Chương 112: Cường Lực Xạ Thủ
Nhưng mà Hàn Sâm lại không thèm để ý tới, mắt thấy từng con Hắc Vĩ Độc Hầu rít gào lên lao xuống như gió, Hàn Sâm một lần nữa kéo căng dây cung trong tay.
Mấy người trẻ tuổi bọn Lý Tiểu Cô cho rằng Hàn Sâm bị điên rồi, nhiều Hắc Vĩ Độc Hầu như vậy, hắn có thể bắn chết được bao nhiêu con, đến lúc bị chúng nó vây lại, chỉ cần bị cào trúng một cái, vậy thì chết là cái chắc.
Nhưng mà trong lúc bọn họ còn đang suy nghĩ miên man, lại nghe được tiếng dây cung vang lên, sau đó chính là liên tục không ngừng, hầu như là tiếng dây cung liên tiếp vang lên.
Một luồng ánh sáng màu đen lóe lên, trong nháy mắt đã bắn thủng đầu lâu của một con Hắc Vĩ Độc Hầu, sau đó trong nháy mắt tiếp theo, mũi tên kia lại trở về trong tay Hàn Sâm, lại bị hắn bắn ra ngoài, mũi tên màu đen một lần nữa lại nhanh như tia chớp xuyên qua đầu lâu của một con Hắc Vĩ Độc Hầu khác.
Không có một chút động tác dư thừa nào, không có một chút sai lệch, dây cung và tên giống như đã hợp thành một thể, có một loại vẻ đẹp không nói ra được.
Giống như là, tên bắn ra, khỉ chết, tất cả đều tự nhiên hài hòa như vậy, tựa như vốn phải là như vậy.
Mấy người bọn Từ Hướng Tiền xem tới trợn mắt ngoác mồm, tất cả đều dừng bước, khó có thể tin nổi nhìn từng con Hắc Vĩ Độc Hầu bị bắn xuyên đầu mà chết.
Hai mươi mấy con Hắc Vĩ Độc Hầu còn chưa vọt xuống tới chân núi, đã bị Hàn Sâm bắn chết hơn nửa, vài con còn lại cũng rít gào lên trốn trở về trên núi.
Mấy người bọn Từ Hướng Tiền cả nửa ngày cũng chưa phục hồi lại tinh thần, nhìn từng con Hắc Vĩ Độc Hầu bị bắn xuyên đầu lâu kia, ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm giống như là đang gặp quỷ.
Đột nhiên, chỉ nghe thấy ở bên trong núi rừng truyền đến một tiếng rít gào tưc giận, ngay sau đó nhìn thấy một con Hắc Vĩ Độc Hầu toàn thân đen kịt, lớn hơn Hắc Vĩ Độc Hầu bình thường gấp hai lần, giống như một cơn gió lốc từ trên núi lao xuống, trong chớp mắt đã vọt tới chân núi.
- Hắc Vĩ Độc Hầu biến dị!
Lý Tiểu Cô sợ hãi đến biến sắc.
Nhưng mà tiếng kêu sợ hãi của cô vừa mới kết thúc, lại đã nghe thấy một tiếng dây cung vang lên, sau đó liền nhìn thấy một tia sáng màu đen lóe lên.
Phốc!
Con Hắc Vĩ Độc Hầu biến dị kia lập tức bị bắn thủng đầu, thân thể bị đẩy bay lên theo, bị đóng chặt lên trên một cây đại thụ ở phía sau.
Mấy người bọn Lý Tiểu Cô ngơ ngác nhìn con Hắc Vĩ Độc Hầu biến dị bị đóng đinh ở trên cây kia, chờ lúc phục hồi lại tinh thần nhìn tới Hàn Sâm, đã thấy Hàn Sâm một lần nữa đeo cung lên lưng, giống như là mới làm xong một chuyện bé nhỏ không đáng kể vậy.
...
Ngày diễn ra cuộc chiến xếp hạng thập đại Thần Tử kia, hầu như tất cả mọi người đều chú ý tới, đương nhiên bọn họ muốn xem nhất chính là trận chiến giữa Tệ thần và Lâm Phong.
Nhưng mà mãi đến tận lúc thi đấu bắt đầu, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Tệ thần đâu.
Bởi vì thi đấu theo hình thức tích lũy điểm, mỗi người đều phải quyết đấu một lần với chín người khác, cuối cùng ai thắng nhiều trận nhất, người đó sẽ có xếp hạng cao hơn.
Vì thế lúc đầu chưa đến phiên Tệ thần ra trận, trong lòng tất cả mọi người vẫn còn một tia hi vọng, nhưng mà lúc đến lượt Tệ thần, vẫn không nhìn thấy Tệ thần đến, cuối cùng trực tiếp bị phán thua.
Tất cả mọi người trên khán đài đều xôn xao, bọn họ chờ mong lâu như vậy, Tệ thần lại không đến dự thi, chuyện này thực sự quá khiến người ta thất vọng.
Đủ loại suy đoán và tin đồn nổi lên.
Có người nói Tệ thần gặp nạn bị thương trong lúc săn giết sinh vật thần huyết, không thể tới dự thi.
Cũng có người nói Tệ thần là quân nhân tại ngũ, bây giờ đang ở trên chiến trường thi hành nhiệm vụ, vì thế không kịp trở về tham gia thi đấu.
Đương nhiên, cũng có người nói là do Tệ thần sợ Lâm Phong, cho nên mới không dám tới tham gia thi đấu.
Nhưng mà loại luận điệu này tương đối ít, dù sao biểu hiện của Tệ thần ở trong trận chiến với Y Đông Mộc quá mức kinh diễm, thực lực đã được tuyệt đại đa số người công nhận.
Trong lúc nhất thời các loại suy đoán được truyền lưu ở trong Liên Minh, chuyện thứ nhất mà mọi người nghĩ đến, đương nhiên vẫn là Phương Minh Toàn cùng Thần Chiến Thiên Hạ, hi vọng Phương Minh Toàn có thể đưa ra một đáp án khiến cho bọn họ thoả mãn, tại sao Tệ thần lại không tới tham gia cuộc chiến xếp hạng Thần Tử.
Đương nhiên là Phương Minh Toàn không thể biết nguyên nhân tại sao Hàn Sâm không tới, anh ta chỉ viết một bài “Anh Là Vị Vua Không Ngai Ở Trong Lòng Tôi”, biểu thị rằng bất luận Tệ thần có dự thi hay không, cuối cùng có thể đạt được thứ mấy, Tệ thần mãi mãi vẫn là vị vua duy nhất trong lòng anh ta.
Cũng là vĩnh viễn đệ nhất.
Không thể lấy được đáp án từ chỗ Phương Minh Toàn, sự tò mò trong lòng mọi người không dập tắt được, nhưng căn bản không ai biết tại sao Tệ thần lại không dự thi, có đọc vô số tạp chí cũng chỉ vô dụng mà thôi.
Mãi đến tận lúc toàn bộ cuộc chiến xếp hạng Thần Tử kết thúc, Tệ thần cũng chưa từng xuất hiện, cuối cùng phán định do Tệ thần bỏ toàn bộ các trận đấu, xếp hạng cuối cùng trong thập đại Thần Tử.
Nhưng không có bất kỳ ai hoài nghi thực lực của Tệ thần, chí ít là tuyệt đối sẽ không phải là đứng thứ mười.
Mà người đứng đầu giải đấu lần này không có gì phải nghi ngờ, Lâm Phong vẫn là mỗi trận đều để cho đối thủ biểu hiện ra đủ đặc sắc, cuối cùng đều tiếc thua ở dưới tay anh ta.
Mỗi người đều là như vậy, thế nhưng kết quả lại không có bất cứ nghi ngờ nào.
Tiêu điểm của cuộc chiến xếp hạng Thần Tử đợt này hoàn toàn không phải là ai xếp thứ mấy, thậm chí ngay cả ai là số một, cũng không có người nào thảo luận, được nhắc tới nhiều nhất chính là, nếu như Tệ thần tham chiến, đến cùng hắn và Lâm Phong, ai sẽ lấy được đệ nhất.
Có đơn vị truyền thông phỏng vấn Lâm Phong, nữ phóng viên kia hỏi Lâm Phong:
- Có phải là do Tệ thần sợ anh, cho nên mới không tham gia cuộc chiến xếp hạng Thần Tử hay không?
Lâm Phong lại chỉ là nhàn nhạt nói một câu:
- Giống như tôi sẽ không sợ bất cứ đối thủ nào, anh ta cũng vậy.
Nói xong, liền không tiếp tục để ý tới cuộc phỏng vấn nữa.
Các phóng viên không phỏng vấn được Lâm Phong, không thể làm gì khác hơn là truy đuổi theo phỏng vấn bạn tốt của Lâm Phong là Đường Chân Lưu.
Chuyện này khiến cho Đường Chân Lưu rất buồn bực, anh ta rõ ràng là lấy được vị trí thứ hai, là thành tích tốt nhất trong mấy năm qua, kết quả là lại không có ai quan tâm tới vấn đề này, nhiều nhất chỉ là qua loa chúc mừng anh ta vài câu, sau đó liền bắt đầu hỏi tới chuyện Tệ thần.
- Đường Chân Lưu, anh cảm thấy nếu như Tệ thần tham chiến, trong hai người anh ta và Lâm Phong thì ai sẽ lấy được vị trí đệ nhất?
- Đường Chân Lưu, anh cho rằng tại sao Tệ thần lại không tới dự thi?
- Tệ thần cùng Lâm Phong thì ai có phần thắng lớn hơn?
- Tệ thần cùng Lâm Phong có quen biết nhau không?
- Anh là bạn của Tệ thần à?
Các loại vấn đề khiến cho Đường Chân Lưu cảm thấy đầu mình lớn hơn một vòng, cuối cùng ngay cả Đường Chân Lưu cũng trốn biệt không ra khỏi cửa, miễn cho bị các phóng viên vây đuổi chặn đường.
Trên Internet đâu đâu cũng có những bài thảo luận về những vấn đề này, có ủng hộ, cũng có người chửi Tệ thần, Thần Chiến đã hoàn toàn kết thúc, nhưng các loại thảo luận vẫn còn kéo dài gần cả tháng sau mới dần dần biến mất.
Mấy người bọn Hàn Sâm và Từ Hướng Tiền, dùng thời gian nửa tháng mới về đến Vinh Diệu Tí Hộ Sở.
Bọn Từ Hướng Tiền nói phải cần hơn một tháng, đó là dựa theo tốc độ di chuyển của bọn họ, còn cần phải tránh một nhóm lớn dị sinh vật, nhưng có Hàn Sâm gia nhập, bọn họ liền không cần phải đi vòng thêm nhiều đường như vậy nữa, một người một cây cung một mũi tên trực tiếp giết tới.
Chỉ cần không phải gặp phải nhóm dị sinh vật quá lớn, có Hàn Sâm, căn bản không có dị sinh vật nào có thể tới gần phạm vi mười mét xung quanh bọn họ, khiến cho bọn Từ Hướng Tiền được kiến thức sự đáng sợ của một xạ thủ mạnh mẽ.
Thậm chí bởi vì một đường biểu hiện này của Hàn Sâm, khiến cho có mấy người trong số bọn họ đều quyết định chuyển sang học cung tên.
Sau khi Hàn Sâm đến Tí Hộ Sở, lúc này mới phát hiện ra mình lại không lĩnh được khen thưởng thú hồn thần huyết ngẫu nhiên cho Thần Tử thứ mười, nhất định phải trở lại chỗ ở của mình ở Cương Giáp Tí Hộ Sở mới có thể ở trước Thần Bi lĩnh thú hồn thần huyết ngẫu nhiên.