay của Diệp Thiên đập thẳng vào lòng bàn tay của Bùi Đông Lai, Ám Kình của 2 bên bùng nổ, phát ra một tiếng vang lớn.

“ Rắc”

Quyền chưởng chạm nhau, sau đó cả 2 người liền tác ra rồi lui lại phía sau, mặt đất ở dưới chân liền vỡ vụn ra.

“ Bá!”

Sau đó, không đợi Diệp Thiên thu quyền lại, Bùi Đông Lai hóa chưởng thành trảo, chế trụ cánh tay của Diệp Thiên sau đó dùng sức kéo một cái.

Bởi vì thân hình còn chưa đứng vững, lúc này đột nhiên bị Bùi Đông Lai kéo một cái thì trọng tâm của Diệp Thiên không giữ được. Tay của hắn đã bị Bùi Đông Lai túm lấy, hơn nữa hắn còn thấy được đùi phải của Bùi Đông Lai đang đá thẳng vào mặt của mình.

“Ực”

Một chiêu tưởng chừng là đơn giản nhất nhưng lúc này ở trong tay Bùi Đông Lai lại trở thành một sát chiêu.

Lúc này đây, Diệp Thiên cũng bắt chước với Bùi Đông Lai lúc đầu, hắn xuất ra “ Phản cầm nã” chế trụ lấy cánh tay của Bùi Đông Lai, sau đó sùng sức để nhảy lên, tránh một cước của Bùi Đông Lai.

Dường như Bùi Đông Lai đã hiểu rõ ý đồ của Diệp Thiên cho nên Bùi Đông Lai liền rút tay ra, làm cho Diệp Thiên chụp vào khoảng không.

Lúc này đây, khi chụp vào khoảng không thì cả người Diệp Thiên liền hướng xuống mặt đất mà ngã xuống.

"Ba!"

Chân trái Bùi Đông Lai lui về sau nửa bước, chân phải vung lên, hung hăng nện vào đầu Diệp Thiên.

“ Phách thối”

Vẫn là một chiêu đơn giản nhưng mà đối với Diệp Thiên mà nói thì đó là một sát chiêu, hắn không chút nghĩ ngợi gì, bằng vào bản năng mà giơ 2 tay lên, ngăn cản Phách thối của Bùi Đông Lai.

“ Bốp!”

“ Rầm!”

Một chiêu Phách thối của Bùi Đông Lai đã trúng vào tay của Diệp Thiên, Ám Kình bùng nổ, trực tiếp làm cho Diệp Thiên té xuống.

Hai đầu gối của Diệp Thiên liền hung hăng đập vào mặt đất, đồng thời quỳ xuống trước mặt của Bùi Đông Lai.

Một kích đắc thủ, Bùi Đông Lai cũng không dừng lại, tay phải hóa thành chưởng rồi bổ về phía đầu của Diệp Thiên.

Nếu trúng phải một kích này của Bùi Đông Lai thì Diệp Thiên sẽ banh chè.

-    Ta không cam lòng.

2 mắt Diệp Thiên đỏ lên, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ.

Tiếng rống này phát ra từ trong lòng của hắn.

Một rống này của hắn chính là hắn muốn sống.

Tiếng rống vang lên, chưởng xuống.

Cánh tay của Bùi Đông Lai đã trực tiếp vỗ thẳng vào đỉnh đầu của Diệp Thiên.

“ Bốp!”

Tiếng vang giòn ra, đầu của Diệp Thiên không có bị vỡ ra giống như suy nghĩ của Bùi Đông Lai. Ngược lại, một cổ lực lượng kinh khủng đã phản chấn lại, làm cho cánh tay của hắn run lên.

Ám Kính đỉnh phong?

Trong lòng Bùi Đông Lai chấn động.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất