Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 182: Hắc Vũ Thú

Chương 182: Hắc Vũ Thú

Hiện tại Ngân Sát đã trở thành loại chiến giáp cao cấp, mà Hàn Sâm bởi vì là người phát ngôn cho Ngân Sát TS nên dù chưa tiến hóa cũng được mọi người biết đến, cũng có thể tính là một minh tinh rồi.
Trong một căn phòng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, Dương Mạn Lệ nhìn Hàn Sâm với vẻ khó tin:
- Vì sao? Tai sao cậu lại từ chối làm người phát ngôn cho sản phẩm mới Ngân Sát Chiến Lang của Đế Cương?
Hiện tại Dương Mạn Lệ không thể hiểu được, Đế Cương đã đưa ra điều kiện cực tốt với Hàn Sâm, muốn Hàn Sâm tiếp tục làm người phát ngôn cho chiến giáp bốn chân, môt loại Ngân Sát mà bọn họ sắp đưa ra, nhưng Hàn Sâm lại từ chối.
Theo Dương Mạn Lệ thì Hàn Sâm quá kiêu ngạo, hắn cho rằng mình quay được một video quảng cáo cho Ngân Sát TS, đã thật sự nghĩ mình là đại minh tinh, vậy mà lại dám cự tuyệt điều kiện ưu đãi của Đế Cương, không tiếp tục nhận làm phát ngôn cho các loại Ngân Sát khác ngoại trừ Ngân Sát TS.
- Vì sao lại từ chối?
Tần Huyên nhìn Hàn Sâm, bình tĩnh hỏi.
- Làm người phát ngôn cho sản phẩm của Đế Cương quả thật có thể mang đến cho tôi rất nhiều tài phú, hơn nữa có thể khiến tôi trở thành minh tinh.
Hàn Sâm dừng một chút, sau đó mới tiếp tục nói:
- Nhưng mục tiêu của tôi không phải trở thành đại minh tinh, làm người phát ngôn chiếm quá nhiều thời gian, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí cho những chuyện này, quảng cáo cho Ngân Sát TS là đủ rồi, xin Tần đội trưởng giúp tôi giải thích với phía trên một chút, thay tôi cự tuyệt lời mời của Đế Cương. Đội trưởng ngài cũng không hy vọng thấy tôi không thông qua cuộc kiểm tra nửa năm một của trường quân đội, bị người ta trực tiếp đuổi học chứ?
Tần Huyên thoáng cười, có chút thưởng thức nói:
- Cậu đã có suy nghĩ như vậy, bên phía Đế Cương tôi sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu từ chối, cậu chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được rồi.
- Cảm ơn đội trưởng.
Hàn Sâm may mắn vì bây giờ mình làm việc cho Tần Huyên, xét trên tất cả mọi phương diện, Tần Huyên là một thủ trưởng khiến người khác khâm phục.
Sau khi Hàn Sâm rời khỏi, Dương Mạn Lệ không hiểu nói với Tần Huyên:
- Đội trưởng, vì sao lại đồng ý để cho hắn từ chối làm người phát ngôn cho sản phẩm tiếp theo của Ngân Sát? Làm người phát ngôn cho sản phẩm như vậy, đối với tổ hành động đặc biệt của chúng ta cũng có rất nhiều ích lợi mà, đối với chính hắn cũng vậy.
Nhưng Tần Huyên chỉ cười cười:
- Làm người phát ngôn mà thôi, cũng không thể quyết định cái gì, hắn làm vậy là đủ rồi, hơn nữa đúng như hắn nói, tổ hành động đặc biệt của chúng ta cũng không có thể có một đội viên bị trường học xoá tên.
- Cô thật sự tin tưởng những lời này của cậu ta?
Hai mắt Dương Mạn Lệ mở to nhìn.
- Hắn nói rất khoa trương, nhưng có một việc hắn không nói sai, nếu như thực lực bản thân theo không theo kịp danh tiếng, thì đến cuối cùng danh tiếng của hắn chỉ là đám mây trên trời thôi, đúng là không nên lãng phí quá nhiều thời gian vào những việc đó.
Tần Huyên dừng một chút lại nói:
- Cô viết một phần báo cáo trình lên, từ chối lời mời sau này làm người phát ngôn cho Đế Cương đi.
Lúc này, Hàn Sâm dẫn Vương Manh Manh rời khỏi Cương Giáp Tí Hộ Sở, đi tới Đại Sa Mạc Bạch Ma.
Vì muốn để Vương Manh Manh có thể sớm ngày đạt tới trình độ ba loại gen đầy đủ ngoại trừ thần gen, Hàn Sâm có thể nói là dốc hết sức lực, muốn sớm ngày lấy được thẻ cấp S Thánh Đường.
Cũng may Vương Manh Manh có nhiều tài nguyên, có lẽ không cần quá nhiều thời gian.
Hơn nữa Vương Manh Manh không phải chỉ tìm một mình hắn làm người bảo vệ, ngoại trừ muốn đi tới Đại Sa Mạc Bạch Ma, Vương Manh Manh rất ít khi yêu cầu hắn cùng đi.
Trong Đại Sa Mạc Bạch Ma có rất nhiều sinh vật thần huyết, hắn cũng đã muốn đi thử vận may, xem có thể kiếm được một vũ khí thần huyết hay không, nếu như có được vũ khí thần huyết, thì cho dù là sinh vật thần huyết như Ngân Sắc Đại Điểu, hắn cũng có thể đánh chết, chứ không phải giống như hiện tại, gặp phải chỉ có nước chạy trối chết.
Bình thường Vương Manh Manh ít khi tới trường học, cô nàng chọn câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng, chỉ bởi vì chỗ đó không cần lãng phí quá nhiều thời gian cũng không có quy định gì, phần lớn thời gian cô đều ở bên trong Tí Hộ Sở, ngoại trừ Hàn Sâm, còn có mấy người trong tiểu đội đặc biệt làm người bảo vệ thay phiên mang theo cô ra ngoài lịch lãm rèn luyện.
Hơn nữa cô được ăn rất nhiều thịt sinh vật biến dị, Vương Manh Manh phát triển rất nhanh, đã có thể tính là một cao thủ nhất lưu rồi, cho dù một mình chống lại sinh vật biến dị, cũng có phần thắng rất lớn.
Hàn Sâm nhàn nhã cưỡi Tam Nhãn Thú biến dị đi theo sau lưng Vương Manh Manh, trên đường đi nhìn Vương Manh Manh chiến đấu, chỉ cần triệu hồi ra Hoàng Kim Sa Trùng Vương ăn hết đám sinh vật biến dị mà Vương Manh Manh chém giết, vô cùng nhẹ nhàng thoải mái.
Hiện tại mục tiêu của Hàn Sâm là đám sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết, những sinh vật khác hoàn toàn không khơi dậy nổi hứng thú của hắn, gen bình thường của Vương Manh Manh đã đầy, gen nguyên thủy còn thiếu một chút, cần một tìm một chút sinh vật nguyên thủy hiếm thấy bổ khuyết chỗ trống, nên vẫn phải săn giết không ít sinh vật nguyên thủy.
- Sư huynh, trên trời hình như có một bầy dị sinh vật theo dõi chúng ta.
Vương Manh Manh ngồi trên lưng Đại Bạch Hùng, ngẩng đầu nhìn lên trời nói.
- Đã theo dõi một lúc lâu rồi, không biết vì sao chúng vẫn không công kích chúng ta.
Hàn Sâm gật đầu, hắn đã sớm đã nhận ra trên bầu trời có một đám dị sinh vật.
Đó là một đàn Hắc Vũ Thú, trông rất giống khỉ, nhưng lại có thêm một đôi cánh màu đen, là một loại sinh vật nguyên thủy.
Trước kia khi Hàn Sâm đến Đại Sa Mạc Bạch Ma đã gặp được, nhưng bình thường không có mấy con, không giống như bây giờ lại xuất hiện thành đàn.
Hàn Sâm đếm qua, trên bầu trời đã có ít nhất ba, bốn mươi con Hắc Vũ Thú.
Chỉ là đàn Hắc Vũ Thú này chỉ luôn bay xoay quanh trên đỉnh đầu bọn họ, nhưng lại không có ý muốn bay xuống công kích, đối với chuyện này, Hàn Sâm cũng hơi nghi ngờ, tuy trí tuệ của Hắc Vũ Thú không kém, nhưng cũng không thể lời hại đến mức còn chưa xuống đấu một trận đã biết hai người bọn họ không thể trêu chọc.
Huống chi có nhiều Hắc Vũ Thú như vậy, không có đạo lý gì mà chúng chỉ bay quanh trên bầu trời, không xuống công kích hai người bọn họ.
Khi Hàn Sâm đang nghi ngờ, đột nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau ở phía trước truyền đến.
Hai người nhìn nhau, rồi điều khiển vật cưỡi chạy lên một cồn cát, nhìn thấy một đám người ở phía xa đang bị đàn Hắc Vũ Thú vây công, một đàn Hắc Vũ Thú giống như mây đen che khuất bầu trời, ở đó ít nhất cũng phải có 2000~3000 con, hơn nữa trong đó còn không thiếu Hắc Vũ Thú biến dị, đám người này bị Hắc Vũ Thú vây chặt không thể chạy thoát được, đành dốc sức liều mạng khổ chiến, trên mặt đất có rất nhiều thi thể Hắc Vũ Thú, còn có cả mấy cỗ thi thể của con người.
- Hóa ra đám thú trên đỉnh đầu chúng ta chỉ đang phụ trách canh gác, khó trách chúng nó luôn không công kích chúng ta, hai chúng ta không phải mục tiêu của bọn nó.
Hàn Sâm âm thầm kinh hãi, gần đây những dị sinh vật mà hắn gặp phải có chỉ số thông minh thật sự càng ngày càng cao, đàn Hắc Vũ Thú này cũng không quá tệ.
- Ồ, đây không phải là Hoàng Phủ Bình Tình sao? Tại sao chị ấy lại ở chỗ này?
Vương Manh Manh nhìn một lát, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào một người bị Hắc Vũ Thú vây công, là một người phụ nữ mặc áo giáp màu đỏ.
- Hoàng Phủ Bình Tình là ai?
Hàn Sâm ngẩn người, hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở chưa từng nghe qua tên người này, mà nhìn vẻ mặt Vương Manh Manh, người này có vẻ cũng không phải là một người đơn giản.
- Chị ấy là con gái Hoàng Phủ Hào, Hoàng Phủ gia và Vương gia cũng coi như là thế giao, hơn nữa còn hợp tác trên phương diện làm ăn, nhưng chị ấy lớn hơn em hai tuổi, chị ấy tiến vào thế giới Tí Hộ Sở sớm hơn em hai năm, hơn nữa chị ấy tới ở Tí Hộ Sở tên là Cuồng Tín Tí Hộ Sở, tại sao lại xuất hiện ở Đại Sa Mạc Bạch Ma?
Đôi mắt to trong sáng của Vương Manh Manh nhìn về phía Hoàng Phủ Bình Tình đang bị vây công, lại nhìn về phía Hàn Sâm hỏi:
- Sư huynh, chúng ta có thể giúp bọn họ giết Hắc Vũ Thú không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất