Số 13 Phố Mink

Chương 62: Mình à! (1)

Chương 62: Mình à! (1)


“Đúng vậy, ông nhà tôi hôm qua có đi thăm một người bạn, đáng tiếc người bạn đó lại không có nhà, chắc là cậu rồi?”
“Vâng thưa phu nhân, bà có thể gọi tôi là Karen.”
“Mời cậu vào trong.”
Linda mở cổng viện ra, mời Karen vào bên trong.
Karen đem hộp bánh macaron đã đóng gói đẹp đẽ đưa cho Linda.
Anh đã đặc biệt chọn nó trong cửa hàng điểm tâm, là loại cao cấp nhất trong cửa hàng, 500 Rupee một hộp.
Nhân viên cửa tiệm đồng thời cũng tặng thêm một ít bánh ngọt, được Karen đưa cho người tài xế kia, cũng không cần biết hôm nay có thật là sinh nhật của anh ta hay không, chỉ đơn thuần là Karen không thích ăn những thứ quá ngọt.
Mua một hộp quà vặt với giá 500 Rupee, quả thật có chút xa xỉ, thế nhưng vì gia cảnh của người sắp đến thăm rất tốt, quà mang đến cũng không thể quá khó coi.
Dù sao cũng không thể để bản thân mình mang một túi bánh bông lan với giá 50 Rupee đến trước cửa nhà người ta được.
Nói gì đi nữa, người ta cũng từng trả cho mình tận 20 nghìn Rupee phí tư vấn tâm lý còn gì.
“Cậu thật sự quá khách sáo rồi, không cần mang quà đến đâu.”
“Nên làm mà.”
“Cậu Karen, cậu và chồng tôi là quen biết nhau khi đi câu cá sao, cậu là bạn câu của ông ấy?”
Tôi và chồng bà là quen biết nhau lúc thiêu xác của bà đấy.
“Đúng vậy, chồng của bà đã dạy cho tôi rất nhiều kiến thức trong việc câu cá.”
“Hóa ra là vậy.”
Linda dẫn Karen vào đến phòng khách;
“Cậu uống cà phê hay là uống trà?”
“Cà phê” Ngưng một lúc, Karen lại nói thêm, “Thêm nhiều đường chút nhé.”
“Được thôi, cậu đợi một chút.”
Không lâu sau, Linda liền mang cà phê và một đĩa điểm tâm ra.
Karen uống một ngụm cà phê, chân mày bị đắng đến nhăn lại, anh rất muốn hỏi xem liệu có thật sự đã thêm đường chưa thế?
Vì nguyên nhân thói quen ăn uống, Karen chưa bao giờ có bất kì sự yêu thích đặc biệt dành cho cà phê, kiếp trước khi còn trẻ liều mình vì sự nghiệp, thích dùng cà phê để thúc đẩy tinh thần, sau này điều kiện tốt hơn, dư sức để cải thiện điều kiện sống, cũng đã nếm thử qua một vài loại cà phê ngon hơn, nhưng không làm sao uống quen được.
Uống trà cũng giống như vậy, đã quen pha trà từng bình từng bình lớn, phải theo đuổi sự tinh tế gì đó, cũng không có một chút hứng thú nào.
“Có cần chuẩn bị một ít thức ăn cho hai chú vật nuôi của cậu không?” Linda hỏi.
“Bà khách sáo quá, không cần đâu.”
“Chồng tôi giờ này đang ngủ trưa, để tôi lên đấy gọi ông ấy dậy cho hai người trò chuyện với nhau, thật xin lỗi, có lẽ sẽ hơi mất thời gian một chút.”
“Vâng thưa phu nhân.”
Linda bước lên cầu thang.
Karen đứng dậy và đi dạo trong phòng khách. Bên trên lò sưởi trong phòng khách treo một bức tranh sơn dầu lớn, trên đó là Linda và Piaget.
Ngoài ra, trên bàn trà nhỏ còn nhìn thấy một vài bức ảnh, là ảnh chụp hai vợ chồng đi du lịch, nhìn phong cảnh phía sau, hai người họ đã đi du lịch qua rất nhiều quốc gia.
“Hai người họ cũng khá có tướng phu thê, khá hợp nhau đấy chứ.”
Bên cạnh đó, nhà Adams quả thật rất giàu có, đều là biệt thự riêng, thế nhưng căn này giá cũng phải gấp đôi căn biệt thự nhà Inmerais, dù sao thì khu này thuộc loại khu đất nhà giàu của thành phố La Giai theo đúng nghĩa.
“Linda, Linda?”
Bên ngoài truyền đến tiếng gọi, giọng nói này có chút quen thuộc.
Karen bước ra khỏi phòng khách, nhìn thấy bà Seamore đang đứng bên ngoài cổng viện,
“Ôi trời ạ”
Bà Seamore nhìn thấy Karen, cả mặt tức thì đỏ ửng, đưa tay che miệng lại.
Ngày hôm qua bà ấy hoàn toàn mất khống chế cảm xúc, bởi thế nên đã làm ra nhiều chuyện quá kích động, gói tang lễ đắt đỏ cho chồng và ngồi trên xe tang đi mua sắm ở những cửa hàng xa xỉ, bà ấy không mấy bận lòng về nó. Tuy rằng bà ấy sống rất giản dị, nhưng trong nhà quả thật rất giàu có, sau khi chồng mất, bà ấy trở thành người thừa kế duy nhất gia sản của chồng mình, bà ấy rất có tiền.
Chuyện khiến cho bà vô cùng xấu hổ khi nằm trên giường sau khi về nhà đêm qua là,
Bà ấy vậy mà lại yêu cầu chàng trai trẻ tuổi kia lên giường cùng mình, trời ạ, mình điên rồi sao!
Suốt cả nửa đêm hôm đó, bà ấy trải qua trong sự tự trách bản thân mình nhục nhã, mải thức đến trời tờ mờ sáng mới có thể thiếp đi.
Kết quả là trong mơ, bà ấy đã thực sự cùng chàng trai trẻ anh tuấn kia làm chuyện đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất