Chương 749. Thiên Cơ Bút
"Cố Trường Ca, nếu như ngươi giết đệ đệ của ta thì Đường gia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.”
"Hơn nữa ngươi tưởng rằng phân lượng của đệ đệ ở trong lòng ta rất nặng sao?”
"Hành động bây giờ của ngươi, ngươi hẳn nên biết là không thể công khai. Cho dù phía sau ngươi là Trường Sinh Cố gia, nhưng ngươi cũng không thể tùy ý làm bậy như vậy…”
Đường Uyển lạnh lùng nói, giống như đã sớm tính đến việc Cố Trường ca sẽ dùng an nguy của đệ đệ để uy hiếp nàng, ngược lại có vẻ vô cùng tỉnh táo.
Nhưng Cố Trường Ca cũng không kinh ngạc, vẫn cười nhạt nói: “Không, ta chỉ lấy ví dụ mà thôi. Dù sao ta cũng có thể đổi một cách khác.”
"Ta không cần giết đệ đệ của ngươi, nhưng ta có thể khống chế hắn, để hắn bình yên trở về Đường gia, từ đây lãng tử quay đầu, triệt để thay đổi, tức giận phấn đấu, thậm chí có thể trợ giúp hắn, để hắn chấp chưởng Đường gia. Sau đó vào một ngày nào đó, lúc mọi người Đường gia đang chúc mừng, thì bảo hắn giết phụ mẫu của ngươi, gia gia của ngươi, tất cả mọi người trong tộc...”
"Ngươi cảm thấy cách này thế nào?"
"Ta cảm thấy ngược lại thật thú vị."
"Cố Trường Ca... sao ngươi có thể hèn hạ vô sỉ như thế...”
Nghe vậy, khuôn mặt Đường Uyển lập tức thay đổi, chỉ cảm thấy hàn khí đáng sợ từ cột sống lan đến trên đỉnh đầu, làm cho nàng nhịn không được run lên.
Lời này từ một thiên kiêu trẻ tuổi nói ra sao?
Âm hiểm hèn hạ như thế, còn được hắn nói thản nhiên như vậy, không nổi dậy gợn sóng, giống như đang thuật lại sự thật vậy.
Thậm chí, nàng còn không tự chủ suy nghĩ theo lời Cố Trường Ca vừa nói.
Loại tình cảnh đó làm cho lòng nàng không khỏi rùng mình một cái, cả người phát lạnh, sợ hãi tới cực điểm.
Cho tới bây giờ, nàng có thể không quan tâm Đường Thiên, nhưng lại không thể không quan tâm gia tộc, không quan tâm phụ mẫu.
"Ta chỉ đang nói ví dụ mà thôi, về phần cuối cùng có xảy ra hay không thì không phải do ta quyết định.”
Cố Trường Ca lơ đễnh cười nói: "Hiện tại ta cho ngươi một lựa chọn, nhưng sự kiên nhẫn của ta gần đây không có…"
"Là hi sinh một mình ngươi, cứu toàn tộc? Hay là ngươi tính tự sát, sau đó để toàn bộ gia tộc đến chơi với ngươi?”
"Cố Trường Ca, ta liều mạng với ngươi."
Đường Uyển tức giận, giống như cừu hận đã đẩy lên đến đỉnh điểm, bị những lời này của Cố Trường Ca gần như đốt sạch chút lý trí còn sót lại.
Oanh!
Trên người nàng hiện ra quang hoa chói mắt, có cảnh tượng thư họa, hiện ra trong không trung.
Sơn thủy trùng cá, nhân gian muôn màu, cuối cùng đều như muốn sống lại.
Quy tắc của Thánh Cảnh, ngưng tụ trên những cảnh tượng này, đáng sợ mà chói lọi, giống như muốn phá vỡ không gian này.
Một cái bút cổ xưa màu xám nhạt hiện ra, bị Đường Uyển thôi động, nở rộ quang hoa chói mắt, muốn đập nứt tất cả.
Phía trên càng giống như có cổ lão muốn thức tỉnh.
Hai chữ “Thiên Cơ” giống như tinh thần sắp xếp vào trong hư không, trong đó có một loại ý thức nào đó muốn thức tỉnh, càng có vẻ cực kỳ lóa mắt!
Giây phút này, nàng lộ ra uy năng cấp độ gần Chuẩn Thánh Cảnh, phải biết là tu vi của Đường Uyển cũng chỉ mới đến Thánh Cảnh mà thôi.
"Ngươi thật sự cho rằng có thể tránh thoát sao?”
Nhưng Cố Trường Ca vẫn nở nụ cười thản nhiên, hời hợt, không thèm để ý.
Trong lúc đó, một chưởng của hắn bao trùm xuống, lực lượng hư không đáng sợ ngay lập tức làm cho không gian phụ cận sụp đổ, ngay cả lực lượng quy tắc cũng bị bóp méo.
Loại lực lượng mạnh mẽ này giống như có thể phá hủy tất cả, trong nháy mắt xe rách vô số cảnh tượng mà Đường Uyển ngưng tụ.
Bút thiên cơ gào thét một tiếng, đường vân phía trên thậm chí bị mài đi, trực tiếp rơi xuống đất.
Cường thế vô song!
Một chưởng lại vẫn không tan đi, vẫn thẳng tắp rơi xuống.
Phốc một tiếng!
Thần sắc của Đường Uyển khó mà tin được, không thể tránh nổi, kêu lên một tiếng đau đớn, miệng phun máu, bay ngược ra xa.
Chưởng ấn đáng sợ ầm vang rơi xuống, gần như làm cho thân thể của nàng muốn vỡ nát.
Nếu không phải Cố Trường Ca không muốn giết nàng.
Ngay khi một chưởng này rơi xuống, đủ để cả người nàng nổ tung.
Sau đó, không gian vừa nãy Cố Trường Ca tách ra, trong nháy mắt này, theo tâm niệm hắn vừa động, khếch tán khắp nơi.
Không chỉ không suy giảm xu thế, ngược lại càng trở nên vững chắc, lao cũng không thể phá.
“Đến lúc này rồi mà còn không nhìn rõ hiện thực sao?”
Giọng nói của Cố Trường Ca vẫn không có chập chợn gì, tiếp tục đánh xuống một chưởng nữa, làm cho Đường Uyển lại ho ra máu, xương cốt không biết đứt gãy bao nhiêu, gần như không đứng dậy được.
"Cố Trường Ca, ngươi giết ta đi. Ta sẽ không đồng ý yêu cầu của ngươi đâu.”
Mặc dù trong lòng Đường Uyển tuyệt vọng, nhưng vẫn không chịu khuất phục, nàng tình nguyện chết đi, nhưng cũng không chịu để Cố Trường Ca gieo xuống Nô Ấn.
Đến lúc đó tuyệt đối sẽ bị Cố Trường Ca yêu cầu đi đối phó Sở Hạo.
"Xem ra ngươi cảm thấy, ta sẽ không đối phó Đường gia sao?”
Cố Trường Ca cười nói: "Ngươi phải nghĩ kỹ, nếu như ngươi chết ở đây, cuối cùng Đường gia báo thù Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, tất cả mọi người trong tộc ngươi đều sẽ đến chơi với ngươi.”
"Ta chỉ cần một câu, sẽ có thể làm cho cái gọi là bằng hữu của Đường gia không dám giúp đỡ các ngươi.”
“Ngươi cảm thấy có hi vọng báo thù sao?”
"Ngươi ..."
Đường Uyển cắn răng, ngay lập tức ánh mắt của nàng đột nhiên mở ra, trên mặt càng không có tý huyết sắc nào.
Chỉ thấy Cố Trường Ca tiện tay vẫy một cái, chẳng biết Đường Thiên đã hôn mê từ lúc nào, bị hắn bắt lấy.
"Tên đệ đệ này của ngươi, xem ra vẫn rất có tác dụng nha.”
Cố Trường Ca tùy ý nói, bàn tay mò vào chỗ mi tâm của Đường Thiên, dễ như trở bàn tay lướt qua.
Thần hồn trong đó bị hắn nắm ra, bất cứ lúc nào đều có thể bị nghiền chết.
Hết chương 749.