Chương 192: Âu Dương Tiểu Tán
Mấy người ăn cơm trưa xong, Trần Linh vô cùng hài lòng rời đi, buổi chiều Kỷ Yên Nhiên và Khúc Lệ Lệ còn có tiết học, Hàn Sâm chỉ có thể tự mình tìm chuyện làm để giết thời gian.
Hiện tại vết thương của hắn đã khỏi gần hết rồi, cả ngày lên lớp học lý thuyết, Hàn Sâm nghe đến mức có chút choáng váng, buổi chiều hắn không định tiếp tục đi nghe giảng nữa, chuẩn bị đi phòng kiểm tra để kiểm tra tố chất thân thể của mình một chút.
Đã rất lâu rồi hắn không kiểm tra tố chất thân thể của mình, cũng không biết hiện tại đã đạt đến trình độ gì.
Nhưng sau khi đến phòng kiểm tra, Hàn Sâm vì muốn giữ bí mật, nên hắn lựa chọn trả tiền cho phòng kiểm tra đơn, miễn bị người khác thấy được kết quả kiểm tra của hắn.
Thật ra Hàn Sâm cũng không tính kiểm tra toàn bộ, chỉ chuẩn bị kiểm tra mấy hạng mục chủ yếu để so sánh số liệu, ví dụ như lực lượng, tốc độ, phản ứng.
Thình thịch thình thịch!
Lực lượng điên cuồng đánh lên máy kiểm tra, máy kiểm tra hiện ra kết quả 4656.
Trước dụng cụ đo tốc độ, Hàn Sâm chạy như điên, rất nhanh đã có kết quả 76665.
Hàn Sâm kiểm tra mấy hạng trọng yếu, mỗi một hạng mục đều có điểm kiểm tra không thấp hơn 15, điều này khiến Hàn Sâm có chút giật mình.
Căn cứ vào số liệu mà Liên Minh thống kê ra, người bình thường có bốn loại gen đầy đủ, kết quả các hạng mục mới có thể đạt tới 15 điểm, ngẫu nhiên có một hai hạng nổi bật hơn, có thể đạt tới 16,17 điểm, đây là giá trị bình quân.
Nhưng hiện tại thần gen và gen biến dị của Hàn Sâm vẫn còn thiếu rất nhiều, vậy mà kết quả các hạng đều đạt đến 15, chuyện này thật sự có chút dọa người rồi.
Cứ phát triển tiếp như vậy, ngay cả Hàn Sâm cũng không thể khẳng định, khi bốn loại gen của mình đều đầy đủ, kết quả sẽ đạt tới mức độ biến thái nào.
Hàn Sâm suy đoán đại khái, có lẽ là vì mình tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật có thể tăng cường tố chất thân thể, tuy nhiên hắn cũng chưa từng nghe nói có ai có thể khoa trương như vậy, bình thường người tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp, dưới tình huống gen đầy đủ, trị số các hạng mục mới có thể đạt tới 17,18 điểm, ngẫu nhiên có một hai hạng có khả năng đạt tới 20.
Thế nhưng Hàn Sâm xem xét tình huống của mình, khi các loại gen đầy đủ, rất có thể trị số các hạng sẽ phá vỡ cánh cửa 20 điểm, đây tuyệt đối là kết quả phi thường đáng sợ, ít nhất là Hàn Sâm chưa từng nghe nói có người nào đó đạt được kết quả như vậy.
Từ phòng kiểm tra đi ra, trước mặt Hàn Sâm xuất hiện một người, người kia nhìn thấy Hàn Sâm cũng dừng lại, có lẽ là nhận ra Hàn Sâm.
Nhưng Hàn Sâm lại không biết y, nên cũng không ngừng bước, chuẩn bị bước sang bên cạnh y đi qua.
- Cậu tham gia trận đấu Hắc Bạch Quyền?
Người kia đột nhiên mở miệng nói ra.
Hàn Sâm dừng bước quay lại nhìn, phát hiện nơi này cũng không có người khác, xem ra người kia đang nói với hắn.
- Đúng vậy, anh là?
Hàn Sâm nhìn người kia từ trên xuống dưới, dáng vẻ gần hai mươi tuổi, dáng người thon dài cao ngất, nét mặt cương nghị, cả người lộ ra khí thế bức người như một thanh đao vừa rút ra khỏi vỏ.
- Âu Dương Tiểu Tán.
Người kia đáp với giọng không chút cảm xúc.
- Hóa ra là anh, hi vọng hợp tác vui vẻ.
Âu Dương Tiểu Tán chính là danh nhân của khoa tân cổ võ, Hàn Sâm đương nhiên từng nghe tên của y, người này là chủ lực trong các trận so tài tân cổ võ, Hàn Sâm cho rằng y là đồng đội dự thi của mình, nên mới chủ động giơ tay chào hỏi.
Âu Dương Tiểu Tán lại không có ý bắt tay với hắn, chỉ lạnh nhạt nói:
- Tôi không tham gia cuộc đấu kia.
- Vì sao?
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Âu Dương Tiểu Tán, với tư cách là tuyển thủ chủ lực của trường học, sao y lại không dự thi.
- Biết rõ không thắng được, không cần lãng phí thời gian, hơn nữa cũng không cần phải tốn thời gian và sức lực cho một trận đấu nhàm chán như vậy.
Âu Dương Tiểu Tán nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới:
- Tôi có xem qua cậu và Vu Minh Chí đối quyết, nội tình và thiên phú cũng không tồi, có hứng thú gia nhập câu lạc bộ cổ võ hay không, chỉ cần trải qua huấn luyện của tôi, cậu hoàn toàn có thể trở thành một tuyển thủ cổ võ ưu tú, chúng ta liên thủ, có lẽ sẽ có cơ hội lấy được chức quán quân trong cuộc thi giữa các trường quân đội.
Hàn Sâm nhìn Âu Dương Tiểu Tán cười cười:
- Tôi hiểu rồi, là vì anh không dự thi, cho nên đội tuyển tham gia trận đấu mới có thể thiếu mất một người, bọn họ mới tạm thời tìm tôi làm dự bị.
- Muốn chuyển đến câu lạc bộ cổ võ hay không?
Âu Dương Tiểu Tán không quan tâm đến chuyện đó, tiếp tục hỏi.
- Như vậy đi, chúng ta đánh cuộc đi, nếu như anh có thể thắng tôi, tôi sẽ đồng ý gia nhập câu lạc bộ cổ võ, nếu như anh thua, cùng đi tham gia trận đấu Hắc Bạch Quyền lần này đi.
Hàn Sâm cười nói.
- Tôi chưa từng dựa vào vận khí.
Âu Dương Tiểu Tán lạnh lùng nói.
- Quyết đấu Hắc Bạch Quyền, chín ván thắng năm.
Hàn Sâm nói.
- Được.
Âu Dương Tiểu Tán không có do dự, lập tức đáp ứng.
- Dù sao cũng chỉ là Hắc Bạch Quyền, ở chỗ này chọn một phòng kiểm tra đơn đi.
Hàn Sâm nói xong lại cùng y đi tới gian phòng mà mình vừa đi ra kia, quét thẻ mở cửa, sau đó quay đầu nói với Âu Dương Tiểu Tán:
- Tiền phòng lúc trước tôi đã trả, người nào thua thì tính cho người đó.
Âu Dương Tiểu Tán không nói tiếng nào theo vào, sau đó đóng cửa phòng lại.
Hai người đứng rong phòng kiểm tra, chuẩn bị xong tư thế đối chiến Hắc Bạch Quyền.
- Tung tiền xu quyết định ai thủ ai công đi, anh chọn một mặt đi?
Hàn Sâm móc ra một đồng tiền xu đặt trong lòng bàn tay.
- Hình.
Âu Dương Tiểu Tán lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm tiện tay tung đồng xu lên không trung, sau đó giơ tay nhận lấy đồng xu rơi xuống, quả nhiên là mặt hình.
- Anh trước.
Hàn Sâm vừa mới nói hai chữ, Âu Dương Tiểu Tán đã đánh ra một quyền.
Thế quyền hung mãnh như hổ, một quyền này của Âu Dương Tiểu Tán vừa nhanh vừa độc, mang theo khí thế một đi không trở lại.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại không hề trốn tránh, thậm chí căn bản không thèm giơ tay đón đỡ, mắt thấy quyền của Âu Dương Tiểu Tán sắp đánh lên trên mặt của hắn.
Thế nhưng khi quyền đầu của Âu Dương Tiểu Tán chỉ cách cái mũi của hắn không tới một tấc, quyền đầu của Âu Dương Tiểu Tán ngừng lại, tình hình thay đổi nhanh như thế, khiến người nhìn muốn thổ huyết.
- Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy, quyền hay.
Hàn Sâm cười nói.
- Thua thì thua, đến lượt cậu.
Trong mắt Âu Dương Tiểu Tán lóe lên một tia dị sắc, một quyền khí thế như vậy, Hàn Sâm lại không nhúc nhích chút nào, thậm chí không đón đỡ, đây là hắn tự tin một quyền này của mình nhất định là bạch quyền không có lực.
- Anh biết tôi đăng kí tài khoản gì để chuẩn bị dự thi không?
Hàn Sâm không trực tiếp ra quyền, chỉ nhìn Âu Dương Tiểu Tán.
- Không có quan hệ gì với tôi.
Âu Dương Tiểu Tán lạnh lùng nói.
- Không, có liên quan, tài khoản của tôi là hắc quyền hoàng đế, cho nên một quyền này, tôi nhất định sẽ ra hắc quyền, anh phải cẩn thận, tuyệt đối không nên học tôi, ít nhất cũng phải dùng tay ngăn cản, nếu không thương tích quá nặng sẽ không tốt.
Hàn Sâm rất chân thành nói.
- Ít nói nhảm đi, mau ra tay.
Âu Dương Tiểu Tán đã trải qua vô số giải thi đấu, tố chất tâm lý cực kỳ mạnh, căn bản sẽ không vì ngôn ngữ của Hàn Sâm mà thay đổi, tín niệm cũng không chút dao động.
Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp đánh một quyền tới Âu Dương Tiểu Tán, cũng là một quyền vừa nhanh vừa độc.