Gần một giờ sau, một chiếc máy bay trực thăng được trang bị đầy đủ như một còn chim ưng, bay đến từ St. Petersburg.
Chiếc máy bay từ từ đáp xuống trên một bãi cỏ lớn.
- Rầm!
Cabin mở ra, có một nam nhân vẻ mặt lạnh lẽo mặc trang phục đặc chủng tác chiên nhảy xuống khỏi phi cơ.
Jason?
Bởi vì đội linh đánh thuê Satan đã trở lên lớn mạnh trong vòng một năm, thêm vào đó quân đoàn lính đánh thuê này trở thành quân trang tư nhân của Bùi Đông Lai nên danh khí nó đã lớn lại càng lớn.
Còn cái tên Jason này vong dội toàn bộ trong thế giới lính đánh thuê, thậm chí các quốc gia cũng cực kỳ quan tâm đên hắn.
Bọn họ thực muốn biết tại sao mà Jason lại can tâm tình nguyện dẫn dắt quân đoàn lính đánh thuê Satan dốc sức làm vì Bùi Đông Lai như vậy.
Jason xuất hiện, khiến tất cả các đội khác điều ngạc nhiên, rồi nhìn chằm chằm vào cái bao màu đen lớn ở sau lưng Jason.
Hiên nhiên bọn họ biết trong túi chính là vũ Khí mà Bùi Đông Lai nói khi nãy.
Không để ý đến ánh mắt kinh ngạc, Jason đưa cái bao đó đến trước mặt Bùi Đông Lai.
"Bịch"
Đợi Jason đến gần, Bùi Đông Lai bước ra khỏi hàng cùi chào:
- Khổ cực rồi, giáo quan Jason.
- Có thể giúp người làm lên đội quân đặc chủng mạnh nhất thế giới này, quả là niếm vinh hạnh và kiêu ngạo của ta.
Jason đáp lại, trên gương mặt lạnh lùng lộ ra nụ cười.
Bởi vì cái hắn kiêu ngạo nhất khogn phải vì đội đánh thue của mình àm là các đệ tử mà Bùi Đông Lai dậy dỗ.
Vừa nói, Jason nhấc cái túi đặt trước mặt Bùi Đông Lai.
Bùi Đông Lai cũng không có khách sao, đưa tay mỉm cười tiếp nhận.
- Jason, ngươi cấp cho vũ khí laser cho đám người Bùi Đông Lai?
Lúc này, thân là đại biểu của đội giám sát, Merce nhịn không được phải hỏi, hắn cũng không xa lại gì Jason.
Merce vừa hỏi, mọi ánh mắt lại đổ dòn vào ngời Jason, chờ đợi câu trả lời.
- Ratatosk tướng quân, đội trưởng quân đoàn đánh thuê Satan muốn trở thành một thành viên của đội ngũ giám sát.
Jasan cúi người xin chỉ thị của Ratatosk.
Quân đoàn đánh thuê Satan nhờ vào Bùi Đông Lai đã được đứng thứ bảy ở Bai Hành bảng, thực lực chỉ kém mỗi ngũ đại quân đoàn đánh thuê.
- Có thể.
Đối mặt với thỉnh cầu của Jason, Ratatosk hơi do dự, cuối cùng đồng ý thỉnh cầu của Jason.
Vừa nói xong, Ratatosk liền phát hiện thời gian đội mỹ đã tiến vào sân thi đấu được một giờ, lập tức nói:
- Bộ đội đặc chủng nước Mỹ đã vảo sân thi đấu được một giờ, hiện tại các đội khác có thể vào.
Ratatosk đã ra lệnh nhưng không ai tiến vào sân, ánh mắt bọn họ đều tập trung trên người Bùi Đông Lai,
Bùi Đông Lai mở cái túi màu đen, lôi một thứ vũ màu đen xì, giống như một vũ khí tia laser.
- Quả nhiên trang bị vũ khí tia Laser…
Thấy cảnh như vậy, sự nghi ngờ trong lòng mỗi người lại càng tăng thêm.
- Hừ!
Nhận thấy ánh mắt nghi ngờ ở xung quanh, trong lòng Tiêu Cuồng cười lạnh không dứt, tựa hồ đang cười một đám hề.
Buổi sáng hôm qua, vì thiết bị có thể nhận được thông tin từ vệ tinh của đám người Mỹ nên trong lòng Tiêu Cuồng vô cùng buồn bực. Đến khi sắp bắt đầu, Bùi Đông Lai mới nói cho bọn họ biết rằng hắn có "Phản vệ kích quang thương" có thể phá được thiệt bị kia của người Mỹ.
Lúc đó, nghe được tin ày, Tiêu Cuồng bị hù cho giật mình, thân là đời thứ tư của Tiêu gia, mà hắn cũng đâu có nghe thấy thông tin này.
Chỉ là bốn người họ đều rất tin tưởng Bùi Đông Lai, không hề hoài nghi lời hắn nói.
Mà ngày hôm qua sau khi cuộc tranh tài kết thúc, Tiêu Thần nhận được tin tin do tổ ủy hội, biết được quân đội quả thực có nghiên cứu "Phản vệ tinh kích quang thương" theo lời của Bùi Đông Lai.
Bất quá.
Vô luận là người kia của Tiêu gia được làm thành viên chế tạo thì Bùi Đông Lai cũng không biết, quân đội có thể chế tạo ra thứ đó đều bởi vì Bùi Đông Lai.
Ngày trước, khi mà Bùi Đông Lai đối đầu với Diệp gia, gặp mặt thủ trưởng số 1, và đã xảy ra một hiệp nghị, hơn nữa thông qua đó nhận được ủng hộ từ Thủ trưởng số 1.
Trong đó có chuyện về vũ khí quân sự.
Với việc này, lúc trước Tần Đông Tuyết đã làm theo an bài của Bùi Đông Lai, đàm phán với gia chủ Tiêu gia là Tiêu Nguyên Thanh, bất quá ngay lúc đó Tiêu Nguyên Thanh lại cho là lời hứa xuông.
Trên thực tế, cách nhìn của Thủ trưởng số 1 và Tiêu Nguyên Thành là Bùi Đông Lai khó có thể tạo ra thứ vũ khí như tư liệu này.
Rồi đến khi huyết tẩy Nhật Bản, Bùi Đông Lai hoàn toàn dung hợp được linh hồn của Tiêu Phi, chiếm được toàn bộ trí nhớ.
Bốn năm sau khi Tiêu Phi đã là một trong những Đại Long Vệ của Long Nha, hơn nữa còn được Long Vương Diệp Cô Thành nhận, làm hắn chẳng những có được năng lực chiến đầu cường đại mà còn hứng thú nghiên cứu về các vũ khí tác chiện, và thành người có sự hiểu biết về vũ khí tác chiến nhất quân đội.
Hắn không chỉ biết được các phương thức sử dụng vũ khí tác chiến sẽ xuất hiện trong bốn năm đó, thậm chứ đến cả những thứ nhỏ nhất cũng được hắn nghiên cứu cẩn thận.
Trong đó có chuyện sẽ nghiên cứu chế tạo thành công "Phản vệ tinh kích quang thương"!
Mà Bùi Đông Lai trước đi đến Nhật Bản, vì đạt được ủng hộ tuyệt đối của Thủ trưởng số 1, đánh tàn phế Diệp gia, Bùi Đông Lai đem những tư liệu có liên quan đến chế tạo vũ khí cho quân đâu. Vì dù có tứ đại gia tộc ủng hộ mà không có cái gật đầu đồng ý của Thủ trưởng số 1 thì Diệp gia không có bị tổn thất nặng nề như vậy.
Quân đội nhận được tư liệu của Bùi Đông Lai, trước tiên triệu tập các chueyen gia đến rồi chế tạo thử ra khá nhiều thứ, trong đó có "Phản vệ kích quang thương".
- Bùi Đông Lai, vũ khí trong tay cậu không phải là "Phản vệ tính kích quang thương" ư?
Thân là biểu tượng của lục quân Nga, Ratatosk đoán được vũ khí trong tay Bùi Đông Lai là gì nhưng lại không dám khẳng định.
Bởi vì.
Phản vệ tinh kích quang thường đúng là thứ vũ khí mà các cường quốc đang nghiên cứ, chỉ là bô quân là nước Mỹ, nước Nga hay một nước nào khác, vẫn chưa có nước nào thành công.
Hắn không tin Trung Quốc có thể vượt qua các cường quốc khác về mặt này.
- Đúng vậy thưa giáo quan.
Đối mặt với câu hỏi của Ratatosk, Bùi Đông Lai không hề giấu diếm, ngày hôm qua sau khi biết được vũ khí bí mật của quân đội Mỹ hắn liền liên hệ với quân đội, xin được ủng hộ vũ khí.
Do biết được từ Bùi Đông Lai về việc bộ đội đặc chủng các quốc gia đều mang vũ khí được nghiên cứu mới nhất đến đây, cộng việc hắn là người cung cấp tư liệu chế tạo Phản vệ tinh kích quang thương, quân đội liền bỏ qua nguyên tắc gữ bí mật và đưa vũ khí đó cho Bùi Đông Lai.
- Gì? Trung Quốc có thể chế tạo ta Phản vệ tinh kích quang thương bao trùm một trăm ki lô mét vuông?
Nghe được câu trả lời của Bùi Đông Lai, Johan không thể nào tin được:
- Điều này là không thể!
Không riêng gì Johan, dù là bất cứ ai cũng như vậy thôi.
Không có khả năng??
" Chíu"
Tiếng súng vang lên, nhất thời có một chum sáng màu trắng xuất hiện ở phía xa bầu trời.
"Rầm"
Sau đó là tiếng nổ, chùm ánh sáng tráng hình như nở ra, trên trời cũng xuất hiện điểm sáng giống như sao băng rơi vậy.
Trong phút chốc, toàn bộ nơi đây đều im lặng.
Vẻ mặt mọi người đều cứng đờ như một pho tượng được điêu khắc.
Trong rừng, đám người Mỹ khi nghe thấy tiếng nổ mạnh mà đều nhìn về phía chum sáng hạ xuống.
Đội trưởng bộ đội đặc chủng Mỹ trầm giọng hỏi:
- Cái gì đó?
- Chắc là vũ khí tia laser.
Một thành viên của đội tên là Mont rất tinh thông về các đồ điện tử, đang nhìn lên bầu trời cười trào phúng:
- Xem ra có đứa muốn dùng vũ khí tia laser để phá vệ tinh, hòng vô hiệu hóa thiết bị của chúng ta. Thật quá trơ trẽn.
Vừa đứt lời, Mont theo bản năng nhìn vào thiết bị tiếp thu thông tin vệ tinh, nhận thấy thông tin nhận được khá mơ hồ.
- Sặc…
Nhận thấy nó, sắc mặt Mont cuồng biến.
- Mont, ngươi sao vậy?
Zahid phát hiện vẻ mặt Mont khác thường, nhìn không được hỏi.
Chỉ là Mont vẫn há to mồm, trợn tròn mắt nhìn thiệt bí nhận thông tin từ vệ tin, tựa hộ không thể tin được.
Sau đó, hắn dùng lực lắc đầu, nhắm mắt lại rồi… lại mở to mắt ra, đồng tử không ngừng phóng đại, tiếp tục phóng đại!
Hắn cố gắng dùng cách này để nhìn cho rõ hơn.
Hắn đã thấy rõ.
Hình ảnh nhận được quả là mơ hồ.
- Điều này sao có thể?
Xác định mình không có nhìn lầm, mặt Mont tái mắt như gặp quỷ giữa ban ngày, miệng cứ thì thào.
Nghe được lời nói của Mont, trong lòng Zahid ngập tràn cảm giác không ổn. Hắn không cố hỏi Mint nữa mà nhanh chóng tiến tới bên người Mont, nhìn hình ảnh trên thiết bị đã trở nên mở hồ
Zahid lập tức hoảng sợ:
-Sao lại như thế này?
- Có lẽ… vũ khí tia laser đó hủy được băng tần giữa vệ tin và thiết bị thu…
Mont lắp bắp trả lời.
- Ngươi… ngươi không phải nói ngoài trừ vũ khí tia laser ra thì không còn có thứ vũ khí nào có khả năng phá hỏng liên lạc của thiết bị này ư?
Nghe lời nói lắp bắp của Mont vang lên bên tai. Zahid tức giận nhảy dựng lên. Nếu không phải Mont thề lên thề xuống rằng sẽ không ai hóa giải đươc thiết bị này thì hắn đầu có để lộ nó sớm như vậy.
- Trên lý thuyết là vậy thật. Chỉ là… chùm sáng vừa rồi không quá lớn, nhìn qua không giống vũ khí tia laser….
Mont nhỏ giọng giải thích:
- Mà nó giống…
- Giống cái gì?
- Phản… phản vệ tinh kích quang thương…
- Hả????
Zahid nghe vậy, going như nghe được chuyện hài, khan giọng rống lên:
- Ở lĩnh vực vũ khí tia laser thì không quốc gia nào sánh được với nước Việt Nam, hiện giờ vì nhiều nguyên nhân mà Việt Nam không tham gia lần thi đấu này. Thế mà có quân đội nước khác chế tạo được Phản vệ tinh kích quang? Ngươi nói ta coi, liệu có người biết sử dụng nó sao?
- Thưa… trưởng quan… ta… ta cũng không thể tin được những chuyện này…
Mont sắp khóc:
- Có thể… chính là…
- Ầm!
Không đợi Mont nói hết lời, lại một chùm sáng từ trên không bay xuống.
"Lộp bộp!"
Nghe được âm thanh này, trong lòng Zahid cùng Mont dao động kích liệt, ánh mắt vội vàng nhìn vào thiết bị thu thông tin.
Ngay sau đó.
Bọn họ thấy rõ, thiết bị đã chuyển màu đen…
Đúng vậy!
Lần này màn hình hoàn toàn đen xì!
Mà còn có cả khỏi trắng bốc lên.
- Ta #! Đ!$¥※... ※!
Thấy cảnh như vậy, đầu tiên Zahid trợn tròn mắt, sau đó hổn hển đạp đổ thiết bị tốn mấy triệu USD của chính phủ Mỹ.
- Thưa… trưởng quan, ngài nghĩ có phải là do đám bộ đội đặc chủng Trung Quốc làm không?
Mont thấy thế bỗng nghĩ đến cả gì đó.
- *Beep*
Zahid vốn đã tức giận rồi, khi nghe Mont nói thế hắn lại càng ầm lên:
- Chỉ bằng kỹ thuật công nghiệp cùi bắp của đám quân sự Trung Quốc mà đồi tào ra Phản vệ tinh kích quang thương á?!@#$%^&*(), não của ngươi bị hậu môn nữ nhân nhảy vào đấy hết rồi à?
- ……….
Mont im bặt, khong dám nói gì. Bạn đang xem tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cùng lúc đó.
" Ực"
Thân là người chủ chốt của lúc quân Nga, Ratatosk đứng đó nuốt nước bọt, tim đập như điên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Bùi Đông Lai:
- Bùi Đông Lai, cậu xác định đã dùng Phản vệ tinh kích quang để phá hủy thiết bị nhận thông tin từ vệ tinh của nước Mỹ chứ?
Nghe được câu hỏi của Ratatosk, nahs mắt mọi người lại đổ dồn vào người Bùi Đông Lai, tuy rằng hai phát đã khiến bọn họ trợn mắt há mồm, những bọn họ vẫn không thể tin thứ trong tay Bùi Đông Lai là Phản vệ tinh kích quang thương.
"Tít…Tít"
Không đợi Bùi Đông Lai trả lời, bộ đàm đặc thù của Ratatosk báo có liên lạc.
Trong lòng Ratatosk vừa động, không nói hai lời, vội vàng nhận tín hiệu
- Thượng tướng Ratatosk, nơi này là cách bộ chỉ huy xxxx, nghe rõ trả lời.
Bộ đàm được thông, bên kia truyền đến một giọng nói nghiêm túc.
- Nghe rõ, xin hãy nói.
- Nói cho tôi biết, đảo Luther đã xảy ra chuyện gì? Vì sao vệ tinh của chúng ta không thể nhận được tín hiệu ở đó?
- Hả…
Ratatosk nghe vậy cả kinh há hốc miệng.
- Thượng tướng Ratatosk, nghe được hãy trả lời… nghe được hãy trả lời!
- ………….
- Thượng tướng Ratatosk! Thượng tướng Ratatosk! Thợng tướng Ratatosk!
Ánh rạng động chiếu xuống.
Mặc kệ bên kia có gọi thế nao thì Ratatosk vẫn chỉ kinh hãi nhìn Bùi Đông Lai
Cứ như vậy không hề nhúc nhích.