Chương 136: Đơn hàng đến từ phố hầm mỏ (1)
Xe tang lái về đến phố Mink, dừng ở nơi ven đường trước cửa nhà.
Tắt máy,
Tay lại sờ lên vô lăng,
Trong lòng Karen bỗng nhiên có loại cảm giác thích thú không muốn buông tay.
Gia đình tốn nhiều tiền để mua chiếc xe này, cảm giác quả nhiên không thể chê vào đâu được.
Minna đẩy ra cửa sân, thím Mary ra đón, hỏi: "Đã ăn cơm chưa?"
"Mẹ, chúng con ăn ở nhà Sarah rồi."
"Cũng không biết gọi điện thoại về nhà." Thím Mary oán trách nói.
"Nhà Sarah không có điện thoại."
Lúc này, thím Mary trông thấy cái bình trong tay của Karen: "Bên trong bình chứa cái gì vậy?"
"Dưa chuột muối, rất ngon miệng."
"Thật sao, ngày mai thím cũng muốn nếm thử."
Karen trở về lầu ba, đi vào phòng tắm tắm rửa.
Cho dù là mùa đông, anh cũng sẽ kiên trì tắm rửa mỗi ngày, đây là thói quen hình thành từ đời trước; còn tốt là ở đời này vẫn có đủ điều kiện để làm vậy.
Mỗi ngày lúc chạng vạng tối thì thím Mary đều sẽ đem quần áo ngủ đặt trên bàn trong phòng tấm, quần áo mặc vào ngày hôm sau thì sẽ để trên giường của Karen, điểm này, làm cho Karen cảm thấy rất ấm cúng.
Sau khi tắm nước nóng thoải mái xong, thay quần áo ngủ, vốn dĩ muốn xuống lầu hai để lấy một ly nước đá, sau một chút do dự, vẫn vào phòng ngủ của mình trước.
Lunt ngồi trên giường lò xo của mình, đang cầm chơi những lá thẻ bài trong tay;
Karen ngồi xuống trước bàn sách,
Giống như là chợt nhớ tới cái gì,
Nghiêng người về sau nói với Lunt đang ngồi trên giường:
"Vừa quên, Lunt, em lấy giúp anh một ly nước đá với."
"Được rồi, anh."
Lunt xuống giường, mang dép ra ngoài lấy nước giúp anh mình.
Karen duỗi lưng một cái, đưa tay muốn lấy cuốn «Lịch sử về tông giáo của Ruilan» mà nhờ Minna mượn về giúp, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện, ở trên bàn sách có nhiều thêm vài quyển sách, cũng là sách về phương diện tông giáo.
"Nước đây anh."
"Ừm, đúng rồi, Lunt, ai để mấy quyển sách này ở đây vậy?"
"A, là em lấy từ trong phòng sách của ông nội đấy."
"Em lấy từ trong phòng sách của ông nội sao?"
Cậu có lá gan vào phòng ông nội mà trộm sách à?
"Là ông nội kêu em lấy ra đấy."
"A, tốt."
Cái này thì bình thường.
Lunt một lần nữa nằm vào trong chăn, đặt đầu lên gối, nhìn về phía Karen, hỏi:
"Anh không đi nghỉ ngơi sao?"
"Anh lại đọc sách một chút."
"Anh vẫn chưa có ý định đi học lại?" Lunt tò mò hỏi.
Anh mình trước kia có thể không thích ứng được với môi trường trong trường học, nhưng bây giờ, Lunt cảm thấy không có vấn đề gì, cậu ta cũng rất mong chờ được thấy cảnh tượng ngăn tủ của anh bị nhồi nhét đầy thư tình bên trong, đến lúc trời tối như bây giờ, cậu ta có thể vui vẻ mà ngồi giúp anh tiêu hủy thư tình!
"Việc này, để sau này nói, em nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Trước đó Karen vội vã muốn đi học trở lại, muốn thi ra trường bên ngoài thành phố, thoát khỏi Dis, muốn cảm nhận không khí mát mẻ của sự tự do;
Karen bây giờ, trên cơ bản đã bị nhận định thành "Tà Thần", cảm thấy được không khí tự do bên ngoài kia là cố ý chuẩn bị cho mình.
Mở đèn bàn, lấy ra một cuốn sách mới, trang bìa quyển sách màu nâu, tên sách là «Ánh sáng Trật tự», Karen để ý rằng trên quyển sách này cũng không có ghi tên nhà xuất bản, nhưng chế tác cũng rất tỉ mỉ.
Cho nên, đây là tài liệu sách báo nội bộ của Trật Tự Thần Giáo?
Mở ra quyển sách này, nhìn lướt qua lời đề, Karen phát hiện đúng là một cuốn sách giới thiệu về «Trật Tự Thần Giáo».
Có vẻ giống với việc mình đến nhận lời phỏng vấn của một công ty, người ta sẽ đưa "Tư liệu giới thiệu" về công ty cho mình, bên trong sẽ có giới thiệu về nguồn gốc khởi đầu, phát triển, lớn mạnh, hoàn cảnh, đương nhiên, quan trọng nhất chính là phương án phát triển và viễn cảnh tươi đẹp mà họ vẽ ra sau này.
Công ty càng không đáng tin cậy, viễn cảnh tương lại mà họ vẽ ra sẽ càng chói mắt.
Nhưng mà, sách báo nội bộ của giáo hội thì không giống tài liệu tuyên truyền của mấy công ty bán hàng đa cấp kia, bởi vì trên cơ bản tiền đồ tương lai đều là cố định, thậm chí cũng là mấy lời cầu nguyện mà tín đồ hay đọc trên miệng;
Với lại, tuổi đời lâu, truyền giáo lâu, cho dù là một cái công ty bán hàng đa cấp đi chăng nữa, nếu nó có thể bán hàng đa cấp trong suốt hơn một trăm năm hoặc thậm chí là một nghìn năm, nó... Trên cơ bản thì vẫn là một cái công ty đa cấp... Nhưng chắc chắn sẽ có khí chất quý tộc.
Quyển sách trong tay này, hơn nửa cuốn đầu là giảng giải về nguồn gốc của Trật tự Thần giáo;
Từ đầu nói về câu chuyện thần thoại thuở xưa, sau khi nói xong phần "Lịch sử tự thuật" từ câu chuyện thần thoại kia, sau đó nói đến quá trình phát triển, hình thức, tên gọi, thời kỳ vân vân.
Ví dụ như là năm nào đó, có một người nào đó ở một quốc gia nào đó làm một việc gì đó cho Trật Tự Thần giáo, khai sáng ra cái tiền lệ nào đó, giống như biên niên sử của một quốc gia.
Ở trên phương diện truyện thần thoại, Karen đặc biệt lưu ý đến phần Thức tỉnh vị Thần của Trật Tự.