Chương 193: Đừng Học Tôi
Âu Dương Tiểu Tán không dao động bởi lời nói của Hàn Sâm, hai mắt chăm chú nhìn vào Hàn Sâm, dựa vào năng lực và kinh nghiệm của mình để phán đoán.
Không hề nghi ngờ, Âu Dương Tiểu Tán có thể khẳng định đây tuyệt đối là bạch quyền, xem xét từ mọi phương diện, một quyền này không thể là hắc quyền.
- Thủ đoạn dùng ngôn ngữ công kích như vậy đối với tôi không có bất kỳ tác dụng nào, một quyền này không hề có sát cơ, tuyệt đối không thể là hắc quyền.
Âu Dương Tiểu Tán cũng đứng im không động đậy, bình tĩnh nhìn một quyền của Hàn Sâm đánh đến gần.
Cũng giống như Hàn Sâm khi nãy, cũng không dùng tay ngăn cản, bởi vì y tin tưởng 100%, một quyền này tuyệt đối là bạch quyền.
Hàn Sâm không hề dùng lực, cho nên có thể giống như y khi nãy, khi quyền đầu tới gần mặt của y, nhất định sẽ dừng lại.
Âu Dương Tiểu Tán nghĩ như vậy, nhưng y lại đột nhiên cảm thấy hai mắt tối sầm lại, trên mũi truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, sau đó cả người đều không chịu khống chế lảo đảo lui về phía sau, lui bảy tám bước vẫn không thể ổn định thân thể, đặt mông ngồi dưới đất.
- Tại sao có thể là hắc quyền?
Âu Dương Tiểu Tán không để ý đến máu mũi chảy đầm đìa, giật mình nhìn Hàn Sâm.
Hàn Sâm đi đến trước mặt Âu Dương Tiểu Tán, móc ra một chiếc khăn tay đưa cho y, cười một cái nói:
- Tôi đã nói rồi, đừng học tôi.
Âu Dương Tiểu Tán không nhận khăn tay của Hàn Sâm, đưa tay lau máu trên mũi đi, đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm:
- Chín ván thắng năm, tôi mới thua một lần.
Hàn Sâm cười cười, cất khăn tay vào túi, đứng đối diện với Âu Dương Tiểu Tán:
- Vậy tôi sẽ tiếp tục.
Âu Dương Tiểu Tán không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, hắn không muốn bỏ qua bất kỳ một động tác nhỏ trên người Hàn Sâm, dựa vào những động tác này sẽ đoán được đối phương ra hắc quyền hay bạch quyền.
Chỉ cần hắn phát lực, cơ bắp thân thể sẽ thay đổi, nhất định sẽ biểu hiện ra trên thân thể, không có khả năng hoàn toàn không có biểu hiện gì, mấu chốt là có thể xem thấu ngụy trang của đối phương hay không.
Hàn Sâm nhìn nhìn vẻ mặt thành thật Âu Dương Tiểu Tán, mím môi một cái, lại đánh qua một quyền,
Lúc này Âu Dương Tiểu Tán đã nhìn rõ ràng, cơ thể của hắn mặc dù nhìn có vẻ căng chặt vô cùng nhanh, nhưng khi nhìn phản ứng của cơ bắp, lực lượng một quyền này cũng không tập trung về phía trước, nói cách khác một quyền này tuyệt đối không thể là hắc quyền.
- Lần này, cậu sẽ không lừa được tôi.
Âu Dương Tiểu Tán giống như đinh đóng trên mặt đất, hai tay giơ lên đón đỡ một quyền này của Hàn Sâm.
Mặc dù đã đoán được một quyền này của Hàn Sâm là bạch quyền, nhưng Âu Dương Tiểu Tán vẫn giơ hai tay lên, có vẻ đã thực sự coi Hàn Sâm trở thành đối thủ, không dám có nửa điểm khinh thường, mặc dù hoàn toàn tin tưởng là phán đoán của mình chính xác, nhưng y vẫn chuẩn bị để nhận láy thất bại.
Bành!
Một quyền của Hàn Sâm đánh lên trên cánh tay của Âu Dương Tiểu Tán, thân thể Âu Dương Tiểu Tán chỉ khẽ lảo đảo, không phải lui lại.
Nhưng sắc mặt Âu Dương Tiểu Tán lại có chút khó coi, một quyền này của Hàn Sâm vẫn là hắc quyền, y vẫn phán đoán sai rồi.
- Hai điểm. Hàn Sâm mỉm cười giơ lên hai ngón tay.
Âu Dương Tiểu Tán trầm tư nhìn Hàn Sâm, y rõ ràng thấy động tác cơ bắp của Hàn Sâm không đúng, hướng dùng lực căn bản không phải là phía trước, tất cả mọi biểu hiện trên thân thể của hắn cũng không phải dùng lực về phía trước, nhưng vì sao một quyền này lại là hắc quyền?
- Chẳng lẽ thật sự có người có thể luyện đạo hư ảo đến cảnh giới không có biểu hiện?
Âu Dương Tiểu Tán cổ quái nhìn Hàn Sâm.
Hắc Bạch Quyền chỉ là một phương pháp luyện tập được hoan nghênh trong tân cổ võ, chủ yếu là luyện tập đạo hư ảo, về sau sẽ dần dần tạo thành một trận đấu chính quy, nhưng không thể coi là trận đấu chủ yếu của tân cổ võ, nhưng bây giờ lại rất được hoan nghênh, cũng có rất nhiều người xem.
Âu Dương Tiểu Tán đã từng tham gia không ít trận đấu Hắc Bạch Quyền, gặp được không ít cao thủ sử dụng Hắc Bạch Quyền, rất nhiều người vận dụng đạo hư ảo rất lợi hại, nhưng vẫn có mánh khóe có thể nhìn ra, đặc biệt là sát ý, chỉ cần có thực lực, trong nội tâm nhất định sẽ có ý muốn thắng, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một chút sát ý.
Kinh nghiệm thực chiến của Âu Dương Tiểu Tán vô cùng phong phú, đặc biệt mẫn cảm với sát ý, điều này khiến y khi tham gia thi đấu Hắc Bạch Quyền hoặc nhiều hoặc ít sẽ chiếm được chút tiện nghi, đặc biệt là về mặt phòng thủ, tỉ lệ phán đoán sai lầm rất thấp.
Cho dù ngẫu nhiên mắc phải sai lầm, thì cũng là vì đối phương sử dụng cách dùng lực nào đó mà y chưa từng thấy qua, đợi y quen thuộc rồi, công kích như vậy đối với y sẽ không có tác dụng nữa.
Thế nhưng tuy Hàn Sâm mới chỉ đánh y hai quyền, nhưng trong hai quyền này, cảm giác mà Hàn Sâm mang đến cho y lại không hề giống với bất kỳ một đối thủ nào trước đây.
Cảm giác này không thể dùng lời nói để diền tả, hoặc là nói có tính lừa gạt rất mạnh, không hoàn toàn bởi vì thân thể Hàn Sâm làm ra các biểu hiện giả dối khi ra quyền, càng quan trọng hơn là Hàn Sâm đánh ra một quyền này, mang đến cho y cảm giác một quyền này của Hàn Sâm căn bản không hề muốn đánh y, để tâm lý y nhận định một quyền này không thể nào là hắc quyền.
- Không thể nào mãi mà không có sơ hở, nếu như khiến mình không nhìn ra được cách thức phát lực đặc biệt, vậy thì nhất định sẽ có dấu vết để lần theo, chỉ cần mình nhìn thấu điểm mấu chốt cách thức phát lực này, sau đó sẽ không bị hắn lừa gạt nữa.
Âu Dương Tiểu Tán tỉnh táo lại, một lần nữa đi tới trước mặt của Hàn Sâm, bình tĩnh nhìn Hàn Sâm.
- Lại đến.
Âu Dương Tiểu Tán chậm rãi nói ra hai chữ.
Bành!
Hàn Sâm lại đánh tới một quyền, Âu Dương Tiểu Tán giơ cánh tay lên đỡ, lần này Hàn Sâm đã dùng lực lớn hơn khi nãy một chút, nhưng Âu Dương Tiểu Tán cũng chỉ hơi lảo đảo, không cần lui về phía sau.
- Tố chất thân thể không tồi nha.
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Âu Dương Tiểu Tán, một quyền này của hắn tuy chỉ dùng lực bảy tám phần, nhưng không có lực lượng mười ba điểm trở lên khẳng định không ngăn được.
Âu Dương Tiểu Tán lại không để ý tới lời của Hàn Sâm, vì y lại thua rồi, y vẫn phán đoán sai lầm.
- Lại đến.
Âu Dương Tiểu Tán không tức giận chút nào.
Hàn Sâm cũng không khách khí, lại đánh qua một quyền, kết quả vẫn như thế, Âu Dương Tiểu Tán lại ăn một hắc quyền, lúc này Hàn Sâm đã dùng lực yếu đi mấy phần, hắn cũng không muốn lộ ra thực lực chân chính hiện tại của mình.
Hơn nữa muốn thắng Hắc Bạch Quyền cũng không dựa vào lực lượng mạnh hay yếu, có thể lừa gạt đối phương thì sẽ thắng lợi.
- Bốn điểm, anh chỉ còn một cơ hội cuối cùng.
Hàn Sâm nhìn Âu Dương Tiểu Tán nói.
- Đến đây
Âu Dương Tiểu Tán nói không chút do dự.
Hàn Sâm cũng không khách khí, lại đánh qua một quyền, ra quyền vừa nhanh vừa mạnh, giống như đạn pháo vậy.
Âu Dương Tiểu Tán đột nhiên bước ngang một bước, tránh một quyền này của Hàn Sâm, vào thời điểm mấu chốt này, Âu Dương Tiểu Tán lại không tiếp tục chấp nhất tin tưởng vào phán đoán của mình, không tiếp tục ngăn cản một quyền của Hàn Sâm, mà lại lựa chọn né tránh.
- Khi tôi nghĩ cậu đánh ra bạch quyền, cậu đều ra hắc quyền, để tôi không nhìn thấu sơ hở, như vậy chỉ cần tôi đi ngược lại đường cũ, dĩ nhiên sẽ có thể đạt được thắng lợi.
Trong mắt Âu Dương Tiểu Tán lập loè tinh quang, khóe miệng nhếch lên một độ cong tự tin.
Thế nhưng chỉ chớp mắt, nụ cười tự tin của Âu Dương Tiểu Tán lại cứng đờ trên mặt.