Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 386: Cửa Mật Mã

Lâm Phi, đã tới lúc nào rồi mà anh còn ngẩn ra hả? Chẳng lẽ anh bị nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần dọa ngây ra rồi à?

Nữ học viên hỏi Lâm Phi.

- Dù nhiệm vụ có khó khăn hơn cũng không dọa nổi tôi đâu. Độ khó của
nhiệm vụ này cũng bình thường thôi, không có gì đáng sợ cả. Nhưng sau
khi tôi giúp cô hoàn thành nhiệm vụ này, cô phải giúp tôi làm một việc,
đi theo tôi tìm một người, cũng mang cô tay đi tới một nơi.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.

- Giúp anh tìm người nào? Muốn đi tới địa phương nào chứ? Trời à, là
thời khắc nào rồi mà anh còn tính toán thế? Thôi đi, đừng nghĩ tới việc
này trước. Lâm đại ca à, chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ này trước là quan trọng hơn. Hệ thống đã nói rồi, chiến trường sinh hóa rất nguy hiểm,
nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì tôi sẽ bị trừng phạt đi tới chiến trường sinh hóa đó. Nếu thế thì chỉ có đường chết thôi.

Nữ học viên vội vàng nói với Lâm Phi ở bên cạnh.

- Lần này Hệ Thống Chiến Thần nói trừng phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ là đưa cô tới chiến trường sinh hóa nhưng không hạn chế mang theo
người giúp vào. Yên tâm đi. Cho dù nhiệm vụ có thất bại thì tôi cũng có
thể xem xét một chút, cùng cô tiến vào chiến trường sinh hóa. Đừng có lo lắng. Cô là nữ Chiến Thần tương lai. Nhớ rõ vào, dù là nguy hiểm cũng
phải luôn tỉnh táo. Càng rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm càng phải tỉnh táo
hơn.

- Hiện giờ cô nhớ rõ lại cho tôi một chút, sau khi tiến
vào bệnh viện này, trên đường đi tới phòng bệnh tầng ba ngầm này, cô
nhìn thấy gì.

Lâm Phi nói với nữ học viên ngồi bên cạnh.

- Để tôi nghĩ lại xem. Khi đó anh hôn mê, tôi rất bối rối. Tôi đi theo
hai hộ sĩ trẻ tuổi đẩy giường bệnh của anh, đi thang máy xuống phía dưới này. Tôi nhớ là trên đường ở tầng ba này, tôi thấy mười mấy phòng bệnh, hơn nữa hành lang rất dài.

- Ở hành lang phía trước phòng
bệnh này của chúng ta chừng mười thước có một khu khử trùng, cấm tiến
vào, còn bật đèn đỏ nữa.

Nữ học viên nói với Lâm Phi.

- Tốt, hiện giờ chúng tôi đi tới khu vực khử trùng kia đi. Chắc đó là
phòng thí nghiệm chế tạo người nhân bản rồi. Trên đường đi cô phải nghe
lời tôi hết đấy.

Lâm Phi lại nói với nữ học viên.

Sau đó Lâm Phi vung tay phải có vẻ rất tùy tiện, cầm một chén nước ở cạnh giường bệnh.

Xoảng. Tay phải Lâm Phi đột nhiên ném mạnh chén nước. Cái chén liền đập thẳng vào đồng hồ điện tử màu đen trên cánh cửa.

Loảng xoảng. Đồng hồ điện tử rơi xuống mặt đất, vỡ tan tành.

- Mau lên. Hiện giờ tôi đã hủy thiết bị giám sát của bọn họ rồi. Chắc
chúng ta có thể có thêm vài phút an toàn, sau đó đám bác sĩ sẽ tới căn
phòng này kiểm tra ngay. Chúng ta chạy mau.

Lâm Phi vừa nói vừa dùng tay phải rút mũi truyền dịch đang cắm trên tay phải của mình ra.

Hắn đứng vọt dậy, đi thẳng tới cửa phòng bệnh, mở cửa ra.

Nữ học viên cũng chạy ngay theo sau Lâm Phi.

Hai người đi ra khỏi phòng bệnh rất nhanh, tiến vào hành lang.

Hành lang bên ngoài phòng bệnh là kim loại màu trắng bạc, trên đó có
đèn chiếu sáng màu bạc, cho dù là ở trong tầng ngầm thứ ba dưới đất thì
vẫn sáng ngồi. Hơn nữa cứ một đoạn trên hành lang lại có một ngọn đèn đỏ khẩn cấp.

- Xem ra chúng ta không có thời gian đâu. Hành
lang cũng có thiết bị giám sát. Ở phía dưới mấy cái đèn đỏ kia là thiết
bị giám sát. Tôi sơ sót rồi. Chạy mau. Chúng ta đã bị phát hiện rồi.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh, kéo cô lập tức chạy về hành lang
phía trước. Mấy chữ điện tử màu đỏ rõ to thể hiện rõ khu vực nào là khu
khử trùng.

Tốc độ hai người cũng rất nhanh, chỉ mất mấy giây
là đã chạy tới trước cánh cửa lớn bằng kim loại của khu khử trùng. Lâm
Phi thử đẩy cửa, không ngờ không đẩy ra nổi. Cánh cửa này có khóa, hơn
nữa còn là khóa điện tử dùng mật mã, có tới sáu số, còn có cả chỗ quẹt
thẻ. cửa này có thể quẹt thẻ để mở hoặc nhập mật mã để mở.

Mà từ một hướng khác của hành lang, không ngờ đã có mười mấy bác sĩ và hộ lý mặt mày lạnh lùng tiến về phía bọn họ.

Thấy kết quả này, nữ học viên bắt đầu tuyệt vọng.

- Lâm Phi, chúng ta giết ra ngoài đi, đừng đi vào phòng thí nghiệm người nhân bản nữa.

Nữ học viên nói với Lâm Phi ở bên cạnh.

- Có thể giết ra ngoài thì tốt rồi. Cô chú ý vẻ mặt của bọn họ không,
còn cả hai mắt của bọn họ nữa. Mười mấy bác sĩ, hộ sĩ này đều không phải nhân loại bình thường. Bọn họ đều là chiến sĩ sinh hóa, một khi biến
thân thì một người có thể hạ gục mười mấy lính đặc nhiệm cũng không có
vấn đề gì.

- Năng lực chiến đấu hiện tại của cô mới chỉ trải
qua một nhiệm vụ chiến đấu với gương của Hệ Thống Chiến Thần, tối đa có
thể đồng thời đối phó với năm sáu người đã là không tồi rồi. Xem vận may đi. Hy vọng là Phùng Hợp Bà Bà chưa đổi mật mã quen thuộc. Chúng ta còn có hy vọng.

Lâm Phi vừa nói, tay vừa bắt đầu bấm lên cửa mật mã rất nhanh.

- Cái gì chứ? Phùng Hợp Bà Bà đổi cả bác sĩ với hộ sĩ thành người nhân
bản rồi à? Bọn họ không phải đều là cấp dưới của Phùng Hợp Bà Bà sao?
Phải là nhân viên nghiên cứu mới tốt chứ?

Nữ học viên không thể tin được mà nói.

- Người nhân bản cũng có thể là nhân viên nghiên cứu, hơn nữa còn an
toàn, không sợ lộ bí mật. Anh đừng dùng tư duy của nhân loại bình thường mà suy đoán ý nghĩ của Phùng Hợp Bà Bà.

Lâm Phi trả lời nữ học viên bên cạnh mình.

Lâm Phi nhập số năm sinh của Phùng Hợp Bà Bà vào cửa mật mã.

Màn hình trên cửa mật mã hiện lên " sai mật mã, còn hai cơ hội nữa là cửa sẽ đóng kín."

Lâm Phi lại nhập thử ngày tháng năm sinh của Khai Thang Nữ.

Cửa mật mã vẫn báo sai, còn một lần cơ hội là cửa mật mã đóng chặt hẳn.

- Lâm Phi đại ca à, anh là anh trai tôi luôn rồi đấy. Mật mã sáu chữ số mà anh đoán được sao?

Nữ học viên nhìn Lâm Phi nói có hy vọng, không ngờ là phá giải cửa mật mã. Nữ học viên buồn bã nói với Lâm Phi.

Giờ phút này, đám bác sĩ, hộ sĩ dáng vẻ lạnh lùng chỉ còn cách hai
người mười mấy mét, sắp sửa tới bên cạnh bọn họ ngay rồi. Nữ học viên
cũng bắt đầu tuyệt vọng rồi.

Hai tay cô đặt trước người, chân phải hơi đưa về phía trước, chuẩn bị tư thế chiến đấu, sắp liều mạng
với đám chiến sĩ sinh hóa này, đánh ra một đường máu.

Lâm Phi lại thử nhớ lại mật mã là ngày mà Phùng Hợp Bà Bà nghiên cứu người nhân bản có phát hiện mang tính đột phá, lần đầu tiên đạt được thành quả.

Ngày này cũng là ngày đầu tiên Phùng Hợp Bà Bà đạt được tiến bộ vượt trội trong đề tài nghiên cứu người nhân bản.

Sau đó Lâm Phi liền nhập ngày này vào cửa mật mã rất nhanh.

Cạch một tiếng. Mật mã chính xác, màn hình nhỏ trên cửa lóe lên bốn chữ rất nhanh, sau đó cửa kim loại liền nhanh chóng mở ra.

Lâm Phi kéo nữ học viên hơi ngạc nhiên ở bên cạnh, vọt nhanh vào bên trong cửa mật mã bằng kim loại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất