Số 13 Phố Mink

Chương 55: Người vợ đã khuất (2)

Chương 55: Người vợ đã khuất (2)


Cho nên,
Trên giá của lò hỏa táng, có một nửa lão Darcy nằm ở đó, còn lão Darcy đang xếp chồng chất đống trên mặt bàn, cũng chỉ có một nửa.
Hung thủ, tách đôi lão Darcy thành “hai nửa”.
“Ở đây cũng có thứ gì này.” Dis đẩy một chiếc xe hai bánh qua, vốn dĩ cái này được dùng để vận chuyển tro cốt và vài thứ lặt vặt khác, thế nhưng lúc này đây bên trong nó lại chứa búa, đinh, cuộn len, dây thừng cùng với một vài chai lọ.
“Bên trong cái chai này là…” Karen có chút hiếu kỳ dùng kìm gấp lấy, nhưng trên chai không hề dán nhãn mác gì cả.
“Là keo siêu dính.” Dis nói.
“Keo sao…”
Karen lùi về sau vài bước, âm thầm lùi dần về phía bên cạnh điện thoại.
Dis đi sang đó, đứng bên cạnh Karen, hỏi: “Trên giá của lò hỏa táng là một nửa cái xác, trong hũ tro cốt này cũng thế, vậy nên, hung thủ rốt cuộc muốn làm gì?”
Karen mím môi, trả lời Dis:
“Lão Darcy đang thiêu chính lão Darcy.”
“Là ý này sao?”
“Hung thủ thích dùng thủ pháp châm biếm để thể hiện cảm xúc nghệ thuật của hắn, một nửa lão Darcy nằm sấp mặt úp xuống trên giá, một nửa còn lại của lão Darcy cầm búa đeo găng tay đứng bên cạnh chuẩn bị đẩy nửa kia vào lò hỏa táng.
Hoặc là, một nửa đó của lão Darcy bị hỏa táng xong, sau đó nửa còn lại của lão chuẩn bị đập vỡ vụn xương của chính mình rồi cho vào hũ trong cốt.
Lựa chọn một góc độ, nhìn về quá khứ, thứ mà một phân làm đôi kia có thể xem là hai người hoàn chỉnh.
“Giống như hình nhân tượng sáp vậy.” Dis nói.
Hình nhân trong các cửa hàng tượng sáp sẽ được thiết kế theo tư thế đang làm một việc gì đó, ví dụ như nông dân đang cày ruộng, quân nhân đang xông pha.
“Đúng vậy, ông nội, ví dụ này của ông rất chính xác, cháu tin rằng cảm giác đó chính là thứ hung thủ muốn thể hiện ra.”
“Nhưng, nếu như đó mới là thứ hung thủ muốn thể hiện, vậy tại sao bây giờ lại thành ra thế này, là bởi vì cuộc điện thoại đó của cháu, dẫn đến việc hắn không kịp làm à?”
“Cháu lại cảm thấy là, hắn phát hiện ra năng lực của bản thân, không cách nào hoàn thành công việc tinh tế như thế này được, phân tách thi thể ra, sau đó lại khâu cố định lại, không chỉ khối lượng công việc lớn, mà còn đòi hỏi trình độ “may vá” phải rất cao.
Vì thế nên, chỉ có thể rút lui và mong chờ vào lần tới, thành ra bộ dạng như hiện tại đây.”
Chẳng trách khi nói chuyện qua điện thoại với hung thủ, cảm xúc của hung thủ chỉ cần trêu chọc nhẹ vài cái liền “bùng nổ”, bởi vì lúc đấy hung thủ đang trong tình trạng suy sụp khi khả năng sáng tác không theo kịp trình độ tư duy.
“Thế nhưng, ông nội, có một chuyện cháu rất nghi hoặc, trong phòng khiêu vũ Hoàng Quan, hung thủ đã dùng “Bài hát của linh hồn” để chế nhạo đạo Berry, theo lý mà nói, lần này lẽ ra cũng sẽ đứng trên lập trường tôn giáo.
Phê phán quyền uy, nhạo báng tôn giáo, mọi người đều say chỉ mỗi ta tỉnh. Là những yếu tố thường dùng phổ biến khiến tinh thần của người làm nghệ thuật đạt cao trào.”
“Trước mắt thì cái này quả thật là như vậy.” Dis nói, “Trong giáo lý của Giáo hội Thần Vực Thẳm, theo ghi chép liên quan đến vị Thần Vực Thẳm, tương truyền rằng, ngài tự chia thân mình thành hai nửa;
Một nửa, vĩnh viễn rơi xuống địa ngục;
Nửa còn lại, hóa thành bột pha lê, bay lên thiên đàng.
Sau đó, ngài ở địa ngục và ngài ở thiên đàng, thông qua chính bản thân làm cầu nối, mạnh mẽ mở ra một đường không gian, ngài vốn thuộc về thiên đàng nhưng lại liên thông với địa ngục, vả lại còn tồn tại độc lập, được xưng là…vực thẳm.
Các tín đồ của ngài, cũng thích gọi ngài là chủ nhân của vực thẳm.”
“Chủ nhân của vực thẳm sao?” Karen nhìn Dis, “Sao từ trước đến nay cháu chưa từng nghe qua?”
Nơi bắt nguồn của Giáo hội này rất xa xôi, lại còn thêm lễ tế và giáo lý của Giáo hội này quá mức cực đoan, bị rất nhiều chính phủ của các quốc gia tuyên bố cấm không cho truyền giáo tại đất nước họ.
Đừng nói là ở thành phố La Giai, ngay cả toàn Thụy Lam này cũng không có tổ chức nào của Vực Thẳm Thần giáo, chí ít, trên danh nghĩa thì không có.

Cảnh sát đến rồi.
Người dẫn đội đến lại là cảnh sát trưởng Duke.
Bởi vì khi nhận được báo án, giác quan thứ sáu của một vị cảnh sát thâm niên khiến ông ta cảm thấy rằng, đây dường như là tác phẩm mới của tên hung thủ kia.
Cả một buổi chiều,
“Tác phẩm nghệ thuật mới” hầu như không ngừng gõ vào đầu của cảnh sát trưởng Duke.
Ngoài ra còn có biểu cảm bình tĩnh khi nói những lời này của người thanh niên trẻ họ Inmerais kia.
Nếu như không phải vì việc trước mắt quá nhiều, nếu như không phải vì gia tộc Inmerais, đặc biệt là ông già kia có quan hệ nhân thân trong thành phố La Giai, thì cảnh sát trưởng Duke thật sự muốn tìm một cái cớ để kéo người thanh niên trẻ kia sang “quan tâm” cậu ta thật tốt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất